Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Truyện nói về mối tình đầu của người cai quản cả một triều đại và một kẻ " vô danh" vô tình được y bắt gặp. Từ thích thú trêu ghẹo mà trở thành muốn chở che cả một đời người. Giữa ngài Nhậm Hi Nhiễm và Hạ Di Vân Mình Binh Sau Ánh Lửa là tác phẩm đầu tay của mình, truyện kể về hai nhân vật một người là con ông cháu cha tính cách ngang nhiên thích làm gì thì làm, mặc kệ miệng đời nói gì về bản thân. một kẻ thì xuất thân hèn mòn, nó thẳng là nghèo túng phải bỏ học từ nhỏ nên chữ biết chữ không, sáng ngày đi làm để kiếm vài đồng cho gia đình nửa nát nửa lành. thể loại: cổ trang, boyLove, ngọt, hài hước.…
Lucif là một tiểu quỷ, vốn dĩ nơi cô ta nên thuộc về là ở dưới địa ngục, nhưng Lucif là quỷ làm việc cho cảnh sát ma ở dưới, cô ta có nhiệm vụ đi bắt những con quỷ đang lộng hành trên nhân giới, thời hạn là 1 năm. Ở nhân giới, Lucif ban đầu có vẻ cọc cằn và khó thích nghi, nhưng từ khi được nhặt về bởi Han - một tên biến thái mang vẻ ngoài ưa nhìn, hắn ta muốn Lucif trở thành nô lệ tình dục của mình nhưng cái kết lại cực kì thảm hại, định sẵn phải phục vụ Lucif suốt thời gian cô ta ở đây...…
"Tuệ Linh, tôi thích cậu"Tôi có hơi sững người với câu nói ấy, thật lòng mà nói tình cảm của tôi bây giờ là bất định, khó lòng mà chấp nhận được thứ tình cảm mà cậu giành cho tôi"Thì kệ cậu!"Huy khựng lại 1 chút khuôn mặt có chút biến sắc"Vô tình quá đó""Chúng cũng chỉ bằng 1 phần nhỏ việc cậu đem tôi ra cá cược thôi, có trách là do cậu đã không trân trọng tôi mà thôi""Tôi nhất định sẽ khiến cậu thích tôi, nhất định là như vậy!"Tôi cười lạnh nhìn lên khuôn mặt điển trai kia đầy suy nghĩ ẩn dật hiện lên, mọi thứ đều quá tầm tay cùa tôi thật khó để với tới chúng."Đến cuối cùng nó vẫn chỉ là mục tiêu không phải tình cảm chân thật. Rốt cuộc thì cậu coi tôi là gì, là mục tiêu để cậu chiếm lấy hay là tình yêu của cậu."Khuôn mặt Huy dần tối lại, cậu im bặt như muốn nói với tôi điều gì rồi là không thể thốt ra thành lời."Tôi xin lỗi"tôi dãn dần cơ mặt thở ra 1 cái nhẹ, tôi đang mong đợi điều gì từ cậu ta cơ chứ, thật tồi tệ.…
Nữ chính là một người vô ưu, hào sảng, không câu nệ tiểu tiết.Nam chính là một hài tử có quá khứ không mấy tốt đẹp. Ngay từ đầu đã định trước một tương lai đầy mưu mô và giả dối.Điểm chung giữa họ, có lẽ là cái tôi cao và một tâm hồn nhạy cảm.Liệu họ có thể thoát ra được mối quan hệ mang tên "Tình bạn" khi người kia sợ mất đi người còn lại?Tác giả chỉ là đang tò mò, những con người có tâm cao khí ngạo sẽ đến với nhau như thế nào đây?Hay mỗi người một phương, dần tách xa nhau trên ngã rẽ mang tên đường đời?* Trích dẫn đoạn: - Sao mày không bất ngờ? - Trước mắt tôi bỗng dưng tối sầm lại, bên mũi thoáng thoảng một mùi hương rất nhẹ, mùi nước hoa...của phụ nữ. Cái mùi đó, toát ra từ chiếc khăn tay đang che lấy mắt tôi, còn kẻ đã làm cái hành động thiếu muối đó...- Ừm...Tao phải diễn thế nào? Lo sợ suy nghĩ có kẻ cưỡng hiếp? Quá miễn cưỡng. Một tên bắt cóc? Tao còn biết bản thân có bao nhiêu lạng thịt.- Còn sát nhân giết người hàng loạt?- Tao đang suy nghĩ nên quyến rũ anh ta như thế nào để bắt tao đi luôn, càng xa càng tốt. - Mày không thắc mắc gì sao?- Tại sao khăn tay mày có mùi nước hoa phụ nữ...Rốt cuộc mày còn giấu tao sở thích biến thái nào nữa...…
Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ, phá phách, cô lại thích học lại lớp 12 không muốn lên đại học. Cũng vì vậy mặc cho cha mẹ phản đối kịch liệt cô vẫn quyết định kết hôn với Phó Thần Thương một người mà cô không quen biết chỉ mới gặp một lần.Liệu cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu?Trích đoạn nhỏ: (1)"Cầm thú! Tôi còn là học sinh cấp ba!""An Cửu, nếu như vậy tôi còn không có phản ứng, đó chính là không bằng cầm thú! Lại nói em già như vậy còn là học sinh cấp ba?""Lại! Già! Vậy! Còn! Không! Già! Bằng! Anh!"(2)"Hút thuốc lá?""Tuyệt đối không có!""Vị giác tới nơi tới chốn của tôi còn không mất tác dụng! Tiền tiêu vặt tháng này cắt năm trăm.""Tại sao a a a!""Uống rượu cắt một ngàn.""Anh không phải người!""Mắng chửi người một chữ ba trăm.""...""Nếu như để cho tôi thấy được em đi xem mắt, cắt toàn bộ tiền tiêu vặt, mặt khác bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi ba ngàn đồng, không có tiền tôi cũng không ngại dùng thịt bồi thường.""..."…
Có ngày muộn, ngúng nguẩy với đống chăn mền, im bặt, chỉ để xác định rõ tiếng thở, tiếng tim mình đập đều như cỗ máy, để, biết mình vẫn sống đây, và dĩ nhiên, cơn đau nhau vẫn chưa thành trễ.Đêm qua, tôi thấy trăng mình trong đáy mắt, thảng thốt nhận ra Tháng Tư đã về trên mọi ngóc ngách, thớ thịt Ả-Đàn-Bà tôi.Thi thoảng, tôi cho phép mình gượng gạo hiểu và gõ nỗi đau nhau ra tròn chữ, ngoan ngoãn lấp đầy mảng trắng in loang lổ trong con ngươi đầy nước tuổi hăm ba. Cũng có khi, dễ dãi hơn là việc gửi đi một dòng tin không rõ nghĩa, không bắt đầu, không chấm hết, vỏn vẹn một quãng đời thiếu nhau, cho ngày mai, cho mãi mãi.Hôm nay, hôm qua, tôi nghe tim cựa mình ê ẩm, mơn man nghĩ về tất thảy chuyện cõi đời, chấm hỏi, rối bời, lủng đoạn. Bản thân đương được yêu chiều quá đỗi cũng không cách nào mô phỏng rõ cái điều đã qua, huống gì, chỉ một trận say nắng Tháng Tư Miền Trung tôi ai cũng hiểu.Tôi của hôm nay, không chối bỏ, càng không biện minh cho việc mình đã từng lầm lỡ bước vào đời Gã, mang khắc khoải đơm đầy đôi mắt nâu, mang nhớ thương pha tràn cốc cà phê Gã mỗi sáng, và, thả tẻ nhạt rơi lỡ làn từng cử chỉ ôn nhu Gã cho đi ngày trước tôi. Chỉ là, ai của ngày sau hạnh phúc mông lung, ngượng nghịu; còn, ai của ê chề mộng mị, khôn nguôi?Này thương! Liệu vòng tay có còn choàng qua vai tôi một trưa giữa sân ga đầy nắng, đầy gió?! Liệu cái chớm lạnh của đêm vùng cao có đủ sức làm mềm đôi bàn chân xa vời vợi?! Liệu có cầm nổi mình khỏi gặp lại nhau, như trước nay vẫn ngầm định, rằng việc nhìn thấy nh…
... Em mệt rồi, mệt thật rồi... Nhưng sao lại chẳng nỡ buông tay... Trong đêm tối lặng lẽ, tiếng chuông gió đing đang... Là ai đang tương tư, là ai đang nhớ ai ? Cầm trên tay cốc trà sữa đã hết hạn... Đắng ngắt nơi đầu lưỡi, cay xè nơi con tim...mà sao vẫn còn vương vấn... Thôi, đứt từ đây, cho một sợi tơ rối mong manh... Là em si tâm hay do anh vô tình... Liệu còn quan trọng sao... Lời hứa Thiên An Môn...em khảm sâu trong tâm... Anh còn nhớ ? Liệu người có còn nhớ... Seoul và Bắc Kinh...cách nhau thật xa quá.. Chúng ta đã chẳng thể nào quay lại như xưa nữa... phải không anh... Một tấm tương tư...nhất đao lưỡng đoạn...Đến cuối cùng, trà sữa hết hạn...cũng chẳng uống được nữa...Đến cuối cùng, nắng ấm Bắc Kinh cũng đã phụ lòng tuyết lạnh nơi Seoul........ Rồi, dưới ánh trăng dịu dàng le lói trong đêm trường tịch mịnh, trong cơn tuyết đầu mùa nơi Seoul, dưới tiếng ngòi bút hôn lên trang giấy sột soạt, ...em...sẽ quên được cơn nắng mùa hạ cuồng nhiệt năm ấy......…
Cô là bác sĩ giỏi tốt nghiệp đại học Havard, trở về quê hương làm việc. Cô cực kì nhạy cảm trước sự sống và cái chết của người khác, chỉ cần có thể cứu người, cô sẽ bất chấp vất vả, gian nan, dù đó là người xa lạ. Sự phản bội, sự khắc nghiệt của thực tế có làm cho tâm niệm này của cô thay đổi không ?Anh là phần tử xã hội đen, Tam ca của Lục gia, khí thế ngút trời, với anh tính mạng người khác chỉ như trò chơi. Sự xuất hiện của cô khiến anh xao động, anh trở nên dịu dàng hơn, để bảo vệ cô sẵn sàng làm tất cả mọi thứ. Nhưng giữa trùng trùng nguy hiểm, anh làm thế nào mới có thể bảo vệ cô.Hai thế giới trắng đen tưởng như không bao giờ có thể hòa nhập, do định mệnh được kéo lại gần nhau, hòa lẫn vào nhau.…
Sẽ ra sao nếu bạn phải học trong một ngôi trường mà ở đó có sự phân chia giai cấp một cách rõ ràng??? Sẽ chẳng là sao cả nếu như bạn cũng là một giai cấp trong đó. Câu chuyện của tôi nói về một cô gái mồ côi - nói chính xác hơn là bố mẹ của cô mất tích trong một chuyến xe định mệnh khi đang trên đường cứu cô khỏi bọn bắt cóc, kể từ đó cô tiểu thư nhà giàu trở thành một người không cha không mẹ không tiền chỉ còn lại mỗi căn nhà mà ba mẹ để lại. Suốt 18 năm qua cô phải chật vật mãi mới có thể duy trì được cuộc sống với sự bao quanh của cơm - áo - gạo - tiền và một cuộc sống cô độc không người thân. Dù cuộc sống đối xử với cô như vậy nhưng những người mà ba mẹ cô gọi là ng thân lại đối xử với cô không bằng người ngoài, họ cay nghiệt, ghét bỏ, tranh chấp rồi chiếm lấy công ty của ba mẹ cô để lại. Nhưng nhờ có sự cố gắng chăm chỉ đi làm thêm cô đã được nhận vào 1 ngôi trường danh giá, chỉ dành cho giới nhà giàu. Và từ đây địa ngục của cô cũng bắt đầu.…
Văn án:Hà Thảo Thảo ước bạn trên mạng gặp mặt, ý muốn đi lừa, lại ở thay đệ đệ phó ước Tống Minh Nguyên trước mặt bại lộ, nan kham xong việc. Nhận lời mời hộ giờ công, Hà Thảo Thảo cùng Tống Minh Nguyên không thể buông tha, ở lương cao dụ hoặc hạ, chiếu cố nổi lên vị này oan gia.Tống Minh Nguyên bị nội quỷ bắt cóc, Hà Thảo Thảo xả thân cứu giúp, hai người quan hệ phát sinh chất biến. Đang lúc Hà Thảo Thảo thân hãm tình hải là lúc, lại ngoài ý muốn biết được chính mình cùng mẫu thân mấy năm nay đau khổ cuộc sống, toàn bái Tống Minh Nguyên ban tặng. Bị chịu đả kích Hà Thảo Thảo, hai mắt đột nhiên mù......Của nàng đau khổ trải qua không muốn người biết, của nàng khúc chiết trải qua cảm động sâu vô cùng, cho dù là một vị thảo căn nữ chủ, chỉ cần đủ ương ngạnh, đủ dũng cảm, liền nhất định có thể nhìn đến mưa gió sau dương quang!Tác giả giới thiệu vắn tắt Hồng Tảo, nơi sinh giang nam, thuộc tính trạch.Nhật ngữ chuyên nghiệp tốt nghiệp nhưng chưa bao giờ đi qua Nhật Bản. Hiện cho Mĩ quốc luật học viện liền đọc, hàng đêm viết văn thư, hắc đôi mắt là thân nhất mật bằng hữu. Yêu kể chuyện xưa yêu cười người thường, bề ngoài đứng đắn nội tâm không bị cản trở. Đang ở luật học viện, tâm lại điện ảnh hệ. Giấc mộng trở thành giải trí sản nghiệp luật sư, chính nhi bát kinh nghe bát quái, liều mạng kiếm tiền, trước tiên về hưu, sau đó cùng ta yêu nhân chu du thế giới.…
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian. Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi. Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh, anh ước là mai ngày nắng. Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại va giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh. Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi Ngày nắng, ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài . Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương anh nguyện bi đầy xuống âm trì Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầuGiận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhauAnh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sauNiềm đau là vụt mất khiến ta phải tìm nhau. Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khócNó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tócTình cảm anh dành cho em anh không…
VĂN ÁNNàng vì giúp bạn mà chết lại tình cờ rơi vào vòng sáng thời không xuyên đến Vọng Nguyệt Quốc.Lại được Thiên Cửu lão nhân nhận làm đồ đệ, truyền thụ võ công. 5 năm sau, nàngxuống núi tìm lại người cha thất lạc, trở thành cung chủ của tổ chức sát thủ lớnnhất nước. Ngờ đâu cũng vì lần xuống núi này đã mở ra một trang mới trong cuộcđời nàng.Hắn - là vương gia của Vọng Nguyệt Quốc, nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn, coi nữ nhân chỉlà thứ rác rưởi. Nhưng từ khi gặp nàng, hắn bất tri bất giác mà yêu nàng lúcnào không hay. Nàng lại luôn lẩn tránh tình yêu của hắn. Hừ, VƯƠNG PHI CỦA TA,NÀNG TRỐN KHÔNG THOÁT ĐÂU.…
Trần Loan là Trấn Quốc Công phủ duy nhất đích nữ, từ nhỏ dưỡng ở lão thái thái dưới gối, bị ngàn kiều trăm sủng yếu ớt vô cùng, còn trẻ mối tình đầu, đi theo hung ác nham hiểm ngoan lệ Bát hoàng tử phía sau mấy năm.Cuối cùng nghe xong di nương thứ nữ mê hoặc, mười dặm trang sức màu đỏ, gả y như lửa, nhập cũng là đông cung.Thái tử Kỷ Tiêu có đoạn tay áo chi phích, cùng đông cung phụ tá suốt ngày uống rượu mua vui, hoa mắt ù tai vô đạo, thái tử vị tọa lung lay sắp đổ, nàng cả ngày mệt mỏi che lấp ứng phó, bị gia tộc coi là khí tử.Bát hoàng tử Kỷ Hoán lôi đình thủ đoạn kế vị, thái tử bị phế đêm đó, nàng bị đưa vào tân quân tẩm cung, đã thành cửu ngũ chí tôn nam nhân sắc mặt hung ác nham hiểm kỳ cục.Một đêm hoang đường mộng, nàng mất trong sạch thân.Cách nhật, nàng uống xong thứ muội độc rượu, hồn về tây thiên, thân mình lạnh như băng là lúc, nàng nằm ở thô bạo quân vương trong lòng, thấy ra hắn thủ đẩu lợi hại.Một khi trọng sinh, nàng cùng thái tử hôn ước đã định, bất đắc dĩ, nàng bối rối xông hoàng tử phủ, khóe mắt chuế nước mắt, nam nhân ngón tay thon dài, thay nàng một chút lau khô lệ, hỏi: "Gả hắn vẫn là gả ta?"Kỷ Hoán cau mày, mạc nghiêm mặt, có chút đông cứng dụ hống, "Hoàng tử phủ thanh tịnh, hậu viện không người, ngươi nếu vào phủ, chính là ngươi định đoạt."Trần Loan không biết, nam nhân vì nàng kia thanh lại thấp lại nhỏ gả ngươi, ngày đêm không ngớt bố trí một tháng có thừa, ở nàng xuất giá tiền đi lên kia cao nhất vị trí, danh chính ngôn thuận đoạt Kỷ Tiêu này cọc hôn s…
Kiều Sa bởi vì pua hệ thống, bị trừng phạt buộc định rồi [ ác độc kế mẫu ] nhiệm vụ, xuyên thành các lộ đại lão nam chủ ác độc kế mẫu --Đem mất quyền lực tiểu thuyết đáng thương nam chủ "Bụi thiếu gia" ngược đãi hãm hại, cuối cùng bị treo cổ ở cọc buộc ngựa thượng ác độc mẹ kế.Đem Kiệt Khắc tô văn "Tuyết trắng vương tử" nam chủ đuổi ra cung, giết người oan tâm, cuối cùng thi cốt vô tồn rắn rết kế mẫu vương hậu.Tương khởi điểm văn nam chủ ngược chết đi sống lại, bị hắn nghịch tập sau chặt đứt tay chân điệu bộ xinh đẹp quả phụ.Còn có đem con riêng đưa vào cung làm thái giám độc hạt tiểu thiếu nữ xinh đẹp.Không thể diễn tả nhân ngoại hệ con riêng...Hệ thống chờ nàng ở bi thảm bên trong sám hối sửa đổi, không nghĩ tới Kiều Sa nhập gia tùy tục, sắm vai xinh đẹp kế mẫu, trở thành nam chủ trên đường, tối khắc cốt minh tâm , độc phụ.Nàng đem bụi thiếu gia con riêng "Ngược" thành quang minh thánh thần.Cấp tuyết trắng vương tử con riêng "Quan ái giáo dục", làm cho hắn trở thành sa đọa chi thần.Làm cho khởi điểm văn con riêng "Đoạn tình khí yêu" trở thành chúa tể tam giới thiên quân.Làm cho thái giám con riêng ở của nàng "Ân cần dạy" hạ trở thành quyền khuynh hướng dã, vạn nhân e ngại nhiếp chính vương.Liền ngay cả không thể diễn tả nhân ngoại con riêng cũng cảm nhận được nhân loại không xong... . . .Chính là nhiệm vụ làm được một nửa, này đó con riêng nam chủ nhóm biến ... Là lạ ?Chúng con riêng nhóm: Nàng như vậy không xong ác liệt, như thế nào có thể dễ dàng tha thứ nàng, buông t…
Hắn vì nàng mà quên đi người con gái mà hắn yêu sâu đậm. Đối với nàng mà nói, hắn tin tưởng, trọn đời trọn kiếp còn lại yêu nàng đến tàn phế. Nàng đối với hắn chỉ có dã tâm ngoan độc, cho đến khi yêu hắn đến khắc sâu trọng tim vẫn là cầm thanh bảo ngọc đâm chết hắn. Vận mệnh ngay từ đầu đã không công bằng. Chúa chỉ định chỉ một trong hai người được sống sót. Có hắn thì vĩnh viễn không có nàng, thế giới chỉ có đường nhuốm máu đỏ. Có nàng thì hắn dù có là một kẻ nàng yêu đến hận cả Chúa Trời đã sắp đặt vận mệnh bi thương, nàng dù yêu nhưng tay cầm thanh bảo ngọc vĩnh hằng vẫn phải giết hắn, cũng chính là giết mình...Chuyện tình đẹp như hoa...nhưng cánh hoa lại rải đầy trên máu đỏ......Nàng tay cầm chặt thanh bảo ngọc nhuốm máu của người mà nàng yêu đến tận xương tủy, một giọt nước mắt long lanh lăn trên gò má. Cúi người, nhặt lấy một bông hoa hồng trắng đã tắm nửa thân mình bởi màu máu đỏ thẫm kia, nàng nở một nụ cười:"Giá như có kiếp sau, vẫn mệnh không trêu ngươi chúng ta như vậy, ta thề rằng, dù cho có bị thiêu rụi vì làm trái ý mệnh Trời, ta cũng sẽ cùng chết với ngươi...Còn bây giờ...Tạm biệt!"....cánh hoa hồng trắng nhuốm máu rơi lả tả trên thân thể người đàn ông kia, bóng dáng nàng dần khuất lại, chỉ còn là một chấm nhỏ trong đám sương nhạt mờ...…
Parings: Main - Du Lượng x Thời Quang Phụ - Mèo x Vợ nóBạch Xuyên x Phương Tự Mục Thanh Xuân x Nhạc Trí Hà Gia Gia x Ngô Địch Cốc Vũ x Giang Tuyết Minh Thẩm Nhất Lãng x Bạch Tiêu Tiêu Etc Gerne: Ngọt ngào, nhẹ nhàng, bỉ bựa, không ghen tuông drama, 1x1, OOC, đồng nhân, trọng sinh.Số chương (dự tính): 20 Tình trạng: Đang nặnTóm tắt: Những năm 1960, để lây truyền bệnh (vd: viêm gan A, B), người ta pha milkshake với feces của người bệnh cho người khỏe uống. Cuộc đời thật lắm éo le, nhân sâm thì ít mà rễ tre thì nhiều. Kiếp trước, Thời Quang bị lừa tình, từ đó mất đi một bên thận, sau đó là mất nhà, rồi mất luôn mạng. Trải quả một cuộc bể dâu, lần nữa làm người, Thời Quang tự nhủ phải biết thủ mình, xem ra không thể dốc lòng vì người khác quá nhiều được. Do vậy, phải đoạn diệt cuộc sống lần trước đi, đóng băng trái tim mình lại. Kì thủ Du Lượng, độc cô tĩnh mịch, con trai duy nhất của kì tướng quốc tế, Du Hiểu Dương, mỗi ngày trừ luyện cờ chỉ có xếp hình và chăm chó. Trưởng thành rồi phải đi luyện tập, thi đấu, không thể thường xuyên chăm chó cưng. Vì vậy, quyết định tuyển người chăm chó!Du Lượng: Nhà là của Mèo, đồ ăn cũng là của nó, sân vườn cũng là nó bá chủ, em xem còn cái gì của anh không cơ chứ? Thời Quang: Còn em với giường em, anh có thể chọn một.Còn phải chọn sao?…
Văn án: Mắt mù tai điếc hào môn đệ tử Thiện Nham trùng sinh về tới sáu năm trước, thề lại cũng không muốn tham luyến kia vài dối trá ôn nhuBáo thù đường với hắn mà nói chú định gian khổNào biết trong lúc vô ý được đến một đôi khuy áo lý lại cất giấu có thể khiến hắn dựng dục ngoại tinh sinh sản sóng âmChẳng những một chiêu trúng thầu hoài thượng ngoại tinh tiểu bao tử, càng một đêm chi gian trị hảo hắn mắt mù tai điếcTrùng sinh sau một hồi tinh ngoại dựng triệt để nghịch chuyển nhân sinh của hắn, còn phụ tặng một cái ngoại tinh tiểu bao tử cùng bánh bao hắn chaNày chính là nguyên bản thuần lương tiểu cừu trùng sinh sau tiếp tục khoác da dê báo thù cố sựCũng là ngoại tinh nhân tiểu công đau khổ thủ lão bà sinh hài tử gạt người cố sựVăn này còn có thể tên là [ đến từ tinh tinh vô căn nam ][ ngoại tinh nhân bắt cóc của ta bụng ][ ngoại tinh tiểu bao tử trị hảo của ta mắt mù ][ ngoại tinh tiểu bao tử như vậy manh nhưng là phụ tặng hài tử cha ta không muốn ][ luận không có kê kê ngoại tinh nhân là như thế nào sinh sản hậu đại ]ps: Nội có ngoại tinh manh bánh bao thường lui tới, không cần tiền tùy tiện sờ nga ~~…
Tác giả: Phong Linh Linh (vẫn là mình nè)Thể loại: Tiểu thuyết giả tưởngNhãn dán: thời không song song, bí ẩn, từ cổ chí kim, âm mưu, góc nhìn thứ nhất, tâm hồn thiếu nữ, HEGiới thiệu:An cư lạc nghiệp hay bên nhau trọn kiếp trọn đời là mong ước từ rất lâu của biết bao người. Nhưng đôi khi, ta chỉ cần đâu đó một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Hay thậm chí chỉ cần được làm điều mình thích, được gần bên người mình yêu thôi đã quá tốt rồi.Chẳng qua, cuộc đời nào phải lúc nào cũng như ý ta? Đời mà, có lúc lên voi ắt có khi xuống chó phải không nào? Với một số người, thời gian xuống chó chỉ ít xíu như chút gia vị cho món ăn thôi, nhưng với một số người, giai đoạn ấy lại dài dằng dặc, dài vô biên, dài khắc khoải.Sẽ ra sao nếu một ngày nọ, sau khi trải qua đủ thứ chuyện mệt mỏi ở ngoài kia, bỗng một kẻ đến trước mặt và nói với bạn rằng cuộc đời của bạn vốn không nên như thế, có kẻ đã nhúng tay giày vò bạn, huỷ diệt bạn, thay đổi số phận của bạn, định mệnh của bạn! Khi ấy... bạn sẽ ra sao?…
Cô là một cô gái xinh đẹp và thông minh nhưng vậy thì đã sao người cô yêu nhất và người bạn thân của cô lại chính là những người tổn thương cô. Anh ta nói :_ An Nhã anh đã yêu người khác mong em hãy quên anh điNhưng làm sao để quên đây khi cô đã yêu anh rất sâu đậm bỏ qua rào cản gia đình vì anh mà ở nơi đất nuớc khác sống cùng anh chưa bao giờ than vãn. Rồi cô ta lại nói: _ An Nhã mình thật sự yêu anh ấy cậu chúc phúc cho chúng mình đuợc không?Cô chỉ còn lại đau khổ làm sao để chúc phúc chứ, cô có thể sao. Tại một thế giới khác cũng có một người đàn ông, hắn nói: _An Nhã nàng hãy đồng ý với ta, bên cạnh ta đừng rời ta có đuợc khôngNàng liệu còn có thể một lần nữa động lòng trước hắn ????…