friedlich
Top : Jihoon, Haruto, Jaehyuk, JunKyuBot : HyunSuk, JeongWoo, Asahi, MashiNotp xin né :3…
Top : Jihoon, Haruto, Jaehyuk, JunKyuBot : HyunSuk, JeongWoo, Asahi, MashiNotp xin né :3…
thành thật mà nói, jay có cảm giác như mình sắp chết bất cứ giây phút nào - và có lẽ cũng không tệ đến thế, trút hơi thở cuối cùng ngay tại đây, không một linh hồn nào chứng kiến nỗi thống khổ dường như đang xé nát làn da của hắn, máu và nước mắt hòa cùng với làn mưa.hắn sẽ làm bất cứ điều gì để được đánh đổi nỗi đau và lấy một thứ khác, bất cứ điều gì. sẽ tốt hơn là nghẹn ngào và cố gắng nói bất kể khi nào hắn cũng cảm thấy như có một khoảng trống trống rỗng, đen tối và chán nản, đang chờ đợi được lấp đầy bởi một người sẵn sàng chăm sóc cho trái tim tan vỡ của jay.jay ghét việc trái tim hắn đập vì sunghoon.tên gốc: wishtác giả: blackandwhitecentricdịch: thuậnbản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. × vui lòng không đem bản dịch của mình đi bất cứ đâu ngoài wattpad ×nếu không cop được link, hãy gõ tên tác giả trên thanh tìm kiếm và thả cho tác giả một kudos cho fic.…
chỉ kể về những người học trong đó…
Từ lúc nào mà sự xuất hiện của hắn đã trở thành một lẽ đương nhiên?Từ lúc nào mà trong tâm trí cậu đã in hằn hình ảnh của hắn? Một tên giàu từ trong trứng như hắn cũng có thể trở nên thực thân thiết với cái người làm thêm đến 12h đêm mới lết mặt về nhà như cậu sao? Cậu với hoàn toàn trái ngược nhau, hắn mặt dày bao nhiêu cậu dễ ngượng bấy nhiêu.Ấy vậy mà từng chút từng chút một hài hoài với nhau đến lạ. Bóng người cao lớn mạnh mẽ trải dài trên con đường chiều tà.Từng cử chỉ, hành động, thói quen, sở thích của hắn in sâu vào trong trí nhớ của cậu.Pheromone của hắn làm tâm trạng của cậu yên ổn cũng vì nó mà lắng sâu vào dục vọng. Cái ấm áp từ đôi vòng tay to lớn,giọng nói trầm len lỏi cùng hơi thở ấm nóng phả vào tai cậu..."Nhóc Mạc, nấu bò hầm cho tao cả đời đi có được không?"Ánh mắt hắn phát ra tia nhìn ấm áp, vòng tay qua vai kéo cậu sát vào người hắn một chút.Cậu khẽ cười,hắn vậy mà cũng phải xin xỏ cậu sao a?"Nhóc Mạc,tao thích mày,gả cho tao đi."'Mày nói cái gì tao không hiểu?'Tim cậu đập lỡ một nhịp,hơi thở bắt đầu lúng túng không biết lúc nào mà lại dựa đầu vào lòng ngực hắn."Mạc Quan Sơn, nghe cho rõ tôi, Hạ Thiên này là thật lòng yêu em."…
Món quà tri ân dành cho các bạn blog mình ~Không một lớp học nào ở Hogwarts dạy cho bạn biết phải làm gì khi crush uống phải độc dược và say đắm trong bể tình với bạn.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.https://archiveofourown.org/works/15739917…
[Oneshot] Thể loại nhẹ nhàng - chào mừng LingLing và Orm đến Việt Nam - 2 bạn thật đáng yêu!…
"Bộ tụi mày không thấy thằng Nam dạo này nó kỳ kỳ hả?" Ba cắn cắn ống hút, ly nước mía đã bị bỏ rơi đến tan cả đá. Thằng Triều ngồi kế bên nhướn mày, tay nó vẫn đang bấm bấm gì đấy trên con Nokia đời Napoleon còn đánh cầu lông của mình, thoạt nhìn thì trông không quan tâm nhưng thật ra là đang giục Ba nói tiếp. "Ý tao là, dạo này tao thấy nó hơi trốn hẹn với tụi mình, hồn vía mấy bữa nay cứ bây bổng đâu đâu. Tao gọi mấy lần mới tỉnh ra." Cái ống hút tội nghiệp kia giờ đây đã bị cắn nát bét, Ba lẩm nhẩm những lần thằng bạn thân của mình bị mất hồn. "Có khi nó bị bỏ ngải rồi đấy." Sau một hồi im lặng suy ngẫm Triều lên tiếng, nó gật gù với bản thân vì chính kiến hợp lý của mình để lại Ba và Lào nhìn nó đầy chán nản."Thật luôn? Đó là thứ đầu tiên mà mày nghĩ tới à?" Lào thở dài, nó lắc lắc đầu quá quen với cái suy nghĩ thất thường của thằng Triều. "Sao mày không nghĩ cái gì bình thường chút đi, chẳng hạn như Nam nó biết yêu chẳng hạn?"--Longfic đang trong tình trạng ngừng sáng tác do writer bị bí ý tưởng.…
Một series những câu chuyện ngắn của Hoseok và Jimin. Tôi viết vì tôi thích HopeMin. Nhưng lại làm biếng tới tột cùng, thành ra, trong đây, một chương không bao giờ quá 1000 từ, mà những câu chuyện trong đây, luôn là kết thúc mở, thậm chí là không đầu không đuôi luôn ấy. Nhưng kệ đi, chào mừng các bạn tới với một thế giới chỉ có Jung Hoseok và Park Jimin.「©shedlme」…
Nhà tôi có một cậu cún nhỏ, cậu đáng yêu đối với tôi và đáng yêu đối với mọi người, Taehyung mãi mãi là cậu bé nhỏ của tôi ❤~ Lonepes là một ngôi nhà lập ra không trông mong vào follow, không nhắm tới follow, Lonepes được lập ra chỉ mong được những người cùng một thế giới với Lonepes đón nhận nhiệt tình, đây là thế giới của chúng ta, thế giới của những người cô đơn ~ Lonepes, lonely peoples…
trung bình, một ngày của người được lấp đầy bằng vô số việc cần làm. ăn, ngủ, giao tiếp hoặc giải trí, duy chỉ liệt kê nhẹ nhàng thôi cũng khó có thể tóm tắt trong giới hạn con số mười.nhưng đối với jimin, những gì cậu cần thực hiện cũng chỉ vọn vẹn ba điều: ngồi bên giường taehyung ở một góc phòng, trông thật xinh đẹp và ngắm nhìn anh.///lưu ý: toàn bộ truyện đều sử dụng lapslock, tức không viết hoa. vui lòng cân nhắc trước khi đọc.…
Cái nắm tay ấy, chỉ kéo dài trong tích tắc, nhưng lại gây thương nhớ cả đời người.Fic này có liên quan một chút đến chap 2 fic "Mảnh ghép còn thiếu" của mình.Tác giả : Yuuthazi ( kayazii )P/s: Dù hay dù dở thì đây cũng là đứa con tinh thần của mình, vui lòng không đem ra khỏi wattpad khi chưa được sự cho phép.…
badlic | bebe bada lee x mannequeen redlic.tình yêu có nghĩa là gì? chẳng ai trong chúng tôi có thể định nghĩa, và cũng chẳng ai trong chúng tôi có thể hiểu vì sao nhân loại lại điên cuồng và cố chấp vì một khái niệm trừu tượng như thế. có một người đã từng nói, tình yêu chính là hành trình tìm kiếm lại bản thân mình, và muôn kiếp con người phải nếm trải đủ đau thương mới chịu khôn lớn. với tất cả những hiếu kỳ, tôi đã từng thắc mắc rằng, liệu trên thế gian này có còn thứ xúc cảm nào tuyệt diệu nhưng cũng đầy những mâu thuẫn như là tình yêu?và tôi dường như đã có cho mình một câu trả lời khi mà tôi gặp nàng, ở bên cạnh nàng và nghe nàng nói,cảm ơn vì đã yêu em…
Ở trên sân, Itoshi Rin sẽ luôn là nơi Isagi Yoichi hướng mắt về. Nhưng chỉ cần rời khỏi sân cỏ, ánh mắt Isagi sẽ đặt lên bóng lưng người đó. Bóng đá là phần lớn cuộc sống của anh. Phần còn lại, phần an nhiên và nhạt nhòa; phần lặng lẽ và sâu xa, lại thuộc về một người tưởng chừng rất đỗi xa xăm và cách biệt đến vô cùng. - part 1 - [isagi & reo] our eyes had never met. part 2 - [rin & isagi] shouldn't have placed your eyes on me.…
Vì nguồn nhân thiếu hụt trầm trọng nên Anri người đề ra ý tưởng tuyển thêm nhân lực sự dưới sự đồng tình từ phía huấn luyện viên Ego đầy tài năng, họ quyết định sẽ tuyển một người vừa đáng tin cậy và chăm chỉ. Thế nhưng sao họ lại rước về một con BÁO hết phần thiên hạ thế này. Đã thế nó còn lập hẳn một blog chỉ để nói xấu Ego và công ty thế này.Phải làm sao để trị con báo này đây ? Online gấp!!!Cre: Facabook, Page Biết thế éo đi làm (nhiều khi sợ bị tố là ăn cắp chất xám nên cũng rén 😞)…
Uhm.......Sở trường táu tuy là viết ngọt được, ngược được, SE,HE,...........đều được hết...Nhưng con au đều nhận được rất nhiều nhận xét về mình từ trong mạng xã hội lẫn ngoài đời là.......Mày lầy, nhây vãi beep! :vNên táu sẽ nhanh nhẩu viết một bộ truyện hài về phim táu thích nhất_yugioh! Cảnh báo: văng tục rất nhiều, có thể sẽ nhảm nên ai không thích làm ơn click back giùm!Ps: phần nối tiếp của bên fic ảnh trước :)…
Tác giả: DecidedlyPositiveNguồn: https://www.fanfiction.net/s/5603794/1/The-Intricacies-of-LoveTên gốc: The Intricacies of LoveNgười dịch: TuiGiới thiệu: Gintoki và Shinpachi đàm đạo về sự quỷ quyệt của những nhà sản xuất anime, tự hỏi thế quái nào họ lại lọt hố và phát điên lên với hai vấn đề to bự mang tên Okita và Kagura.Thể loại: Ảo tưởng.Chú ý: Xin đừng để cái tiêu đề sến như chỉa từ truyện Quỳnh Dao lừa bạn.…
Truyện teen - Nói Yêu Em Đi Anh xoay quanh về một nhân vật tên là Vương Ánh. Thật mệt mỏi khi phải chuyển đến một ngôi trường mới, lại một khởi đầu mới. Thật ra việc chuyển trường với tôi thì không có gì là xa lạ, mỗi lần bố chuyến công tác thì tôi phải theo gia đình đến nơi khác.lần này cũng vậy.- thầy giới thiệu với cả lớp: bạn này là học sinh chuyển đến lớp mình.- oahhh. Lại có bạn mới nữa à thầy??- xin chào các bạn. Mình là Vương Ánh, rất vui được làm quen với mọi người- xời!!!!!- em xuống ngồi với Ngọc đi- dạ!!!!!!- cậu ngồi đây đi- cảm ơn cậu nhéReng reng.........Truyện đầy hứa hẹn vui và nhí nhố, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
During the Wu Muzong period of the Lingyun dynasty, the prime minister Duan Xuan divorced his wife to marry the mansion in the blue house, which caused a sensation in Beijing. Soon after his wife died, Duan Zheng abolished his second daughter, leaving only the new wife's daughter as the only daughter.Some people say that the two daughters have been killed.Some people say they escaped by chance.She smiled slightly and her eyes were cold and silent.She said, "I just ask you to end my nightmare. I never ask for other graces."He said, "I can't believe that there are no complaints in your heart, but I'm willing to take you away from the nightmare, and believe that you help me."He is willing to help her revenge, but also to help him strengthen the power.With layers and layers of cocoon, she unexpectedly discovered that her approach was not only for the game of grievances on the court, but also involved the rivers and lakes, leading to greater mysteries ...…
enjoy ❤ 12/06/2019by:taxintheworld…
Bản gốc: The choices we make - euigeonLink: https://archiveofourown.org/works/15942536Editor: Frie (Miếu Dương Quang)Thể loại: Unrequited love, Best Friend, Angst, SEWarning: Markhyuck is not endgame.Length: One shot Summary: Donghyuck đợi chờ một người sẽ không bao giờ thuộc về cậu. Cậu đợi và đợi và đợi mãi với hy vọng rằng vết thương sẽ không theo thời gian phôi pha mà hằn sâu trong ký ức.…