[ Rhycap ] Nhìn vậy mà chưa chắc đã vậy
Bế em DuyEm Duy trong Fic ăn chơi nhưng không hư Đọc thì hãy mang não nheDựa vào trí tưởng tượng của cá nhân mìnhMúa bút bởi Ái Họa…
Bế em DuyEm Duy trong Fic ăn chơi nhưng không hư Đọc thì hãy mang não nheDựa vào trí tưởng tượng của cá nhân mìnhMúa bút bởi Ái Họa…
" gu quang anh là gìii "" không phải cậu là được "…
Collect Shop - nơi sẽ giúp bạn tìm ra mọi loại ảnh.…
nước mắt đọng thành giọt, vệt sao đọng thành tình. những câu chuyện buồn hoặc buồn cười viết trong thời gian buồn bã.…
siêu thích cái vibe của hai em nhỏ này,nên quyết định viết ạa…
Em khẳng định đã nói lời yêu anh từ hàng vạn năm trước...…
"mùa thu rơi vào em, vào trong giấc mơ hôm qua.mùa thu ôm mình em, rời xa vòng tay vội vã.."…
Một chiếc gương thần.Ở trong nhà em.Cụ thể là nhà vệ sinh^^…
Only là duy nhất.Oh, vậy Quang Anh yêu only.…
cảm ơn hoàng tử đã giang tay về phía em!…
'Anh mang quà ra cho em khui nhé?''Không phải món quà đó đang ở trước mặt em sao?'…
người ấy là sao trời rực rỡ trong ánh mắt.người ấy là biển cả bao la tận đáy lòng.lowercase; ooc.…
mấy chuyện nho nhỏ to to của anh đăng em hùng…
kẻ muốn sống, người muốn chết.quả nhiên, định mệnh.…
"Tôi thích em.""Đàn ông với nhau mà cũng yêu được à?"Tôi không tin vào tình yêu sét đánh, đấy là cho đến khi tôi gặp em. Có lẽ em chính là ngoại lệ."Bống này. Tôi vẫn thích em lắm.""Còn em yêu anh."Tôi cứ nghĩ có lẽ chuyện tình đôi ta sẽ là chuyện tình đẹp nhất. Thế nhưng trần đời thì làm gì có thứ được gọi là bình yên..."Cậu là ai thế?""Anh Diệu..."Xin lỗi nhưng mà, trước đó chúng ta từng quen biết nhau sao?"Làm ơn Bống ơi, xin em đừng bỏ anh.""..."Anh nhớ ra rồi Bống ơi nên xin em... đừng bỏ anh lại một mình. ......."Giống quá...""Sao ạ?""Không có gì. Chào em, tên anh là Phạm Anh Duy.""Em là Trần Đăng Dương, nghệ danh của em là Dương Domic. Rất vui được gặp anh."Hôm nay tôi đã gặp một người rất giống em. Cảm xúc tôi lúc đó... vẫn y hệt như ngày đầu tôi và em gặp nhau."Tên ở nhà của em là Bống à?""Vâng ạ. Sao thế anh?"Không phải chỉ là giống nữa đâu, thật sự chính là em rồi. Định mệnh lại một lần nữa đưa hai ta đến với nhau.Liệu tôi và em sẽ tiếp tục có một chuyện tình đẹp hay lại phải chia xa đây...------Warning-----Couple: Trần Đăng Dương( Dương Domic) x Phạm Anh Duy.Không có couple phụ.Thể loại: fanfic, BL.Rating: MLưu ý: Mọi việc trong truyện hoàn toàn không có ngoài đời thật!Xin đừng nhầm lẫn giữa fanfic và đời thực.Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng, vui lòng không đem đi nơi khác.…
Làng Cơm Cháy đảo Bạch Mã những năm của thế kỉ XIIYên bình, êm ả, hạnh phúc chỉ kéo dài được vài năm...Vợ mất chồng, mẹ mất con, anh em xa nhau...Chỉ còn một người trụ lại trên đảo: Lâm...Không cam chịu với những mất mát mà quê hương phải gánh chịu, Lâm sẽ tìm lại cho mình những người đồng hương và trả lại cho những kẻ đã gây cho cậu đau thương một cái giá xứng đáng...Hay quan trọng hơn, là giành lại một nửa trái tim mình: em gái.…
Tác giả: by me (Yamashi)Thể loại: Np, nhất thụ đa công,...Nội dung: Cậu-Nam Huyền Linh là một công dân gương mẫu chuẩn mực 3 tốt, dù có bị đồng nghiệp hay bạn bè gọi trêu là Linh thần kinh hày gì đó đi trăng nữa cũng sẽ không nổi giận thậm chí còn hùa theo trêu trọc cùng... Nhưng dạo gần đây, cậu hay mơ về một giấc mơ kì lạ! Trong giấc mơ đó có một người giống cậu nhưng lại mặc đồ cổ trang và mọc thêm cái muôi và đôi tai mèo, bên cạnh có rất nhiều người, chủ yếu là đàn ông, bọn họ hình như đang trọc tức người đó thì phải. Mỗi lần mơ đều là nhân vật ấy nhưng lại khác cảnh vật, khác hoạt động. Mỗi lần tỉnh giậy sau cơn mơ, cậu không còn nhớ gì đến giấc mơ đó nữa, hoặc là một chút nhưng không đáng để ý, nhưng có điều cậu có linh cảm sấu về vụ này ...…
-Hanagaki Takemichi.-Một người mà ai cũng biết là anh hùng.Nhưng--Nếu anh là kẻ phản diện chính.-Nếu kẻ kiểm soát tương lai lẫn quá khứ lại là phiên bản quá khứ của mình.-Nếu như anh của tương lai từ bỉ quyền không chế?[The past Takemichi is online]Hardship: allTakeAll (taketop or takebottom?)orNot ship…
Vào một đêm đầu thu năm 1896, tại Wiltshire, nước Anh, giới thượng lưu hội tụ về lâu đài nhà Grenville để dự một vũ hội không khác mấy những buổi tiệc họ vẫn tổ chức hàng mùa: âm nhạc, rượu vang, và những lời chúc xã giao đẹp đẽ mà vô nghĩa.Không ai biết-hoặc có thể chẳng ai bận tâm-rằng trong số những khách mời hôm ấy, có hai con người sẽ chạm mắt nhau lần đầu.Khi ánh sáng phản chiếu lên sàn đá cẩm thạch.Tiếng đàn ngân dài lần thứ hai.Một cái gật đầu. Một câu chào nhỏ.Một lời mời vang lên như định mệnh.Không ai biết, đó là khúc dạo đầu cho một bản tình ca sẽ còn ngân vang...⚠️Warning:Cp: Oikawa Tooru x Kageyama Tobio (Nguyên tác: Haikyuu)❌️: ooc, fanfic, không giống nguyên tác.…