i love yo, noo fuc thịh
trỵ nỳ kể v ty của mik vs noo fuc thịt nhoa~trỵ nỳ ms tih lun, chj cs mik mơj bt vk thui.mn nhớ ủg h, anigato ~…
trỵ nỳ kể v ty của mik vs noo fuc thịt nhoa~trỵ nỳ ms tih lun, chj cs mik mơj bt vk thui.mn nhớ ủg h, anigato ~…
Cuộc sống vốn chỉ dễ dàng cho những người sinh ra ở vạch đích. Còn những con người vốn sinh ra đã không có gì lại bị thế giới vùi dập đến mức chẳng thể đứng dậy nổi. Nhưng, những con người ấy chính là hoa dại trong sương sớm, càng cố gắng giẫm đạp chúng, chúng lại càng mạnh mẽ bấy nhiêu. Chỉ 1 giọt sương cũng đủ cho nó yêu cuộc sống và muốn chạm tới ánh bình minh rồi.…
Như phần tiêu đề, đây là cái nhìn của nhân vật trong truyện, mình không bênh ai cả.…
Tình yêu? 2 chữ này đương nhiên phải tin. Dù gì người xưa cũng nói con người ta sống mà không yêu thì thật không có ý nghĩa nha.Tình yêu vĩnh cửu??? Phương Bối Kỷ tỏ vẻ, 4 chữ này chỉ nên đọc định nghĩa, không nên tin.…
"Ta đã từng mãi ngắm nhìn sắc xanh của bầu trời kia mà quên mất rằng biển cả, kì thực cũng rất đẹp"…
Tôi là một đứa có ngoại hình bình thường, ngoại trừ đôi mắt to và má núm đồng tiền. Gia đình khá giả nhưng từ nhỏ đã được giáo dục cánh chi tiêu hợp lí. Cuộc sống chưa từng gắp khó khăn hay thất bại gì nhiều. Sau sự kết thúc của cuộc tình 2 năm, có buồn nhưng chả lấy đi nhiều nước mắt. Bước sang tuổi 20, không một chút phiền muộn nào, cho đến khi gặp anh! Mẹ tôi nói: " người đàn ông thành đat không có thời gian đi tán gái đâu con!" Phải đi đâu để kiếm người để tôi lấy làm ck đây?…
Vợ là rượu vang, càng để lâu mới càng thấy được giá trị thưởng thức. Tình nhân là bia giải khát, chỉ có hấp dẫn nhất thời. Đàn ông thích bia vẫn có thể có một chai rượu vang cho riêng mình nhưng nếu như hắn thưởng thức rượu vang cũng như uống bia thì hắn không xứng đáng có được chai rượu vang ấy.…
Lý Trường Sinh, đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, sở hữu công pháp trường sinh bất tử, khiến khắp nơi trong giang hồ người thì dè chừng, người lại muốn khiêu chiến đọ tài với ôngVũ Sinh Ma, đệ nhất kiếm tiên của Nam Quyết, từng giương kiếm 2 lần kinh động trời xanh nhưng vẫn không thắng được lão. Mãi đến một ngày...(Phần kết, còn phần đầu đăng ở NovelToon)…
người xưa có câu : nhất bì nhì cốt ( cái thứ nhất là da, cái thứ hai là cốt lõi) người nay có câu : chưa xét tính cách, trước xét ngoại hình Đều cho ta thấy cái hình thức bên ngoài rất quan trọng. Một quyển sách, đập vào mắt đọc giả trước tiên là bìa truyện. Truyện của bạn hay nhưng bìa truyện không đẹp, không hấp dẫn, không gây chú ý, thường dễ bị bỏ qua, vote lun là con số không tròn trịa. Tuy nhiên, không phải tác giả nào cũng có đủ trình để tạo nên một tranh bìa độc đáo, lôi cuốn. Vậy, phải làm sao đây? Có cầu tất có cung (có nhu cầu thì sẽ có nguồn cung ứng), nghề dest ra đời, nói chung là làm bìa hộ cho những ai có nhu cầu ấy. Đừng chầm chờ gì nữa, hãy quăn nỗi lo của bạn cho tôi! Tôi không cần bạn trả công tiền tỷ cho tôi, chỉ cầu bạn cho tôi vài vote, đọc và nhận xét truyện của tui là được. Tôi sẽ bỏ ăn bỏ ngủ, dồn hết công suất tạo ra hình bìa đẹp nhất cho bạn! Nào! Còn chần chờ gì nữa? Mại zô! Mại zô…
Thu đi để lại lá vàngSa đi để lại muôn vàng đau thương..._________________________________________Thái Anh: "Nhớ chồng...chinh chiến miền xa xăm...Ôi...lấy chồng chiến binh...lấy chồng thời chiến chinh...mấy người đi trở lại...?"Lệ Sa: "Sợ khi mình đi mãi...sợ khi mình không về...thì thương...người vợ bé bỏng chiều quê..." (Trích từ lời bài hát Chuyện Hoa Sim)…
Thái sử lệnh - vị quan có nhiệm vụ ghi lại sách sử của đế vương, truyền lưu hậu thế.Quan Quan thân là thái sử lệnh đời thứ 18 của Đại Triêu quốc, cẩn tuân bổn phận, tận chức tận trách, cuối cùng vẫn không hiểu được bản thân sao lại tận trách đến mức phục vụ đến tận long sàng rồi.Hoàng đế: Quan thái sử lệnh, ngươi đứng lại đó, ăn sạch trẫm còn muốn bỏ trốn, cửa sổ cũng không có đâu!...Đây là một câu chuyện nhỏ về một cô nương nữ giả nam trang mong được bình bình đạm đạm hưởng lộc vua, đến tuổi thất tuần cáo lão hồi hương an hưởng tuổi già. Lại âm kém dương sai lăn nhầm giường vua, cuối cùng mơ mơ hồ hồ ngồi lên hậu vị.…
Tác giả: Thiên Diệp Nguồn: Khởi Phong Diệp VũThể loại: cổ đại, đoản văn, 1v1, ngược tâm, he"Tại sao?"Một tiếng nghẹn ngào thốt lên đầy đau đớn, sau đó, ta không biết gì nữa, thân thể nhẹ bẫng chìm sâu vào bóng tối.Hắn khóc sao?Ta bên hắn 10 năm cũng chưa từng nhìn thấy dù chỉ một nét mặt bi thương của hắn, thế nhưng giây phút ta ngã xuống, lại nghe được tiếng hắn khóc. Là vì ta mà khóc? Ta không biết, mà cho dù là thật thì sao? Là ảo giác trong giờ khắc sinh tử thì thế nào? Cũng đâu thể thay đổi được kết cục đã định: ta là vì hắn mà tự tay dùng kiếm đâm vào trái tim mình.~~~~~~~~~~~~~~~~~Truyện thứ 2 trong hệ liệt Linh, mong được mọi người ủng hộ.…
Như đã nói con người rồi ai cũng sẽ có một con đường riêng cho chính bản thân mình. Con đường của em rồi cũng sẽ chạm đến được đích của hạnh phúc nhưng ở đó lại chẳng có bóng dáng của anh.Xin chào các bạn, mình chẳng phải là một người hoa mỹ lắm nên đôi khi ý tứ trong câu chữ còn nhiều lộn xộn nhưng với tình yêu Offgun của mình thì cuối cùng mình đã quyết định cho ra một fanfic Offgun do chính tay mình viết. Tuy không có chút kinh nghiệm gì nhưng mình muốn mang đến cho các bạn một fanfic Offgun để có nhiều người bắt đầu viết về Offgun hơn vì trước đến giờ vẫn rất thích đọc fanfic offgun nhưng chẳng thấy nhiều nên mình muốn góp một phần công sức nhỏ để tạo nên quyển sách mang tên Offgun. Mong các bạn theo dõi và ủng hộ mình!!!…