Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi đã sống một cuộc đời đầy hổ thẹn. Tôi như một con cừu đen sinh ra lạc lõng giữa bầy cừu trắng muốt. Tôi không thể vui chung niềm vui với đồng bạn, không thể buồn nỗi buồn của mọi người, không thể ăn những thứ mà ai cũng ăn. Tôi không hiểu được những tình cảm mà đồng bạn tôi trân ái, như tình yêu, sự dịu dàng, lòng vị tha... Điều duy nhất mà con cừu đen đáng thương tôi có thể làm là phủ lên bộ lông đen của mình một lớp bột trắng và giả vờ như mình cũng là một phần của bầy cừu. Và rồi, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn đeo mặt nạ, và vẫn diễn, vai diễn một tên hề.…
Là sao?cô đang ngủ ngon lành trên chiếc giường thân yêu lại xuyên về nơi con người chưa xuất hiện trên thế giới?ÁÁÁ,kia là con người sao?chắc không phải chứ?Liệu rằng đây có phải mơ?Nhưng mơ sao mà giống thật quá?Cứu,tổ tiên loài người là cô ư?giỡn hoài,cô chỉ là 1 cô gái bị thằng cha nào ném về đây đó chứ,nhưng,sao họ lại tôn thờ cô dữ thần vậy nè?ÁÁÁ,con người của thế giới này định hỏa thiêu cô kìa,help me!!!!Ôi,đĩa bay???Ai cho tôi biết tại sao tôi ở đây được không???huhuhu.Bọn người sao hỏa chết tiệt,dám bắt ta,thả ta ra...Bọn khủng long,trời ơi cứu cứu.........Muôn lời muốn nói với các bạn:Các bạn cứ gọi mình là Vũ hoặc KyDanh hoặc Kỳ cũng được,truyện này mình tính viết full luôn.Ra từng chương 1 nha,và ... mình đang định cùng với cô nàng GatoHappy gộp chung tài khoản lại,cậu ấy có thể sẽ đăng truyện mà cậu ấy viết vậy nên mong mọi người bình tĩnh,đừng ném đá hay ném gạch vì thực ra,nhà mình đã có vậy nên không xây thêm nhà,tốn tiền lắm /^\ lý do mình viết bộ truyện này để thư giản đầu óc chứ không phải đợi mọi người ném đá đâu :)…
Tác giả: Trăng Ẩn Sau MâyVăn án:Rokudo Mukuro có một cô em gái giống bản thân y đúc kể cả ngoại hình lẫn sức mạnh, Rokudo Meirin. Sở thích của Mei chính là mai mối cho anh trai của minh và đối tượng hoàn hảo chính là Hibari Kyoya.- Kyoya, làm anh rể Mei nha?- Hn, cắn chết.- Kufufu muốn nhịn quà vặt hửm?___- Kyoya, Mei gả Ku-nii cho anh nha?- Hn, cắn chết.- Kufufu tối nay không có quà vặt gì hết nha, Mei.___- Kyoya, Kokuyo land đang sửa chữa nên làm phiền anh chăm sóc Ku-nii rồi.- Hn, cắn chết.- Kufufu 3 ngày không quà vặt nha, Mei.___- Kyoya, lại làm phiền anh rồi. Ku-nii bị...- Kufufu ta không bị làm sao cả và một tháng tới sẽ không có bất kỳ quà vặt nào cho em đâu, Mei.- Hn, cắn chết.- Oa oa Mei chưa nói xong mà! Ku-nii cứu!!!- Kufufu sẻ con không được động vào em gái ta.- Hn, cắn chết.Hành trình bán anh trai của Rokudo Meirin còn gian nan lắm nhưng Mei sẽ không từ bỏ đâu. Tất cả đều là vì tương lai tươi sáng của Ku-nii!- Mei, còn ta thì sao?- Lăn. Yêu đương gì tầm này, tương lai của Ku-nii là trên hết.Tội nghiệp Akabane Kaito, dù theo đuổi Mei bao nhiêu năm mà vẫn không cưa đổ được cô nàng. Còn Mei thì tỏ vẻ vì tương lai của Ku-nii, chuyện yêu đương còn lâu lắm.Cp chính: Kaito x Meirin.Lưu ý: OOC nhân vật.…
Tác Giả: Cận Sắc IvyThể loại: hiện đại, hoa quý vũ quý, HE.Tình trạng: hoàn.Tình trạng edit: Đã hoàn thành.Editor: SetohDịch: QT, GoogleThuộc cùng hệ liệt “Thiều quang” của chị Ivy gồm:Tam đoạn thứcTạm biệt Nordrhein WestfalenTiểu thế giớiChín cây số tình nhânBa trăm sáu lăm kim diệu nhậtYêu ở HamoNgủ ngon, ParisThiều quang đảo tựNhà edit : https://hitorinboenvy.wordpress.com Truyện chưa được sự cho phép re-up của edit-er, mình chỉ muốn lưu lại để thuận tiện đọc cho chính mình, nếu edit-er không cho phép mình sẽ xóaVăn án:Viết về Trạch Niên quả thật rất khó. Cậu ấy quá phức tạp chứ không đơn thuần như mọi người thấy. Cậu ấy có một thế giới riêng, tồn tại như một cánh cửa vô hình, mà tôi cũng không chắc rằng nếu như tôi cứ cố bước vào đó, không biết cậu ấy có khó chịu hay không nữa.Nhưng không ai hoàn hảo cả, cũng chẳng thể nào tham lam lấy nhiều thứ từ người khác để bù đắp cho phần thiếu hụt của mình. Vật chất cũng được, tình cảm cũng được, phải bao dung tha thứ cho thiếu sót của người khác. Tôi luôn không thể tha thứ cho sự nhu nhược của bản thân, bởi vì so với yêu cậu ấy thì tôi yêu bản thân mình hơn. Vì sợ mình phải chịu tổn thương, nên tôi vẫn luôn không dám tiến lên phía trước, mặc dù đã tới đứng trước cửa nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẻ loi quay về.Thế nhưng, nếu không cố chấp như thế, kết quả có lẽ sẽ khác.Giang Trọng Ngạn là thế, Dương Sinh là vậy, Trạch Niên là đấy, và tôi cũng vậy.Ghi chú: Số phòng của Trạch Niên ở tiết tử tác giả viết là 3017, san…