Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Trêu chọc hôn nhân.Tác giả: Dạ Tử Tân.Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn, HE.Số chương: 66 chương chính văn + 27 phiên ngoại.Editor: LQNN203.Thiết kế bìa: Fan Ruột Bánh Mì.📢Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả vui lòng không reup hay chuyển ver.📢Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad LQNN203.…
Từ chương 1-55 là do editor: Lam Vy edit, chương 56-> hết: editor Yenhi.Để phục vụ cho mục đích đọc truyện offline nên mình đăng truyện lên wattpad.Văn án:Mệt bở hơi tai mới tìm được một công việc đúng như mong muốn.Nào ngờ đâu ngày đầu tiên đi làm đã bị "hãm hiếp".Sau khi mọi việc đã xong mới biết được công việc "lý tưởng" mà mình vẫn tưởng chính là làm một "nha đầu ấm giường"! Không những thế, còn là năm người đàn ông dùng chung!p/s: thịt là 9, nội dung chỉ là mây bay...…
"Đêm nay ngươi ngủ cùng bổn vương." Cái trán Cổ Tiếu Tiếu toát ra mồ hôi lạnh, "A? 'Cái kia' của ta sắp tới rồi." "Nói rõ ràng!" Cổ Tiếu Tiếu vội vàng che bụng làm ra bộ dáng quặn đau, "Cái kia... Chính là cái mỗi tháng đều đến một lần, mỗi lần bốn, năm ngày làm cho tâm tình của người ta trở nên rất buồn bực đó!" "Khéo như vậy?" Cổ Tiếu Tiếu thành khẩn gật gật đầu, "Ngươi phải tin tưởng thái độ chuyên nghiệp của ta, đêm nay 'cái kia' khẳng định sẽ đến! Tuyệt đối không phải vì trốn tránh chuyện phòng the mới giả bệnh đâu." "Trốn được lần đầu không tránh khỏi mười lăm, bổn vương sẽ nhìn xem ngươi có thể dùng lý do 'cái kia' trốn được mấy ngày." Lời hết, hắn liền tâm tình sung sướng nghênh ngang mà đi. "Ơ? Chớ đi nha! Nội tiết tố của ta mất cân đối, mỗi tháng hai lần, mỗi lần mười lăm ngày, nếu năm nhuận thì là mười sáu ngày a!"…
Tên truyện: Đạo lữ đã chết của ta lịch kiếp trở về rồiTác giả: Tức Mặc DaoThể loại: Đam mỹ, cổ đại, tu chân, xuyên sách, sảng văn, chủ thụ, cường cường, nhẹ nhàng, 1v1, HEĐộ dài: 63 chương + 13 ngoại truyệnBiên tập bởi Yanxixi ⸜(。˃ ᵕ ˂ )⸝♡Truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad này và Wordpress xinyuandacheng.Link đọc tại Wordpress: https://xinyuandacheng.wordpress.com/dam-my-dao-lu-da-chet-cua-ta-lich-kiep-tro-ve-roi…
Tác giả: Thanh Mỗi (tác giả nguyên tác Khúc biến tấu ánh trăng)Editor: Đại Minh Hân - 大明欣Số chương: 137 (chính văn) + 31 phiên ngoạiVăn án:Bạo!Thật · họa sĩ truyện tranh hường phấn đứng ở đỉnh kim tự tháp · A Trạch đột nhiên bỏ võ theo văn, sáng tác truyện tranh tình cảm trong sáng về đề tài thi đấu trượt tuyết ván đơn, đây là do người đến độ tuổi trung niên có lòng không có sức hay đột nhiên sáng dạ hưởng ứng lời kêu gọi "300 triệu người đi trượt tuyết?".Fan 1: Đề tài thi đấu coi bộ hay đó pà, vậy thì khi nào nữ chính cùng nam chính, nam hai lăn giường ó pà?Fan 2: Đề tài thi đấu nghe hay đó, nhưng mà nữ chính với nam chính, nam hai sẽ luyện tập bay nhảy xa mỗi ngày chứ không phải lăn giường hả pà?Fan 3: Thuốc xổ, người trong vòng, liên quan đến ích lợi, nặc danh. Vậy bà họa sĩ lấy đâu ra những phân tích về phương pháp dùng lực chuẩn hơn cả video hướng dẫn trượt tuyết?Một ngày nọ, tại một cuộc thi đấu trượt tuyết trong nước, ở hiện trường thi đấu hạng mục trượt tuyết ván đơn - big air.Máy quay vô tình lia đến Thiện Sùng - đại lão trượt tuyết ván đơn - big air giải nghệ 2 năm nay quay về thi đấu đi ra từ phòng nghỉ của tuyển thủ, ba giây sau có một cô gái nhỏ chỉ cao đến bả vai của anh vội vã chạy ra, trên khuỷu tay của cô gái nhỏ kia treo kính đi tuyết và một chiếc mũ bảo hiểm lớn.....Cô ấy đi hai ba bước thì đuổi kịp, kéo tay áo của người đàn ông, đợi anh quay người lại rồi cúi xuống như muốn nghe cô ấy nói gì đó...Cô nhón chân lên, tức giận muốn hộc máu mà đập mạnh chiếc mũ bảo h…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
William - idol tân binh của nhóm nhạc LYKN - gặp Est Supha lần đầu trong lễ hội Songkran, trong một trạng thái không thể... cờ đỏ hơn: sơ mi chỉ gài đúng một nút, tay cầm ly cocktail, ngày nào cũng xuất hiện với hội bạn khác nhau.Cậu thề sẽ tránh xa kiểu người như thế để bảo vệ sự nghiệp và trái tim non trẻ của mình.Cho đến một ngày, bước vào buổi casting phim, William nhìn thấy Est... ngồi ngay đó, gọn ghẽ, im lặng, và hoàn toàn không giống cái vibe "ăn chơi" trước đó.Từ "cá mập cờ đỏ nên tránh", Est dần biến thành người mà William vừa muốn trêu, vừa không nỡ rời mắt.Còn Est - người từng sống kín đáo suốt sự nghiệp thể thao - chẳng ngờ rằng lần "gài nút sơ mi hờ hững" hôm ấy... lại gài luôn một thằng nhỏ lém lỉnh vào tim mình.…
Yeonjun, công tử nhà giàu được nuông chiều, vì giúp bạn mà gả vào một gia tộc quyền quý có liên quan đến hoàng thất. Cậu không chịu nghe lời, suốt ngày tìm cách trốn khỏi phủ, gây náo loạn khắp nơi. Soobin, con trai trưởng của gia tộc, ban đầu chán ghét Yeonjun vì tính cách bướng bỉnh, nhưng dần bị cuốn vào sự ngang ngạnh và thông minh của cậu. Từ đối đầu, cả hai dần hiểu nhau, cùng vượt qua những âm mưu nơi hoàng cung.…
Au: @Aiyashiju18Cover: @BalixuLưu manh quân nhân x Cao lãnh tổng tàiGiới thiệu: Hai công gặp nhau ắt có một thụCOVER CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN NẾU TÁC GIẢ KHÔNG ĐỒNG Ý MÌNH SẼ XOÁ TRUYỆN NGAY LẬP TỨC…
Tên Hán Việt: Hào môn tối điềm phu thêThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Đô thị tình duyênEditor: Edit dựa trên nhu cầu và mong muốn cá nhân khi đu OTPSố chương: 89 chương (68 chương + 8 phiên ngoại + 13 bản ngoại truyện)Văn ánQuý công tử Đinh gia cùng thiên kim nhà họ Ngu đã kết hôn ba năm.Không hổ là liên hôn thương nghiệp, dù trong bất kì hoạt động nào mà hai vợ chồng xuất hiện, công khai cùng nhau hoặc cá nhân đi nữa, cả hai đều y như khối băng, cùng nhau thay thế điều hòa không khí cho mọi buổi tiệc.Từ đó Đinh Vũ Hề cùng Ngu Thư Hân cũng vinh dự được mọi người bình chọn là cặp vợ chồng plastic nhất giới hào môn.Trải qua ba năm, Đinh Vũ Hề cảm thấy cuộc hôn nhân này chẳng còn gì để níu kéo nữa, anh còn đang định đề nghị ly hôn thì Ngu Thư Hân đột nhiên bị tai nạn xe cộ mà chấn thương sọ não.Tưởng chừng không có gì trở ngại, ai dè Ngu Thư Hân sau khi tỉnh dậy nhìn anh có chút khác.Ở bệnh viện, Đinh Vũ Hề nhìn Ngu Thư Hân một đầu quấn đầy bằng gạc, đang chuẩn bị nói hai câu khách sáo để an ủi, Ngu Thư Hân đột nhiên đỏ mắt nhìn anh, giống hệt một con thỏ nhỏ đáng thương, hướng về phía anh vừa ủy khuất vừa vươn tay ra, khóc nức nở: "Ông xã, đau quá, ôm một cái ~"Đinh Vũ Hề: (⊙_⊙)?…
Ai ai cũng biết, Lương Dược của trường Cửu Trung xinh đẹp lại kiêu căng, không ai dám chọc.Nhưng rất ít ai biết, cô còn có một cô em gái song sinh mềm mại yếu đuối.Một ngày nọ, em gái rưng rưng nước mắt cầu xin cô: "Chị, chị có thể giúp em theo đuổi một nam sinh không? Chúng ta giống nhau như vậy, cậu ấy nhất định sẽ không nhận ra đâu."Lương Dược: "Không được, đầu óc của chị đây lại không có bệnh."Ba mẹ từ trước đến nay luôn thiên vị em gái: "Nếu chuyện này thành công thì sau này tiền tiêu vặt của con sẽ tăng gấp năm lần."Lương Dược: "Chị cảm thấy chị có thể."Vì thế Lương Dược thay váy trắng, duỗi tóc thẳng dài, giả thành bạch liên hoa đi theo đuổi nam sinh cho em gái.*Sở Trú nhờ vào thành tích hạng nhất toàn thành phố nhập học ở trường Nhất Trung, tính tình lạnh lùng kiêu ngạo, hoàn toàn xứng đáng là nam thần của toàn trường, xung quanh có vô số người theo đuổi, nhưng anh chưa từng để tâm đến những thứ đó.Cho đến một ngày, anh phát hiện người theo đuổi anh trước kia, tính cách đột nhiên thay đổi hoàn toàn, thế mà lại trở nên... có chút đáng yêu."Này, tôi thích cậu, có thể mời cậu đi ăn không?"Cô gái trước mắt cắm hai tay vào túi, cười nói xinh đẹp."Không đi." Sở Trú vòng qua người cô muốn đi khỏi đây, nhưng cô gái lại nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ áo của anh."Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn." Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái sát lại gần, con ngươi đẹp đến mê hoặc lòng người."Nếu hôm nay cậu vẫn không thích tôi, thì đừng mơ bước khỏi nơi này một bước."Rất lâu về sau, Lương…
SAU KHI NGƯỜI CHƠI VÔ HẠN LƯU VỀ HƯU - TANG ỐCTên: Sau khi người chơi vô hạn lưu về hưuTác giả: Tang ỐcThể loại: Hiện đại, vô hạn lưu, ngọt ngào, sảng văn, cường cườngBiên tập: sbt1, MegBìa: Củ Cải Nhỏ XíuGIỚI THIỆULà hung thần lừng lẫy một thời ở thế giới vô hạn lưu, sau khi qua cửa, Diệp Ca cố tình che giấu thực lực, tìm một công việc nhàn tản tại phòng Hậu cần cục quản lí hiện tượng siêu nhiên.Anh cứ tưởng rằng làm vậy là có thể quay lại với cuộc sống ra sao thì ra, sống những ngày thoải mái, thư thả.Nhưng Diệp Ca không ngờ rằng...Một ngày nọ, anh mở tủ lạnh ra thì thấy một cái đầu quỷ dữ tợn ở bên trong: "Đại ca, đại ca, anh có nhớ tui hông..."Diệp Ca: "..."Anh đóng sầm cửa tủ lạnh, sau đó chìm trong im lặng.Thế giới này có gì đó sai sai phải không?Bản tin trong bộ phim truyền hình sau lưng anh đưa tin:Dạo gần đây, những chuyện thần bí thường xuyên xuất hiện, số người mất tích tăng vọt, hiện cảnh sát vẫn đang điều tra...Thế giới trò chơi sinh tồn vô hạn lưu sụp đổ, vô số yêu ma quỷ quái vốn bị nhốt trong đó không còn gì trói buộc, xổng ra hại đời.Chỉ có Diệp Ca đã từng vượt qua trò chơi này mới biết sự thật.Cái đám này... đứa nào cũng là người quen cũ...Diệp Ca: Tôi khổ quá mà!#Tôi_chỉ_muốn_làm_kẻ_làm_công_ăn_lương_bình_thường_thôi#Một ngày kia, anh bắt gặp một tên yêu quái khiến anh phải bất ngờ.Im lặng hai giây, Diệp Ca gượng gạo chào hắn:"...Anh cũng ra rồi à, trùng hợp quá."Người đàn ông mỉm cười, thong thả áp sát từng bước: "Bạn trai bỏ nhà đi mất, tất nhiên tôi ph…
Một câu chuyện ngọt ngào, về một chú chó lớn âm thầm tẩy não mèo nhỏ, từng bước từng bước biến "bạn trai giả" thành "chồng thật""Tiểu Đậu Bao, gần đây anh thấy em cứ cau mày suốt, nhất là mỗi khi nhận điện thoại."Mèo nhỏ đang ấm ức lập tức bắt đầu than vãn:"Em sắp bị mẹ em làm cho phát điên rồi! Cứ không ngừng giục em tìm bạn trai!"Vương Sở Khâm nghiêm túc gật đầu:"Ừ ừ ừ, đúng là phiền thật.""Tiểu Đậu Bao, chẳng phải chúng ta đã phân tích kỹ rồi sao? Bạn trai chẳng có tác dụng gì. Nhưng mà... anh có một cách, có lẽ có thể đối phó với mẹ em."Mèo nhỏ ngây ngốc lại thuận lợi rơi vào hố:"Cách gì? Anh nói nhanh đi!""Thế này nhé, em cứ nói với mẹ rằng em đã có bạn trai rồi, bảo mẹ đừng lo lắng nữa."Cô gái nhỏ nhíu mày nhìn anh:"Nhưng... nếu mẹ em đòi gặp thì em biết kiếm đâu ra?"Vương Sở Khâm vỗ vỗ ngực mình:"Ở đây này, cứ để anh làm đi.""Anh... anh á???"Chúng ta là bạn thân sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn.…
Tên gốc: 告别诗Tác giả: Lê TrìĐộ dài: 42 chính văn + 4 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Vườn trường , Thị giác nữ chủ , Đơn hướng yêu thầm , Cao lãnh chi hoaHồi còn học cấp ba, Phó Kiệu Lễ là kiểu học sinh gương mẫu, học giỏi và ngoan ngoãn.Thành tích luôn ổn định, đứng nhất khối quanh năm, đồng phục lúc nào cũng sạch sẽ tinh tươm.Khi đó, chẳng ai có thể đem hình ảnh một học sinh ưu tú như cậu gắn với cô gái mang tiếng xấu như Vu Thi Dao.Nhưng vào cái chiều hôm ấy ngày mà Vu Thi Dao quay lưng bỏ đi không hề do dự mọi người đều tận mắt chứng kiến, Phó Kiệu Lễ đã bước từng bước, không hề dừng lại, lặng lẽ đi theo bóng lưng cô. Một bước rồi lại một bước, cứ thế chờ đợi cô quay đầu nhìn lại.Anh từng làm bài tập giúp cô, từng vì cô mà cãi nhau với người khác, từng viết trên tấm bưu thiếp hai chữ: "Mãi mãi". Anh nói: "Đừng trốn tránh anh nữa..." khi ấy, mắt đã đỏ hoe."Sau này thì sao?" có người hỏi cô.Ngoài trời mưa dầm mấy ngày liền. Vu Thi Dao dán lại phong thư định gửi đi, người nhận vẫn là: Phó Kiệu Lễ."Không có sau này." Cô khẽ cười, "Lâu lắm rồi, tớ không gặp lại anh ấy nữa."Khi ấy chưa từng nghĩ rằng, có một ngày, việc viết tên anh ra lại là lời tạm biệt.Nhưng cô biết, bất kể bao nhiêu năm trôi qua, Phó Kiệu Lễ vẫn luôn ở đó chờ đợi.Giống như năm ấy, từng bước đi theo sau bóng lưng cô, từng bước một đợi cô quay đầu lại.Cả đời này của cậu, từ khoảnh khắc lần đầu nhìn thấy cô, cậu đã chọn cách lặng lẽ đứng phía sau đợi cô…