[EDIT] Người yêu cũ có người yêu mới
À, là thương tôi!Một người thương âm thầm nhưng sâu sắc.Lòng thương đấy nhưng chẳng hề muốn giữ. Vì người thương chỉ cần thấy tôi cười.…
À, là thương tôi!Một người thương âm thầm nhưng sâu sắc.Lòng thương đấy nhưng chẳng hề muốn giữ. Vì người thương chỉ cần thấy tôi cười.…
Lễ Vu Lan báo hiếu là ngày để cho những người con báo hiếu cha mẹ mình. Ngày này được tổ chức vào rằm tháng 7 (15/7 âm lịch) hằng năm, nhưng ở chùa sẽ tổ chức làm lễ trong 3 ngày rằm lớn của tháng 7 là 14-15-16/7 âm lịch. Sau đây là một số câu chuyện về ngày lễ Vu Lan cũng như là Nguồn Gốc, Ý Nghĩa của ngày lễ, mùa hiếu hạnh này. Chúc cho tất cả mọi người, các vị Phật tử thanh tâm an lạc và gia đình ấm no, hạnh phúc🌹Nam mô A di đà Phật🙏…
Truyện được dựa trên lời nói đùa của những người bạn trong lớp tôi, rằng 4 bạn nam ngồi trước tôi có một mối tình éo le.Thế là trong lúc nhàn rỗi sinh nông nổi, hứng chí mà viết thành một câu chuyện.Ban đầu tính đặt là Tình tay tư hay Đoạn trường ST cho nó gần gũi nhưng mà khi viết lại không biết đặt tên là gì? Cho nên lấy luôn " Tên là gì?" làm tiêu đề.Cho dù là được xây dựng từ những lời nói đùa nhưng các nhân vật đều mang một phần nào đó giống những cô cậu học sinh lớp 12 chúng tôi, đầy hoãi bão, cũng có những suy nghĩ trăn trở, cũng mang những tính cách đặc trưng của họ. Có những chi tiết được lấy ra hoàn toàn từ chính đời thực.Bạn sẽ bất ngờ khi đọc câu chuyện này.…
Câu chuyện kể về cuộc đời của Hoàng Hải Thanh Lan con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn đá quý SEON nổi tiếng nhất thế giới Cô gái xinh đẹp và tài năng nhưng lại có tuổi thơ đầy đau buồn cùng lòng thù hận ám ảnh về một quá khứ ghê tởm Luôn khát khao tìm lại chính mình từ vực thẳm của những nỗi đau và hận thù Luôn hy vọng về tình yêu bị lãng quên trong thù hằn và nước mắt Luôn ước mơ về một hạnh phúc thật sự cho bản thân Và luôn đặt niềm tin vào chính bản thân rằng có thể thay đổi được số phận Nhưng......... liệu rằng có dc hay ko khi đằng sau bi kịch ấy lại là một bi kịch đầy nhẫn tâm khác....Kết thúc nào cho Thanh Lan…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Giữa hạ , nàng tình cờ gặp y đang ngồi đàn say sưa Gương mặt đó , điệu bộ đó , tiếng đàn đó đã cuốn nàng vào "giai điệu mê đến chết người" của yDuyên cơ đã đưa nàng đến với y , sau đó , nàng được gả cho y Hai người yêu nhau , ân ân ái ái , được mệnh là cặp đôi đẹp nhất khiến ai ai đều ghen tị Nhưng chiến tranh là thứ ngăn cách giữa y và nàng , y xuất chinh , nàng khóc , nàng đau , nàng lo .Điều nàng lo nhất cũng sảy ra , y đã hi sinh tại chiến trường đẫm máu đó Quanh tai nàng đâu đó còn vang vẳng tiếng đàn thê lương của y "Đời này nàng là người duy nhất giữa thế gian rộng lớnBông tuyết nào hiểu được tiếng đàn ta"《Đời này ta nợ nàng , phải để nàng khổ rồi , Linh Sương , ta yêu nàng》《Tuệ Ngân , đợi người ở kiếp sau , ngồi nghe người đàn , yêu người ... mãi không chia li》…
Editor: Tiểu MinhThẩm Nhiên đột nhiên xuyên không, trở thành "nam thê" của đại công tử phủ tướng quân. Cả phủ tướng quân từ già đến trẻ, nam nữ đều võ nghệ cao cường, gia đình một vợ một chồng, con cái hiếu thuận, hòa thuận, gia nhân chăm chỉ - tưởng như chốn bồng lai tiên cảnh.Chỉ có điều... hơi nghèo.Khi Thẩm Nhiên tìm hiểu kỹ tình huống nhà này thì mới phát hiện: "Đây nào có thể gọi là 'hơi nghèo'? Này mẹ nó nghèo đến mức không có nổi cơm ăn!"Làm tức phụ phủ tướng quân, hắn đành phải xắn tay áo kiếm tiền, lo cho cả nhà no bụng!Từ khóa: Thẩm Nhiên, Tiết Hành An, kinh thương.…
Tàn trà.Lạnh như tuyết cuối mùa, đắng hơn nỗi lòng nữ tử bị lãng quên.Nàng là Miêu Miêu, ái nữ của Thượng thư Bộ Binh, xuất thân y quan, tài hoa xuất chúng, cả đời chỉ hành y không hành tình. Cho đến khi gặp hắn.Hắn là Nhâm Thị, Đông cung Thái tử, quân vương tương lai, ngạo mạn, lạnh lùng, cao cao tại thượng. Nhưng đêm ấy, chính hắn đã thì thầm bên vành tai nàng:"Ta không cần thiên hạ, chỉ cần nàng."____________________________________Truyện hiện đã có trên Mangatoon, bạn nào dùng có thể vào đọc.…
Xin chào mọi người, mình là một chú Cá nhỏ vừa mới tập thử sức với viết lách. Khi hướng dương thiếu mặt trời là tác phẩm đầu tay của mình, chính vì thế, mình vô cùng trân quý sự ủng hộ của các bạn độc giả. Truyện là câu chuyện của những cô cậu trẻ, những mẩu chuyện nhỏ xoay quanh tuổi học sinh tươi đẹp. Truyện thuần Việt 100%, KHÔNG CHẤP NHẬN HÀNH VI ĐẠO NHÁI, REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Hôm ấy trời mưa rất to, rất rất to cũng như tiếng lòng cô vậy. Mẹ vừa mất, cô bị dượng ép lấy một gã nhà giàu để gán nợ. Cô muốn tự tử nhưng bị ngăn cản. Cô gặp anh tại bờ biển nơi an nghỉ của mẹ cô. Anh khuyên cô bỏ trốn. Cô đồng ý. Anh nói cô nên đi cùng anh. Cô tán thành. Cô biết mình thật ngốc nghếch khi tin vào người con trai xa lạ này. Dần dần cô thấy được niềm vui anh mang lại cho cô, dẫn cô thoát khỏi bóng tối. Nhưng cũng chính là anh đã đẩy cô sâu vào bóng tối hơn...- Xin lỗi nhưng anh chỉ coi em là em gái.- Xin em hiểu cho anh.- Xin em đón nhận cô ấy.- Xin em sau này chú ý hơn về mối quan hệ của chúng ta.- Xin anh, lắng nghe em thêm một lần nữa được không?…
"Tới tận bao giờ tao mới có thể đứng trước mặt mày. Được mày coi là một người con trai có thể bảo vệ cho mày. Chưa bao giờ tao cảm thấy chán ghét cái từ " bạn thân" tới như vậy"_ Anh đẩy cô vào tường"Mày nói gì vậy hả? Bạn thân cũng chỉ mãi là bạn thân. Không có sự thay đổi."_Cô lúng túngAnh nhếch mép cười. Rồi bước đi như chưa từng quen biết.Đâu có ai nói... bạn thân không được là người yêu,là vợ chồng, là bạn đời...... nhưng không thể phủ nhận rằng đã là bạn thân thì mãi là bạn thân vì không ai muốn vứt bỏ cái thứ tình cảm đó. Mặn nồng hơn tình yêu và bền vững như tình bạn.…
Chàng vì nàng mà từ bỏ cả địa vị của mình. Nàng và chàng bị rượt đến vách núi. Quân lính ngăn chàng lại và đẩy nàng xuống vực sâu. Chàng vì đau khổ đã nhảy xuống cùng nàng. Khi tỉnh lại, chàng và nàng từ hai con người đang gieo mình xuống vực thẩm giờ đang nằm trên giường bệnh của thế kỉ XXI.Rồi chàng và nàng cũng bắt đầu hoà nhập với mọi thứ. 4 năm sau, chàng đã trở thành tổng tài của tập đoàn thương mại lớn nhất nhì châu Á và Âu. Câu chuyện tình yêu ngọt ngào xen lẫn chua xót vì mối tình kiếp trước vẫn chưa đến được với nhau, kiếp này nguyện ở bên nhau mãi mãi."Mạn Mạn, đừng khóc nữa, đưa tay cho anh, rồi sẽ không sao đâu. Anh sẽ bảo vệ em"---------Đăng tải tác phẩm phiền ghi nguồn và tác giả!…
" thật ra anh cố gắng nhiều như vậy không phải gì cảm giác bản thân mình có lỗi. Mà vì anh sợ... sợ cơ hội được ở cạnh em lại một lần nữa bị anh bỏ lỡ. Nhưng cũng vì anh cố gắng nhiều như vậy. Nên đến giây phút hiện tại, anh mới nhận ra được, thật ra bản thân còn đang phải luyến tiếc đìu gì?"" thật ra em cứ nghĩ anh trong lòng em vốn chẳng còn là gì cả. Có chăng cũng chỉ còn là một chút hồi ức mơ hồ. Nhưng cũng vì em nghĩ như vậy. Nên đến giây phút hiện tại, bản thân lại một lần nữa mất anh. Em mới nhận ra rằng, anh trong lòng em vốn chưa giây phút nào được em xem là hồi ức ...."…
Đại học năm thứ nhất, tôi được chẩn đoán mắc chứng tràn khí màng phổi, phải nhập viện chờ phẫu thuật. Mr. Tô là bác sĩ điều trị chính của tôi.Ngày được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, có lẽ vì thuốc mê khiến tinh thần mơ màng, tôi nhớ mang máng rằng mình đã huyên thuyên với anh rất nhiều chuyện, nhưng cụ thể là chuyện gì thì lại chẳng có ấn tượng.Về sau nghe mẹ kể lại tôi mới biết, hôm đó tôi đã nở nụ cười rất ngọt ngào với vị bác sĩ kia, còn hỏi đi hỏi lại người ta mười mấy lần rằng. "Anh là ai?" "Vậy anh ấy trả lời sao ạ?" Tôi hỏi mẹ."Cậu ấy nói, cậu ấy là Mr. Tô của giường số 31."…
Bạch Y Tiêu Lang từng nói : "Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là - đang trưởng thành". Ai mà chẳng có thanh xuân nhưng tùy vào hoàn cảnh nơi ở thanh xuân lại hiện hữu lên một màu khác nhau .Nhưng đối với Triệu Mẫn Hân cái gọi là thanh xuân ấy " thật là đen tối và mịt mù hơn cả lỗ đen trong vũ trụ dù có hút bao nhiêu thứ có chôn vùi qua bao nhiêu chân trời sự kiện thì cuối cùng vẫn chỉ là hư không , là cát bụi "…
Tác giả: Trục NhanTình trạng : Hoàn thànhVăn án:Bình tĩnh cơ trí Đại Chu nhiếp chính vương đối thượng thư phủ nhu nhược kiều khí đích tiểu thư nhất kiến chung tình, không từ thủ đoạn cưới hồi phủ từ đây quá thượng không biết xấu hổ tính phúc sinh hoạt.Tính nghiện nhiếp chính vương hôn sau bệnh tình càng nghiêm trọng......Nữ tính hướng, Mary Sue thịt văn, sẽ không loạn luân, không có cưỡng gian luân gian ( nữ chủ đồng ý ngoại trừ ), tận lực 1V1, ngọt sủng, hy vọng đại gia thích.Có tồn cảo, chỉ cần hậu trường còn có thể thượng liền sẽ không hố.Tận lực tiêu đề văn nghệ bất lộ cốt, tiểu thuyết chương tiêu có "Tình tiết" chữ chính là không thịt, không bia đều là thịt.…
nhận ít thui, không có sức viết nhiều đâu…
Anh Là Sự Rung Động Em Không Thể Từ BỏTác giả: Tiểu Miêu Yêu Nhiêu Translator: RuanLei. Thể loại: hào môn thế gia, hiện đại, sủng, 1x1. Văn án: Ban ngày, Tần Thiểu phải cuốn dây buộc ngực, tránh để người khác phát hiện cô là nữ giả nam. Buổi tối, sau khi cởi quần áo, Tần Thiểu còn phải đề phòng Chiến đại đạo trưởng phát hiện cái bụng của cô đang to lên từng ngày. "Đạo trưởng à, em sai rồi..." Tần Thiểu rơi nước mắt cầu xin. "Sai ở đâu?" Chiến Kình bế cô lên xe, không kiềm chế được mà nổi giận. "Không nên giả trai lừa anh..." "Em yêu, em sai ở chỗ em đã trộm người của tôi, khiến trái tim của tôi loạn nhịp, còn dám đem theo con của tôi bỏ chạy!" Ai cũng biết Chiến Kình cưng chiều Tần Thiểu đến mức biến thái. Có người từng hỏi Chiến Kình rằng hắn đối với Tần Thiểu có điểm gì không vừa lòng hay không. Hắn nói rằng điểm duy nhất không vừa lòng chính là: "Thể lực quá yếu, mới 'vận động' một chút đã kêu mệt rồi..." Mọi người ai cũng nói rằng Chiến Kẹo Ngọt 5 tuổi trông rất giống mẹ, cậu nhóc lại đen mặt nói: "Rõ ràng cháu rất giống ba ba, giống nhất là ở phần tai, rất mềm, còn sợ vợ nữa." (Vui lòng không re-up khi không có sự đồng ý của RuanLei.)…
đời này kiếp này , vĩnh viễn về sau.... ta không bao giờ yêu chàng nữa!!! hoa tử đằng nhẹ rơi ..... nữ tử dưới làn huyết y bước đi nhẹ nhàng như bỏ lại thế giới , trên gương mặt tuyệt diễm thê lương . Đôi mắt xa xăm lạnh lẽo . Bước đi cô độc , xào xạc nơi tử đằng cuốn lấy, như chỉ chớp mắt nàng sẽ biến mất trong cánh ,hoa bỏ phía sau một nam tử lãnh huyết ...Nàng theo hắn từ nhỏ , yêu hắn vì hắn tay nhuốm máu , bất chấp nguy hiểm bảo vệ hắn giúp hắn giành thiên hạ. Nhưng đổi lại chưa bao giờ hắn nở nụ cười với nàng. Hắn chỉ quan tâm người hắn yêu , hiểu lầm nàng giết chết người đó. Hắn giam nàng ở Tử Đằng Cốc - nơi ngày xưa nàng trồng khu rừng tử đằng , mỗi gốc cây là tình cảm nàng dành cho hắn... suy cho cùng chỉ là hoa trong gương. nàng chịu đủ r , hắn giết cả nhà nàng , giết hỏa ly , giết luôn tâm nàng... đến lúc buông tay rồi…
Truyện này mình chỉ thấy trên inovel nên mình đăng trên watpat để mọi người dễ theo dõi và không mất tym để đọc trên inovel còn bạn nào muốn đọc sớm hơn có thể lên inovel để đọc trước Bị mẹ gã bán cho lão già, để hủy hôn, cô đến một quán trai bao tiện tay vớ đại một người đàn ông xa lạ. Không ngờ trai bao lại biến thành tổng tài yếu sinh lý, coi cô như thuốc bắt cô về nhà dùng mỗi đêm, tối nào cũng ăn vài lần, còn xem cô như thuốc bôi và thuốc uống. "Mộ Thuơng Nam! Quỷ tha ma bắt anh cái này mà gọi là yếu sinh lý à?" Diệp Phi xoa xoa cái lưng đau nhức, tức giận lên tiếng, đã mệt tới mức không xuống giường nổi nữa . Cánh tay thon dài của anh ôm cô gái nhỏ vào lòng , giọng nói hùng hậu kéo theo mị lực nam tính của anh "Trừ em ra, anh yếu sinh lý với tất cả phụ nữ khác. Bệnh nàu phải chữa, em phải chịu trách nhiệm chữa khỏi bệnh cho anh !"…