Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đa số là ngọt và sủng, không ngược ( chưa chắc, có thể ngược nhẹ để lấy tí muối ). Vì mình là một sắc nữ, nên không thể nào sống mà thiếu " Thịt " được. Sẽ có vài chương có H, ai đọc được thì đọc, không đọc được thì bỏ chap đó hoặc back nha.Sưu tầm có, tự viết có. Nếu sưu tầm mình sẽ để nguồn.…
thiên nhi một cô nang có số phận đau khổ năm 18 tuổi cô gặp dc Minh quân một chàng trai lop trên là con trai của 1 tập đoàn lớn từ đó bắt đầu những câu chuyện vui buồn và hài hước của cặp đôi trai tài gái sắc này ,sẽ có những cảnh sủng ngọt ngào và lãnh mạng cho bạn đọc hãy đón xem nhé !Lần đầu viết có j mong mọi ng góp ý cho mink nha…
Tên: Phúc Bình Truyện Tác giả : HiraUmeo Thể loại : Ngôn tình, cổ đại. Nhân vật chính : Phan An Bảo, Đông Phúc Bình(Đại Nhi). Chàng là lục thiếu gia nhà Phan thượng thư, là một trong những mỹ nam phong lưu chốn kinh thành. Là một mỹ nam hằng ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, buông lời trăng sao, tự do tự tại, tụ tập bạn bè là chân lý, uống rượu ngắm hoa, ngâm thơ, đá cầu là lẽ đời nhưng cũng là một lang y dấu nghề và cũng là người cùng nàng học chung thầy dạy. Tính tình quái dở, phong hoa thích trêu đùa nhưng cũng là một người chung thủy và mạnh mẽ khi yêu. Luôn muốn ngao du thiên hạ. Mơ ước thấy đượcnhững thứ kì lạ và chế ra những loại thuốc mới( đặc biệt là khi Phúc Bình gặp chuyện).Nàng là Đại công chúa của Nước Đại Phúc cao quý ai cũng ngưỡng mộ, là đồ đệ bí mật của Lâm đại học sĩ trường Quốc Tử Giám. Tính cách dịu dàng nhưng thất thường. Dung mạo không phải khuynh quốc mê người, xinh đẹp mỹ mạo nhưng với khí chất hoàng tộc cao quý toả ra từ xương tủy cũng đủ để hình dung như một đóa bạch phù dung sinh ra từ trên thiên giới. Gặp mặt nhau do tình cờ đụng độ. Chàng trở thành " Hoa hoa công tử " mà nàng thì bị coi là " tiểu nữ nhà lành ". Liệu nhân duyên nào liên kết họ với nhau?Là tơ hồng hồ đồ Nguyệt Lão buộc hay thiên duyên tiền định khó đổi rời?…
Tác giả: Đông Phương Nhược NhưThể loại: Đoản văn, (I Like Ghen nên mọi người thông cảm)Đừng đọc chùa nha nhớ vote + cmt nha.Truyện này là truyện đầu tay của tui nên nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm.…
Mẫu thân nàng từng nói " Ái chính là đau,ái càng nhiều lại càng đau.Cho nên Tinh nhi ta chỉ mong con tâm trao đúng người đừng để mình hối hận về sao "...Nàng chưa từng nghĩ mình sẽ ái bất kì ai bởi bản thân nàng không tin tưởng cái gọi là ái đó . Nhưng khi gặp cái tên kiêu ngạo đó không biết từ lức nào nàng tâm động , nàng và hắn cùng nhau hơn 500 năm nhưng cũng không đổi lại được một câu nói của bọn họ. Có lẽ nàng sai thật rồi , mẫu thân con hối hận rồi ....Ái thật sự khiến người ta đau khổ đến đáng thương....P/S : truyện này mình viết để thỏa mãn một chút sở thích của mình thôi nha ~ vì vậy cho nên không cầu gạch đá không cầu bình luận chê bài này nọ ( góp ý nhỏ thì được ahihi ) mình sẽ không viết đúng theo nguyên tác đâu ( tại coi lâu quá quên hết rồi mà làm biến xem lại ) cho nên miễn trả lời thắc mắc này nọ nha . Xin mời xin mời thích thì xem không thích thì mời đi đường vòng ^^À quên nếu muốn lấy đi thì phải nói cho mình nha mình rất sẵn lòng vậy nên không thể tùy tiện lấy đi đâu vậy thôi bái bai.…
Cô chuyện kể một cô tổng tài giả trai để nắm quyền thừa trả thù cho ba mẹ vừa hết nhiệm kì vừa một cô gái thời bấy h bị đẩy ngã và xuyên khônglưu ý :[câu truyện được bịa ra chủ yếu đẩy thuyền otp cho mau cặp bến và được lấy ý tưởng từ một đâu chuyện khác]…