[NamtanFilm] Vợ nhặt
Chị nhặt được em vào một đêm mưa lớn. Em ngồi đó - giữa công viên vắng, trên chiếc ghế đá lạnh ngắt, người ướt sũng như vừa bị cả thế giới bỏ rơi. Không nói, không khóc, cũng không cầu xin. Chỉ nhìn chị... bằng đôi mắt vô hồn đến mức chị tưởng mình đang nhìn vào khoảng trống. Áo quần rách nát, chân tay đầy thương tích, và gương mặt... đẹp nhưng lạ lẫm đến mức khiến người ta vừa muốn lại gần, vừa muốn bỏ chạy. Chị biết mình không nên đưa em về. Nhưng đêm ấy, không hiểu vì lý do gì, chị lại mở cửa nhà mình... cho một người lạ bước vào. Từ lúc đó, chị mới hiểu... có những thứ được "nhặt" về không phải là may mắn, mà là định mệnh. Một định mệnh không ai ngờ tới.…