Từ Người Bạn Của Cậu
Thầy có sợ điều gì không? Em sợ phải đi học. Không phải như mọi người nghĩ. Em sợ thất bại khi phải đi học. Em sợ mọi người phát hiện em yếu kém. Em sợ bị phát hiện mình không có cơ hội. Em sợ mình không thể mơ mộng, vì hiện thực không thể vượt qua sẽ tát thẳng vào mặt mình. Em vẫn không thể tin mình không phải là người đặc biệt. Từ ô cửa sổ nhìn ra bên ngoài thế giới, đứng trong ngôi nhà của em mà không phải của người khác, đã từng, em nghĩ mình thuộc về một tương lai đầy hy vọng. Đây là thước phim tua ngược. Nhưng em cứ lớn dần mà không thấy tương lai của mình đâu.Đến lúc bước lên toa tàu, đến cái tuổi hồi bé mơ từng đặt chân đến, em vỡ mộng, đau nhói tim vì thất vọng. Ở đây chẳng có gì cả. Vậy mà em không đủ dũng khí quay về, vì quá khứ của em cũng chẳng có gì lấy làm êm đẹp. Nếu không, tại sao em lại chạy trốn? Em chẳng biết mình nên đi đâu, về đâu cả. Em không muốn tiếp xúc với ai, cũng không muốn mở miệng nói chuyện. Có người hỏi: "Em bị làm sao? Em không hài lòng gì ư?" - Em chỉ mệt thôi. Dẫu có nói những lời thật lòng, em cũng không thể có được điều em mong muốn. Số phận không quay hướng kim chỉ nam em mong muốn. Hóa ra, tồn tại là để chứng kiến ý nghĩa vụn vỡ và bay đi thế này ư? Mỉa mai thay, những người vô lố[email protected]ững ngày nối tiếp nhau, mỗi ngày tớ có lời muốn gửi cho cậu.…