76tfufkọ
…
đọc rùi bít…
đọc rùi bít…
đọc rùi bít…
Một chiếc truyện chỉ để mình chia sẻ list nhạc yêu thích của mình.…
Vô đọc đi ta lười giới thiệu =)))…
Thế giới thực của tôi rất đáng sợ.Tôi mạnh mẽ, nhưng sự thật lại chỉ là 1 con bé yếu đuối tự tạo vỏ bọc giả dối cho riêng mình.Tôi khóc, cười, buồn, vui, giận, hoàn toàn không phải là con người tôi.Tôi rất vô cảm, nói trắng ra, dù có người sắp chết trước mắt tôi, nếu không vì đã đủ tuổi để chịu trách nhiệm hình sự trước pháp luật, tôi đã chẳng dang tay ra cứu giúp.Rất ghê tởm đúng không?Ha, tôi yêu cái thế giới nơi chỉ có sách làm bạn với mình.Tôi yêu cái cảm giác tự tay mình viết ra những con chữ, những người bạn luôn ở bên cạnh tôi, chẳng rời xa.Có hứng thú không, người khách lạ mặt?Bienvenie*...-----*Tiếng Pháp: Chào mừng…
Anh và cô đã định sẵn là 1 đoạn nghiệt duyên .…
Life là bộ truyện dài do tác giả Kaysuna (Facebook : Kaysuna https://www.facebook.com/KaysunaGaming/ ; Youtube : https://www.youtube.com/channel/UCVbDm6qJiruaNJwaf1mwkQg/featured). Á Cao đã liên hệ với tác giả dịch lại bộ truyện này. Truyện được đăng tải trên app Seen của hãng Polychroma Games, có thể tải tại link này : https://play.google.com/store/apps/details?id=com.semickolon.seen&hl=vi…
Văn án Bản tính cô vốn đã nhút nhát, mà mẹ cứ bắt cô phải thật "tự nhiên" chạy sang nhà bên hỏi bài. Huhu, thật sự cô không muốn mà!!!! Mẹ lúc nào cũng ca ngợi cái anh nhà bên thế nọ, cái anh nhà bên thế kia. Còn cô - là con gái ruột của mẹ, suốt 18 năm trời không được khen 1 câu nào, thế có tức không chứ. Từ ngày cái "anh nhà bên" chuyển đến, sức chịu đựng của cô ngày một tăng cao. Mà...mà cái "anh nhà bên" đó là gì chứ? Được mỗi cái đẹp trai, học giỏi, ngoan ngoãn, lễ phép... có thế thôi mà mẹ cứ suốt ngày khen. Mẹ có biết, mỗi khi mẹ vằng nhà là anh ta lại bắt nạt cô không? Là tự tiện vào nhà rồi lật lung tung sách vở của cô không? Là lúc nào cũng bảo cô ngốc này nọ, thi trượt Đại học này nọ... Nhất định cô phải lật bộ mặt thật của cái tên đáng ghét này, để anh ta không diễn sâu được nữa. Để xem đến lúc đấy, mẹ cô nói gì. --------------------------------- Đôi lời trước khi viết Lí do viết truyện rất đơn giản, vì mình ship Dương - Khanh thôi. Căn bản là thích đọc truyện tình cảm hài nên khi đọc mọi người sẽ thấy cách viết theo hướng đó. Là tác phẩm đầu tay nên mong mọi người nhận xét thật nhiều, để mình rút kinh nghiệm những chap sau =)))))))…
Chào mừng cái cậu đã đến ngôi nhà bé nhỏ có tên Jeche Tên jeche được ghép từ tên jellycat của tớ và cherry của chẻ Mong các cậu sẽ khoảng thời gian hoạt động vui vẻ tại đây nhé Chưa giới hạn số lượng thành viên ฅ(•ㅅ•❀)ฅ chúc mọi người một ngày tốt lành…
Nói về gia tộc Sakamaki, nhưng nữ chính không phải Yui Komori. Sẽ ra sao nếu 6 anh em Sakamaki có một người chị gái? Sẽ ra sao nếu người bạn thời thơ ấu của Mukami khi họ còn là người lại là một cô nàng huyết tộc? Sẽ ra sao nếu mối tình đầu của Shin Tsukinami là một cô nhóc đáng yêu kiêu ngạo, lại còn là con gái của kẻ mà hắn ghét nhất? Sẽ ra sao nếu nữ hoàng trong lòng Carla Tsukinama là một huyết tộc, là người em trai hắn thương yêu? Đâu mới là kẻ hợp với nàng nhất? Mỗi người một vẻ, kêu nàng chọn kiểu gì đây? Thôi, đem hết về nhà vậy :))Tác giả : LycorisHi ( Hoàng Ngọc Thiên Tuệ ).…
Doujinshi, fanart tự dịch lấy từ nhiều nguồn, sẽ dẫn link đầy đủ trừ 1 số trường hợp không tìm ra link mà đi lụm. Vì dịch mà chưa có sự cho phép của artist nên vui lòng đừng bê đi đâu cả(~ ̄³ ̄)~Tui không phải hủ nên chỉ đăng ngôn thoi nhé( ˘ ³˘)♥ vì trình dịch có hạn (tải cả đống app rồi lân la đi nhờ mấy đứa hiểu xíu xíu về tiếng Nhật Trung Hàn) nên sẽ không được hay và mượt, mong được mọi người góp ý và giúp nhiều nhiều, iu iu(。・ω・。)ノ♡…
- nơi ném những idea xàm xí của Maki- đa phần quay quanh 1 nhóm chat nhỏ của các Boi hoặc những tus của họ ::))…
tình yêu của họ như ngọn gió, yên bình nhưng cũng trắc trở không kém. Liệu họ đến cuối cùng có thể thuộc về nhau không?…
Những góc khuất trong sáng trong những trái tim đã nhuộm màu đen tối.Con người không thể chọn cách được sinh ra nhưng có thể tự lựa chọn cách sống. Đúng hay sai chỉ là một bước nhỏ. Nhưng khi cuộc sống và xã hội bức con người ta đến đường cùng, lí trí không đủ mạnh mẽ dẫn dắt ta đi đúng đường nữa, ta trở nên yếu đuối, mệt mỏi, trái tim dần biến màu, ta cố vùng vẫy, tự vệ, rồi dần mất phương hướng trong bóng tối. Nhưng trong một phút giây nào đó, ta vẫn nhớ mình đã từng là một người sạch sẽ tốt đẹp với trái tim thuần khiết, bỗng chốc khao khát một phép màu có thể gột rửa được linh hồn tội lỗi.Cuộc sống vẫn cứ vô tình nghiền nát những hi vọng chập chờn sắp tắt, có bao nhiêu trái tim đã nhuốm u tối còn có thể đi về phía mặt trời?…
NHÌN GÌ NÈ :pArtbook nho nhỏ của tớ thôiKhông có gì đâu :>…