Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Buổi trưa nắng gắt, người em trai đội nón lá ra ruộng lúa sau nhà. Gió thổi tà áo bà ba màu chàm bay nhẹ, vải áo nép sát vào đường cong của lưng eo con trai đôi tám. Nón lá xoay ngang, gương mặt quay lại quá nửa vẽ ra một nụ cười tươi đẹp hồn nhiên, phơi phới gọi tình.Ký ức ngọt ngào đến mức mỗi khi nhớ về lại thấy ngọt dịu như nước trái dừa non ai vừa bổ ra.…
Chỉ có HLE 2025 và vườn cam nhỏ.Sẽ kết thúc vào cuối năm 2025 ,cho dù laneup có tiếp tục đồng hành cùng nhau hay không.Viết nó vì tôi thích thế, không đón nhận sự toxic.chủ nhà có thể không nói nhưng rất cọc tánh,tức nước vỡ bờ thì có là ai tôi cũng chửi…
Nói chung là ngượcNgược TâmNgược thânTrước ngược sau sủng nhaaaa 💋❤.Thật ra thì truyện này viết đa phần dựa trên cốt truyện có tên "Búp Bê" của bạn nào đó viết tui quên ời 😂 tui thấy ngược thụ hay quá, nên tui lôi lại viết thôi ❤ mong m.n đừng ném đá ạ…
─ author: @wlm_nhk (willi)─ 16:00 ─ Nắng Đi Lang Thang ── Warning: ooc,..Tóm tắt:Bác sĩ rủ anh giáo yêu đương,đang yêu đương giữa chừng thì crush của bác sĩ quay về.─ March 24, 2024…
"Chẳng một ai quan tâm em đâu em ơi, nên em chớ rơi lệ"Chúng ta liệu có thể quay lại lần nữa ?link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/318750086?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=nganie20&wp_originator=z9K42wOVJ0R%2B9w5ML7OsKE7B%2FG0cjm2Kg%2BSUfRJBTw7BOz8DfwTDthotIwbyLF8GMUMdK0q82V8%2B5icprl6m583h0mEY8EtQrWv4UdZvh8ejcvFABIaZJli2FSZDQ%2BRA…
─ author: evienotevil (evie)─ 10:00 ─ Nắng Đi Lang Thang ─chúng ta trở thành kẻ xa lạ, nhưng lần này, với miền kí ức─Warning: lowercase─March 24, 2024…
Chúng ta gặp nhau vào ngày Tuyết rơi, yêu nhau vào ngày Hoa Snowdrop nở....Đặc biệt nhỉ? Từ nay chúng ta là gì của nhau?(đã chỉnh sửa 25/8/2022)#1 heeseung#1 engeneStart (bản thảo): 8/7/2022 Start: 9/12/2022Finish: ?/?/?…
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com.==Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.…