Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là tổng hợp các truyện ngắn mình viết .Đam mỹ nha !!!!!!!Nếu truyện có gì ko tốt thì thông cảm cho mình một xíu :P, mình viết truyện lần đầu tiên nên chưa có nhiều kinh nghiệm Ọ_ỌTiện thể nói luôn trong này đa số là truyện sad end nha!!!!!!!!Cảm ơn đã ủng hộ mình…
"Em ký tên, tưởng rằng mình đang ký một vở kịch.Nhưng hóa ra, là ký vào nửa đời giông bão."---✍️ LỜI TÁC GIẢ -Mộng Lam-"Bến Đợi" là một cuốn tiểu thuyết viết bằng những giấc mơ dang dở và cảm xúc thật nhất về tình yêu trưởng thành. Ở đó, có nỗi đau khi bị tổn thương, có giây phút yếu mềm tưởng chừng buông xuôi, nhưng trên hết - là một tình yêu kiên cường, âm thầm chờ đợi và xứng đáng được đón nhận.Tôi tin rằng mỗi người đều có một 'bến đợi' của riêng mình - chỉ cần bạn đủ dũng cảm đi qua giông tố, người đó vẫn luôn đứng ở cuối con đường, chờ bạn trở về.🌊 BẾN ĐỢI - Một bản tình ca vượt giông bãoTình yêu - có đôi khi không bắt đầu bằng ánh nhìn đầu tiên, cũng chẳng kết thúc bằng một cái ôm thật chặt. "Bến Đợi" là câu chuyện của những năm tháng thanh xuân ngây dại, những hiểu lầm đau đớn, những cú sốc định mệnh - và cả một bến bờ bình yên mà hai tâm hồn tổn thương vẫn âm thầm hướng về nhau.Lấy bối cảnh hiện đại trong môi trường truyền thông khốc liệt và giới thượng lưu ngột ngạt, Bến Đợi kể về Tiểu Lam - cô sinh viên ngành điện ảnh nghệ thuật mang trong mình trái tim mạnh mẽ nhưng đầy vết xước, và Thẩm Minh - người thừa kế tập đoàn truyền thông Thiên Thịnh, lạnh lùng, kiêu ngạo nhưng cũng đầy mâu thuẫn nội tâm. Từ một bản hợp đồng tưởng như chỉ là sự ràng buộc tạm thời, họ bị cuốn vào mối quan hệ giằng xé giữa danh vọng, thù hận, và tình cảm chân thành.…
lần đầu tiên bị đá. ta khóc hiểu được một cái chân lý: nước mũi, là mặn. lần thứ hai bị đá. ta cười hiểu được một cái triết lý: nam nhân, là tiện. lần thứ ba bị đá. ta nói: " ta đối đãi cảm tình luôn luôn còn thật sự, cho nên, chờ ngươi kết hôn thời điểm, nhớ rõ ở hôn nhân trạng huống lan thượng ghi chú rõ ly dị." lần thứ tư bị đá. ta nói: " nam nhân tựa như giầy, chính là ở cũ hóa thị trường lý, theo giúp ta kéo dài một đoạn giá rẻ lộ trình. nay, ngươi này song ô thối chân cách hài tự động hạ cái, cũng coi như thương hương tiếc ngọc chiếu cố ta nhiều ngày đến không thể mặc giày cao gót buồn bực cảm xúc." đệ n thứ bị đá. hắn nói: " cầu ngài giơ cao đánh khẽ, phóng ta một con đường sống đi!" thục binh thục phỉ, nổ mạnh bắt đầu!/id_XMTEwOTY3MzI0.html…
Sau nhiều lần cân nhắc, tôi muốn thử sức với một mảng đơn giản mà cũng quen thuộc hơn. Sao cứ phải đặt bối cảnh ở nước ngoài thì chúng ta mới thấy được đại dịch nổ ra? Câu truyện này tôi không muốn đơn thuần là chỉ trốn chạy, tôi còn muốn cả những cảm xúc thầm kín của bản thân mình nữa.…