Thích gì viết đó
có lẽ, chúng ta nên tập chấp nhận.…
có lẽ, chúng ta nên tập chấp nhận.…
Tiểu thuyết về mối tình đầu gần 30 năm của hai nhân vật Thiếu Hoàng và Hạ Vy. Họ là đôi bạn thân từ thuở ấu thơ, trải qua sự xa cách đến năm cấp 2 mới gặp lại nhau nhưng éo le thay chẳng ai nhận ra ai. Thế nên mới dẫn đến những xích mích hài hước trong ngôi trường mới. Đến khi phát hiện đối phương là người bạn tri kỉ thuở nhỏ thì Thiếu Hoàng đã bỏ sang nước ngoài du học. Trong thời gian đó họ vẫn luôn nhớ và nghĩ đến nhau. Gần 30 tuổi khi cả hai có sự nghiệp ổn định Thiếu Hoàng trở về Việt Nam tìm gặp Hạ Vy. May mắn cả hai vẫn luôn chờ đợi nhau ngần ấy năm nên chưa ai lập gia đình. Thiếu Hoàng che dấu thân phận để xin làm việc ở tiệm bánh mà Hạ Vy làm chủ cho đến khi cậu bị phát hiện. Họ yêu nhau say đắm như những cặp đôi khác cho đến khi Hạ Vy hiểu lầm Thiếu Hoàng phản bội cô. Cô nhất quyết không tha thứ cho cậu, vào ngày sinh nhật Hạ Vy, Thiếu Hoàng gặp tai nạn và hôn mê 3 năm. Trong thời gian đó có sự xuất hiện của một chàng trai ưu tú khác là Alex. Alex rất yêu Hạ Vy nhưng cô chưa từng một lần rung động. Cô vẫn luôn chờ đợi Thiếu Hoàng tỉnh dậy. Cho đến một ngày vì lời hứa với mẹ Hạ Vy quyết định cưới Alex. Ngày diễn ra lễ cưới của họ cũng là ngày Thiếu Hoàng tỉnh lại. Hạ Vy và Thiếu Hoàng lại bên nhau và có một kết thúc đẹp viên mãn.Đây là câu chuyện đẹp về tình yêu, sự chung thủy trong tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính đáng để chúng ta học hỏi và ngưỡng mộ. Bên cạnh hai nhân vật chính xuất chúng còn có các nhân vật phụ rất đáng yêu và hài hước. Sách phát hành tại các nhà s…
· Tệ thật, tớ thật tham lam khi ngay cả trong mộng cũng muốn cả hai cậu xuất hiện. "Bỏ thì thương, vương thì tội..."· Người trong mộng của tớ không phải là cậu ấy…
_ Mình viết truyện vẫn còn vài thiếu xót nên xin mọi người bỏ qua và góp ý cho mình _ Mong mọi người ủng hộ CÁM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỀU ♥…
ᴄấɴ ɴʜấᴛ ʀᴀᴘ ᴠɪệᴛ🚫 drop…
Tuổi học trò, ai đã bỏ lỡ? Au: Nấm Linh ChiTình trạng: lết-ingThể loại: tình cảm, học đườngSố chương: loading~----Tuổi học trò, có ai chưa từng để ý một người?Tuổi học trò, có ai chưa từng thích một người?Tuổi học trò, có ai đã từng bỏ lỡ cơ hội bên một người? Tuổi học trò, có ai chưa từng có một mảng kí ức đẹp với một người?Tuổi học trò, có ai đã bỏ lỡ cơ hội nói với một người, rằng "tôi thích cậu" ?Tuổi học trò, nhìn lại đã bỏ lỡ những gì?Tất cả gói gọn trong ba chữ "Tuổi học trò" Khi nghĩ lại, sẽ buồn, sẽ vui, sẽ hối hận hay thỏa mãn?…
Tác giả : Alia Janv Một mối tình do thần tình yêu Venus và thần ái tình Cupid tạo nên. Một cô gái thích chàng trai từ cái nhìn đầu tiên và cũng chính là ngày sinh nhật lần thứ 16 của cậu ấy...Cô không hề ấn tượng với con trai sâu sắc từ cái nhìn đầu như vậy cho đến khi gặp cậu..... Cô gái đã tìm cách làm quen với chàng trai....và cô luôn chờ đợi đến khi chàng trai đáp lại tình cảm của mình. Khi nào chàng trai đáp lại tình cảm của cô gái?Vậy khi nào họ yêu nhau?…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…
Năm cuối cấp, Hạ Tinh Hà chuyển đến một ngôi trường mới. Buổi sáng đầu tiên, cô gặp cậu. Cậu đi lướt qua, ánh nắng phủ lên vai áo trắng. Cô ngoái đầu nhìn theo... Cậu không nhìn thấy cô. Cô thì đã kịp khắc ghi hình bóng cậu vào trong trí nhớ. Có những người chỉ lướt qua nhau một lần. Nhưng cũng đủ để khiến ta nhớ mãi cả đời.…
Tôi lọ mọ trong góc tủ của phòng mình, đây là nơi chôn giấu trăm triệu bí mật của tôi từ thời còn chưa biết gì về đời tới lúc trải qua bao nốt thăng trầm của cuộc sống.Bên trong không có gì ngoài bụi, khiến tôi phải lết tấm thân ra ngoài mà ho sặc sụa, đã bao lâu kể từ ngày cuối tôi đụng vào nó rồi nhỉ?Tôi không nhớ rõ chuyện ấy lắm, chỉ nhớ thời điểm gần nhất tôi đụng vào nơi đó là năm cuối cấp ba. Ngày tháng thì không rõ, nhưng lí do tôi bỏ mặc góc nhỏ ấy thì vẫn nhớ như in trong đầu.Quyển sổ nhật kí thời ấy của tôi vẫn còn trong đó. Nó chi chít chữ viết, nhưng tôi không nhớ gì về nội dung bên trong cả. Kí ức ấy bay biến đi từ khi tôi lặn lội vào đời rồi. Một lần nữa trở lại, tôi cổ vũ mình bò vào nơi vừa tối vừa bụi ấy để lấy một thứ quan trọng. Tôi đánh số trên mỗi hộp giấy để tiện lấy ra lấy vào, hình như thứ quan trọng ấy ở thùng số tám. Sau một hồi chật vật với đống đồ bên trong thì tôi cũng đã an toàn ra ngoài. Bên trên thùng giấy được dán một miếng dán số tám đè lên lớp băng dính trong bám đầy bụi.Tôi nhanh tay mở ra, mong chờ thứ quan trọng ấy xuất hiện. Nhưng thứ đập vào mắt tôi sau khi thành công mở thùng giấy là một quyển sổ giày cộp với vẻ ngoài xinh xắn đã bám bụi gần hết. Bên góc phải tấm bìa mà tôi cho là xinh xắn xuất hiện một dòng chữ nhỏ, cuối câu còn có một hình trái tim được viết bằng mực đen."Đinh Trần Đăng Khôi và Vũ Hoà Minh Chi ♡"____________________23/08/2023Bìa : internet, des by Dương Hoạ Hi Linh…
Đa phần mình lấy truyện ngắn của các tác giả trên báo Hoa : fuyu, Dung keil, Zelda, mèo đi vớ... Vì mình thấy truyện của các tác giả này rất hay :)Đọc truyện vui vẻ ạ <3…
vì vã nên cówarning: lowercase, một số chương sẽ 18+, người thật truyện không thật…
Cô là một tiểu thư xinh xắn. Con của một tập đoàn thời trang lớn nhất VNNhưg chỉ là quá khứ, trog 1 tai nạn bất ngờ đã cướp đi mạng sống của mẹ cô. Ba cô vì vậy cũng tự vẫn. Tập đoàn thì phá sản chi nhánh và mồ hôi của Ba cô cũng đả tan thành khói bụiVà ba cô giao cô cho một ông bạn chí cốt ở trùng khánh TQ ôg ấy tốt lắm khôg có con cũng đả thôi vợ nên xem cô như con ruột của mìnhNó không bao giờ gọi ôg ấy là ba , mà nó gọi ổg là chủ tịnh. Ôg ấy có một c.ty đào tạo tài năg nhỏ tuổi Tên c.ty đó là TF Entertainment…
Hoa học trò số 1115…
" Thanh xuân của tôi đẹp nhất khi có cậu..."…
Khoảng thời gian được bên anh, em luôn cảm thấy được anh che chở bảo vệ như một đứa bé. Nhưng đến lúc anh rời xa một thời gian thì lại cảm thấy trống vắng.Anh không bao giờ nhận ra những biểu hiện của em khi em gần anh, anh chỉ quan tâm mọi người. Anh ác lắmNhưng người em thường chỉ có anh.…
Hoa học trò số 1141…
Nước mặt là thật, nỗi đau là thật, thương cậu là thật, muốn nắm tay cậu trải qua gian trầm thanh xuân này cũng là thật. Thích nhiều bao nhiêu hận càng sâu đến xương tủy bấy nhiêu, cớ sao ông trời không thể cho tớ quên cậu🍃🌞Thanh xuân của tôi đúng người sai thời điểm. Liệu cơ hội sẽ đến với tôi lần hai ? Trái tim cậu ấy liệu có rung động sau những năm tháng đóng băng 🍃…
Trường học như là một xã hội thu nhỏ, luôn có những thành phần này, thành phần kia. Luôn được đào tạo để trở thành cháu ngoan Bác Hồ. Trong đó ở ngôi trường Hoa Mai này có một tập thể lớp 9a5 là giỏi nhất trường, chỉ vì một lỗi nhỏ đã làm lớp đi xuống trầm trọng. Lớp đã làm hết tất cả mọi cách để lên được chỉ tiêu số 1.…
Có những ngày, nắng trải khắp Giang Nam.Có những người, chỉ đi cùng nhau một đoạn ngắn... nhưng nhớ nhau cả đời.Đây là những ngày tụi mình từng có nhau - học hành, ăn kem dừa, ngồi dưới bờ kè, cười ngốc nghếch và ước mơ lớn."Tớ từng có Giang Nam. Và tụi mình, vẫn là một điều đẹp nhất "…