Mập mờ
chuyện viết vui…
Tôi cho phép em được thích tôi…
J: anh yêu em!!…
bộ này t viết theo cảm hứng nên kết HE hay SE hoặc có thể là OE , BE là theo tâm trạng cả =))…
Dạo này mình rất siêng đọc manhwa và novel của Hàn Quốc. Mình cảm thấy mình đã tìm được văn phong và cốt truyện yêu thích của mình ở chúng. Đây là góc nhỏ để mình review lại những bộ mà mình đang đọc và sẽ đọc.…
Hắn và anh, mỗi người một số phận. Ông trời đã an bài, thì đôi ta là ai cũng không thể thay đổi nó.Hắn là kẻ ác, anh là người thiện. Người thiện đem lòng yêu kẻ ác, dẫu biết rằng số phận là thứ đã ngăn cản họ. Hắn biết ông trời sẽ không dễ gì để họ có được nhau." Em quyết rồi, lần này em sẽ đánh cược vào anh. Dù cho kết cục của đôi ta là tốt đẹp hay tồi tệ, em chỉ cần có anh là được "…
chẳng có mô tả gì chỉ đơn giản là ý tưởng nhất thời của tác giả!…
_Nếu được tôi muốn được bên cạnh và chăm sóc em suốt đời_…
Let me introduce myself :))…
Tác giả: 全世界最好的猫狗Trans & Edit: @holabatThể loại: text fic, tin nhắn, hiện đại, tình một đêm, hài hước, HECP: Giáo sư đại học Trần Bỉnh Lâm (Ohm) x Sinh viên Hoàng Lạc Vinh (Nanon)Tình trạng bản gốc: chưa hoàn thành…
_____ Em ơi, đừng quay đầu, đừng dừng lại.Phía sau chỉ là một trò đùa phản trắc.Nên xin em đừng đau đớn khi thương yêu. ________________Anh ơi, dẫu anh có thét gào trong gió xin em đừng mãi chạy...Vì đó là điều dại khờ năm đôi ta hai mươi vẫn hay làmThế nhưng, em chẳng thể nghe và cũng sẽ chẳng thể dừng lại được đâuBởi,Anh đừng lo anh nhé, người chết rồi cuối cùng chẳng phải là em sao ?…
Tôi là Dew, một cảnh sát hình sự - lý trí, nguyên tắc và lạnh lùng. Nhưng đó chỉ là một nửa con người tôi. Nửa còn lại... méo mó, lệch lạc và ám ảnh. Một con quái vật khoác áo người, biết cười với kẻ xấu nhưng lại rùng mình thỏa mãn trước xác chết thối rữa.Bên cạnh tôi là Nani - cậu sinh viên đại học ngây ngô, hay gây chuyện và cũng hay cười. Là hàng xóm. Là người tôi từng cứu thoát khỏi nhiều rắc rối. Là người khiến tôi lần đầu biết thế nào là dịu dàng.Chúng tôi cứ thế sống cạnh nhau - tôi theo dõi cậu âm thầm, bảo vệ cậu như một thói quen... như một nỗi nghiện.Nhưng vào ngày sinh nhật của Nani, cũng là ngày tốt nghiệp của em, tôi đã mất em mãi mãi.Và rồi, cũng vào ngày ấy, tôi tìm thấy một chiếc vali trôi trên con kênh gần nhà, bên trong là xác người bị phân thây.Và cái đầu người trong túi bóng đen kia... là em."Em là cái chết của tôi, Nani à. Không phải vì em giết tôi. Mà là... em mang tôi tới gần bóng tối nhất, và rồi chính cái chết của em đẩy tôi vào vực thẳm không lối về."…
đắng và nồng, ngọt và chát…
vì mê cp này quá nên viết fic luôn, đây cũng là lần đầu viết nên mong mn ủng hộ…
nói chung là đọc đi rồi biết=))))…
Đọc đi rồi biết ná…