Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô bé 5 tuổi mang theo nỗi thù hận đến năm 21 tuổi để trả thù cho bố mẹ đã mất sau đó muốn đi theo bố mẹ nhưng không thành hiện thực mà lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô hâm mộ nữ phụ- một cô gái được cha mẹ yêu thương mà không biết hưởng mà lại theo đuổi một đám mỹ nam có mắt như mù? Hãy theo dõi xem cô thay đổi cuộc đời ra sao và có tìm được một nửa hạnh phúc riêng cho mình?…
Tác giả : Nguyệt tag : đam mỹ , hiện đại , ngọt sâu răng , ngốc manh thụ × ôn nhu phúc hắc bá đạo xà tinh công , 1×1 .Đường Đường là một đứa ngốc . Rõ ràng đã 18 nhưng tâm trí chỉ dừng lại ở 5 tuổi , cũng may cậu có một Chanh Chanh ở bên . Nuôi Đường Đường đến thật ngọt .Truyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày , những cái khác chỉ là phụ .…
Có lẽ kết thúc một tình yêu chưa phải là dấu chấm hếtGiữa em và anh vẫn luôn tồn tại một khoảng cách rất xaMọi người luôn nói trải qua nhiều trắc trở tới cuối con đường sẽ là hạnh phúc. Nhưng đối với em và anh hạnh phúc sẽ không tồn tại nơi cuối con đường…
Cuộc Hành Trình Lập Hậu Cung Ở Cổ Đại Văn án :- Một cô nhóc ngốc manh mới 12 tuổi sau một buổi tối ngủ bị xuyên qua cổ đại , và còn bị cái hệ thống kia bắt đi công lược các nam nhân , bị điều giáo ,...Đây là thể loại hệ thống nhé mọi người .Không phải xuyên nhanh . Mà là xuyên không .…
Tác giả: Đại Cô Nương Sói.Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đông Phương.Văn án: Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: "Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước."Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn, tranh tối tranh sáng.Phùng Chi nhón chân ngắt đóa sơn chi vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi...."Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?""Ong vàng?" Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: "Là em!"Ghi chú:Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.Mình đọc thấy hay nên đăng lên.…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Diệp TưFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬTCẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC."Tôi nói cho bạn biết đừng nên tin vào những tình cảm là diễn này, lời nói dối hoa mỹ của những thiếu niên, một ánh mặt gạt lừa toàn bộ thiên hạ.Quay đầu nhìn lại như thể chấy chứa trong lòng đó là một vết sẹo, chỉ có kẻ ngốc mới đắm chìm trong những giả dối mãi không nỡ rời đi.""Để tôi cho cậu xem tháng ngày thanh xuân dù chỉ vài vét bút nguệch ngoạc lại khiến tôi trầm mê.Bên cạnh chỉ có mỗi người ấy, nhưng lại can đảm đến nơi mộng cảnh điên cuồng không ánh sáng."…
Vượt biển điện thoại trung...—— Đông Tử, ta thất tình.—— ân.—— Đông Tử, ta lại bị nhân quăng.—— ân.—— Đông Tử, ta TM lại bị chân đứng hai thuyền, đầu óc thất thông tiểu não mất tích xuẩn nam nhân cấp quăng.—— ân.—— Đông Tử, ta...( điện thoại lý, truyền đến một trận kiều ~ suyễn lấy, ngạch ~ nữ nhân thanh âm. )——... Đông Tử, ngươi... Ngươi... Ngươi vừa mới "Ân" nhóm là ở đánh với ta điện thoại vẫn là... Rên rỉ?——...—— Đông Tử, kia chờ ngươi giải quyết ta lại đánh cho ta.30 phút trôi qua, một cái tin nhắn truyền đi qua: Đông Tử, ngươi còn không có hoàn?Một giờ trôi qua, lại một cái tin nhắn truyền đi qua: Đông Tử, Đông Tử ~~~Cửu mấy giờ trôi qua, gửi tin nhắn thủ hơi hơi phát run: Đông Tử, ngươi TM chiến đấu ky a?Hơn mười mấy giờ trôi qua, đã muốn tiểu ngủ hồi lâu nhân bỗng nhiên bị điện thoại đánh thức.—— Đông Tử, ngươi, ngươi, ngươi...—— Ít nói nhảm, mở cửa!Nội dung nhãn: thanh mai trúc mã đô thị tình duyên vui mừng oan giaTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Mục Lâm Đông, Lộ Lộ ┃ phối hợp diễn: Đồng Tiêu Sắc, Mộc Dương ┃ cái khác: đính hôn, một đường hướng đông, gặp trở ngại…
Thanh mai trúc mã, vốn dĩ là một câu chuyện đẹp. Nhưng với anh và cô, đó là một cuộc chiến không hồi kết. Hắn thích thú nhìn cô nổi giận, thích thú khi chọc cho cô tức điên. Cô ghét hắn, ghét cái vẻ mặt nham nhở đó. Nhưng rồi, một ngày nọ, cô nhận ra, ánh mắt hắn nhìn tôi không còn là sự trêu chọc, mà là sự dịu dàng, ấm áp. Liệu cô có thể phân biệt được đâu là trò đùa, đâu là tình yêu thật sự?…