[eBook] Đi rong trên những múi giờ - Nguyễn Hữu Tài
Hi…
Thể loại: hiện đại, niên hạ, hỗn hỗn học sinh công X mù màu lão sư thụ, H CP chính: Thường Kiện x Hà Luật CP phụ: Vương Dục Sâm x Cam Tuyền Độ dài: 27 chương+6 phiên ngoạ Edit: Tiểu Linh Dương Vì thay muội muội đi học mà tiểu công đã gặp được vị lão sư, trong lúc vô tình lại phát hiện lão sư này đang bị mù màu. Cũng vì vậy mà mình lại nên thường xuyên hỗ trợ, đi theo lão sư làm bằng hữu. Sau lại liền phát hiện mình thích ở bên lão sư. Rồi tiểu công truy, tiểu thụ trốn, sau tiểu thụ lại cũng ý thức được mình thích tiểu công, lưỡng tình tương duyệt như vậy liền HE.…
Trong tâm trí của chàng trai sứ cát tự bao giờ luôn nhớ nhung hình bóng ấy, mỗi ngày nôn nóng muốn được gặp dáng hình có mái tóc hồng với đôi mắt ngọc lục bảo ấy nhường nào thì tình yêu của anh càng lớn bấy nhiêu. "Muốn đưa em về nơi này để mỗi ngày được ngắm nhìn từng cử chỉ, lời nói của em.Tình yêu của anh dành cho em giống như sa mạc nơi này, nó nóng bỏng tới mức không thứ gì có thể dập tắt được.Anh muốn vượt sa mạc để nói lời yêu em, muốn em làm chủ nhân của nơi sa mạc nóng bỏng này, muốn mỗi đêm được thưởng thức hơi ấm từ em-Sakura!"…
Nhập hãm hại nêu lên: 1. Này văn chỉ vì tranh thủ độc giả cười, bên trong tràn đầy chút đánh đậu so với cờ hiệu nhân sĩ. 2. Nhất hạng ngoạn tối lưu, Otome thế giới tràn đầy vô tiết tháo. 3. Thoải mái chợt cười (nếu không tốt cười chúc mừng ngươi đồng tác giả giống nhau là cười điểm hơi cao. ) 4. Lại danh: Chạy mau a Minoko! Hắc phấn đột kích! Hoành phi: Nữ chủ là cái khoác nữ thô hán da đậu so với. ps: Này thô hán hình dung chính là tâm lý thượng bề ngoài thượng tác giả đáng xấu hổ manh ấu xỉ Loli 5. Cũng là tối trọng yếu một chút: (chính sắc) Tác giả có khỏa yếu ớt thủy tinh tâm còn bị có nghiêm trọng kéo dài chứng, thầm nghĩ khoái trá viết văn. Thỉnh phụ phân kém bình nhiễu xa chút đi, tác giả một chút không cần các ngươi lưu lại đến vậy nhất du dấu vết. Nếu không thích xin mời nhẹ nhàng mà đến lén lút đi, cám ơn. 6. Tân kiến đàn, hoan nghênh các vị cũng đến đùa giỡn, đổ manh yêu >3< "Đàn hào: 223996687 " ★ chính mình văn ★ Lời nói ác độc miệng pháo xuyên qua đầu mối chính nhân vật Mang huyền nghi thần quái chính kịch ̣ văn phong Lâu Yoshiko ở 18X trung dạy học dục nhân Yêu ta thân, thỉnh đem ta đóng gói mang về chăn nuôi, cám ơn >3< Nội dung nhãn: Kuroko no basket cô gái mạn tống mạn vô hạn lưu Tìm tòi mấu chốt tự: Diễn viên: Minoko / Taima Miaasa ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
"Em đã mơ một giấc mơ. Giấc mơ ấy cứ lặp đi lặp lại. Trong giấc mơ chúng mình vẫn đang ở Pháp. Anh Jihoon đã ôm em và thủ thỉ bên tai em rằng, anh mong chúng mình đừng chia tay vào mùa đông. Em mơ thấy khung cảnh ở sân bay lúc em chuẩn bị trở về Nhật Bản. Em nhìn thấy tuyết rơi trắng xóa phía bên ngoài cửa kính. Em quay lưng lại và thấy anh Jihoon đang khóc. Em thấy mắt anh đỏ hoe và khẩu hình miệng của anh lúc đấy như muốn nói rằng anh mong em đừng đi.""Giấc mơ ấy rất thật, thật tới mức em thấy mình rất tệ và đã làm anh đau khổ mà em chẳng hay chẳng biết.""Vì sao từ trước tới nay anh chẳng nói, chẳng nói điều gì với em."[Đừng chia tay vào mùa đông - Phần 2][241120 - ?]…
Tôi là Ann- đây là nhật ký về một cuộc đời đầy buồn chán và trầm cảm của tôi. Mỗi ngày dần trôi qua và hầu như ngày nào cũng khiến tôi rơi vào tình cảnh "khốn khổ" trong mọi thứ như tình bạn, tình yêu và gia đình. Tôi đã muốn viết từ rất lâu nhưng lại từ bỏ rồi lại để bản thân rơi vào những thứ "tiêu cực" , vì vậy hôm nay ngày 7 tháng 10 năm 2022 tôi đã quyết định "chắc chắn" với việc viết ra những "tâm sự" trong lòng. Có thể nó sẽ khiến nhiều bạn đọc "không" thích vì cảm thấy có nhiều tình tiết của một người "overthinking". Và sự thật thì đúng là "overthinking" bám lấy tôi rất chặt từ khi tôi học cấp 3 vì thế nếu bạn không muốn đọc rồi bị "liên lụy" ảnh hưởng bởi một người trầm cảm như tớ thì bỏ qua nhé~…
Căn chung cư sát vách sắp đổi chủ và Jaehyuk sắp có hàng xóm mới. Thật tình Jaehyuk chẳng mong gì hơn một người hàng xóm, hoặc một gia đình hàng xóm có ý thức giữ mức độ âm thanh ở mức không làm phiền nhau. Đó là điều tối thiểu.Và gia đình hàng xóm mới, ở đây là một người và một mèo chuyển đến, đã vượt mức mong đợi của Jaehyuk. Vì họ yên tĩnh phần lớn thời gian, không quấy nhiễu gì đến anh và giấc ngủ của anh. nhưng Jaehyuk lại có một mối quan ngại mới, về cái dạ dày của bản thân mỗi khi mùi bơ thơm lừng của căn chung cư cạnh bên lơ lửng bay sang.Lâu lắm rồi Jaehyuk mới biết cảm giác đói là gì.…
"Mày chung đội với VĐV đẳng cấp thế giới kìa," Osamu nói. "Chịu khó chi tiền để dụ người ta cặp bồ mày đi."Atsumu thất vọng ngồi sụp xuống ghế. Mắc mớ gì anh lại hỏi thằng Osamu? Nó luôn là đứa kém cỏi hơn. "Ý kiến gì nghe ngu vl," anh nói. "Tao biết hỏi ai đây?"----------"Không," Sakusa nói. "Anh đã nói gì đâu!" Atsumu chống chế.------Author: mondeblueLink: https://archiveofourown.org/works/32906176Trans: Rui & Hành Phi Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang ra ngoài ^^…
Cp: TaegyuNo cameo._Phạm Khuê rất thích bánh dâu, em đã tuyên bố rằng mình sẽ có thể ăn bánh dâu mãi mà không biết ngán là gì.Rồi bỗng có một ngày, một cô bạn đem bánh dâu tới bảo rằng có người tặng cho em. Và liên tục những ngày sau đó, em luôn được tặng bánh dâu từ "người đó". Tuy không biết là ai nhưng đã luôn tận hưởng chiếc bánh đó.Có một ngày kia, Ninh Khải bảo với em rằng có thể người tặng em bánh dâu là đàn anh khóa trên Khương Thái Hiền. Nhưng hắn nổi tiếng lạnh lùng chả quan tâm ai. Nên em không tin vào lời của Khải cho đến khi..Chuỗi ngày cua em khóa dưới của Khương Thái Hiền._Bộ này là tui bỗng nghĩ ra rồi viết thôi, nên sẽ ngắn hehe.Một chap cũng sẽ ngắn, chủ yếu liên quan đến việc bánh dâu được gửi đến như thế nào thui.Nyom nyom.…
Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…
Tình yêu là gì ? Mỗi người lại có trong mình một định nghĩa khác nhau.Thế nhưng Ami thì khác, cô ấy không có một khái niệm gì về nó cả, thậm chí còn chẳng có niềm tin vào nó nữa. Thế rồi một ngày Ami biết yêu thì mới chợt hiểu ra tình yêu là gì. Tình yêu là một thanh sôcôla hai vị, quyện vào trong ngọt còn có một chút đắng mà chỉ khi có nó ta mới biết trân trọng cái ngọt. Chính vì như vậy mà những người biết yêu thật lòng mới biết trân trọng tình yêu của mình hơn bất cứ thứ gì trên thế gian . Vậy đi đâu mới tìm thấy được tình yêu thật sự của mình ? Có duyên thì sẽ đến hoặc có thể nó ngay cạnh ta, bên ta mỗi ngày mà ta không hề biết nó là tình yêu, ta chỉ coi nó như một thói quen thường ngày để rồi khi mất đi mới biết rằng đó là tất cả ý nghĩa của cuộc sống.Nếu như có duyên mà không có phận thì phải làm sao ? Duyên và phận đều là sự ràng buộc. Có thể đến với nhau hay không còn phụ thuộc vào mỗi người có thực sự vững tin vào tình yêu của mình hay là sẽ dễ dàng gục ngã . - Trích [Fanfiction - Jungkook ] Tình yêu, cất cánh ! -…