[BOY LOVE] Chạm Đến Trái Tim Cậu
Ngọc Thiếu Hàn x Tiểu Hạ DuTình trạng: Đang sáng tácThể loại: boylove, OE, ngược, môn đăng hộ đốiP/s: Truyện tự viết, không lấy ý tưởng từ bất cứ nguồn nào!…
Ngọc Thiếu Hàn x Tiểu Hạ DuTình trạng: Đang sáng tácThể loại: boylove, OE, ngược, môn đăng hộ đốiP/s: Truyện tự viết, không lấy ý tưởng từ bất cứ nguồn nào!…
Tên truyện: Sau khi liên hôn với ông trùm Tác giả: La Bặc Hoa Thỏ TửEdit: Ốc sên lười biếngSố chương: 81 chươngGiới thiệu sơ lược: Tin tức liên hôn giữa hai nhà họ Hoắc và họ An đã gây náo động dư luận toàn thành phố. Có tin đồn rằng Hoắc Bắc Hành là người khó đoán, có khuynh hướng biến thái và sở thích đặc biệt.Có người nói An Nhất gả cho người ta xong rồi sẽ bị chơi đến chết. Cũng có người nói An Nhất quả là người can đảm, cái gì cũng không sợ.An Nhất kiểu: Ê! Tôi sợ chết được không?.........…
Giới Thiệu ChungTác Phẩm: Định Mệnh Đưa Ta Đến! Tác Giả: Bí BùThể loại: Tình yêu, học đường... Cốt truyện: Các sao là những cậu ấm, cô chiêu của 12 gia tộc làm nên tập đoàn WM một tập đoàn chính trị có tầm ảnh hưởng nhất thế giới. Để có được sự hợp tác bền vững giữa các gia tộc, họ đã quyết định lập ra kế hoạch liên hôn cho các con của họ. Kế hoạch này sẽ được tiết lộ khi các con của họ tròn 20 tuổi. Và với sự sắp xếp từ gia đình liệu bọn họ có thể thuận theo sự sắp đặt sẵn đó không đó là do "Định Mệnh" của mỗi con người.…
Xin chào mọi người!!!Đây là cái hố đầu tiên tớ đào nên mong được mọi người ủng hộNên mọi người hãy tự nhiên góp ý cho mình nha'Người ta thường nói, có những đứa trẻ dùng tuổi thơ để chữa lành hiện tại hoặc là dùng hiện tại để chữa lành tuổi thơNhưng mà tuổi thơ không trọn vẹn, hiện tại thì lại càng nát thêm. Trời đất rộng lớn như vậy, nhưng chẳng có một chỗ để dung thân. Chả biết nói sao nữa, những gì người khác nhìn thấy tất cả chỉ là một cái vỏ bọc'...Mình cũng không biết nên để thể loại gì, chủ yếu mình muốn viết về cuộc sống xoay quanh nhân vật chính, gia đình, bạn bè, học tập thoi hà... Hihi…
Tên truyện: Ô Dù Nhỏ Của EmTác giả: Sinh Tố DâuThể loại: Học đường, tình cảm.Nhân Vật Chính: Hoàng Mẫn Nhi - Nguyễn Thịnh ĐạtNội dung:Vào một chiều mưa đầu hạ, em đã gặp được người che ô giúp em. Ô dù nhỏ nhưng lại bảo vệ em khô ráo khỏi những giọt mưa lớn của cuộc đời. Vào một chiều mưa đầu hạ, anh gặp được người anh muốn che ô.Ô dù nhỏ này sẽ mãi là đường tắt của em đến những gì em mong muốn.Note: Tên truyện không giới hạn ở mặt chữ, tác giả là người trọng cảm xúc, hi vọng đối với mỗi một độc giả sẽ đem đến được cảm giác riêng biệt.…
Lê Hạ Mộc Miên chỉ nghĩ Trần Vũ Kim Dương là một cậu bạn cùng lớp mới chuyển đến khó ưa, đáng ghét. Nhưng cô không ngờ đến, cậu bạn ấy lại chính là người từng cùng mình lớn lên ở thời thơ ấu- người mà cô đã bỏ quên mấtMột mối tình chậm rãi, từ hiểu lầm đến thấu hiểu, từ xa cách đến gần gũi hơn với nhau.....Khi "đá" dần tan, tình cảm theo thời gian cũng lặng lẽ mà chảy tràn…
Một buổi chiều hè rực nắng, những làn gió mát cuối ngày, tiếng cười trong veo của bạn bè...Nhưng giữa tất cả những ồn ào ấy, có một điều tôi chẳng thể nói ra - một cái tên lặng lẽ nằm lại giữa hoàng hôn, cùng những cảm xúc thầm kín tuổi mới lớn.Đó là khởi đầu cho câu chuyện giữa hai con người vô tình tìm thấy nhau trong đời.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------'Tên đó là thể loại gì vậy chứ, làm như mình ghê lắm ấy'. Tôi bức xúc lên tiếng'Mày cũng đâu có vừa, tao mà là thằng Phong, tao cũng chẳng hiểu nổi mày. Tự nhiên có đứa ra hỏi bài, giảng mãi không hiểu, kêu dốt thì lại tự ái, giật đùng đùng chạy ra chỗ khác'. Trang vừa đánh nền vừa đáp'Phương Anh ơi mày bị ngố à, nó nói trêu như thế chả thích thì thôi, mày xem ngoài mày ra mấy đứa khác ra hỏi bài nó có trả lời không? Đúng là mấy cái tình yêu bọ xít, chổng đ** vào nhau '. Chị Nữ trêu tôi cười lớn, nụ cười ấy dường như đã khiến tôi quên mất ấn tượng ban đàu về chị. 'Mà mốc nền rồi em ơi, mốc nền như thế này thằng Dương không yêu đâu''Yêu đương gì thằng này, chị toàn linh tinh', Trang phủ nhận nhưng mặt lại đỏ ửng lên ngại ngùng trước câu nói đẩy thuyền của chị chủ nhiệm.'Chị tui kinh nghiệm thế thầy Bách đã đổ chưa ạ?, tôi vừa cà khịa vừa lo lắng bị chị ta đấm.Tiếng cười vang vọng cả gian phòng.Dường như mỗi lần ngồi nói chuyện tán gẫu với bạn bè vui vẻ, thời gian trôi đi thật nhanh, khiến người ta phải cảm thán, nhưng có lẽ vì nhanh nên người ta mới trân quý…
Thời học sinh, có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Chúng ta được đi học, được gặp thêm những người bạn mới. Và được trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi đầu đời, cảm giác thích thầm một ai đó, trải qua tình yêu ngây ngô, những lần gây gổ với bạn bè vì những xích mích nhỏ, và tất nhiên "nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" với những hành động khiến thầy cô không thể đỡ.Em từng nói rằng, sẽ không bao giờ yêu ai khi học cấp ba, vì em sợ ta sẽ chẳng đi cùng nhau, nhưng vấn vương nhiều lắm, sợ lỡ dỡ việc học của mình, sợ không đạt được ước mơ. Nhưng chính anh là người khiến em đạp đổ bức tường đó, và yêu anh, yêu anh đến điên cuồng, yêu bằng tất cả quảng trời thanh xuân tươi đẹp, bằng cả trái tim, cả lúc về già.Cảm ơn anh đã ở bên em, cùng em đi qua quãng trời cấp ba, dù không dài nhưng cũng là kỉ niệm đẹp. Và đến bây giờ, cả những năm tháng cuối đời anh cũng vẫn đi cùng em, chịu đựng được cái tính ương dở của em. Dù trải qua nhiều đau khổ, nhưng mình vẫn về với nhau! Anh nhỉ?"Mận! Tao là trò đùa của mày, có phải không, mày xem thường tình cảm của tao, không tôn trọng tao, có phải không?""Mày cảm thấy tao không tôn trọng mày? Không tôn trọng mày, nhưng nghe mày ốm đêm khuya tao vẫn nấu cháo cho mày, đi mua thuốc cho mày, không tôn trọng mày nhưng khi nghe mày ngồi cùng chỗ con Vy tao lại ghen lồng lộn. Không tôn trọng, vậy tình cảm tao dành cho mày cũng là thương hại?""Mẹ, mày câm đi, lời mày nói, tao nghe ngứa tai lắm. Mày là loại giả tạo. Cút đi, cút khỏi mắt tao. Từ giờ t…
A sport megtanít mindenre. Az életben nem az a fontos hogy milyen ruhát hordassz vagy hogy mennyi pénzed van. A sport megtanít arra hogy tiszteld a másikat.Ez az én mesém:Én egy nagyon izgő mozgó gyerek voltam ezért anyáék azt akarták hogy sportoljak valamit. És mivel a báttyám focizott ezèrt én is azt választottam. Eleinte nem éreztem túl jól magam mert fiúkkal jártam egy csapatba.Én bal lábas vagyok. De telt múlt az idő és elkezdtek elfogadni mert nem voltam lányos,mindig is a fiús cuccokat szerettem. 2013 telén a terembe jártunk edzeni mert hideg volt kint. És akivel jártunk fel kocsival ő abbahagyta a focit és nem tudtunk feljárni. Ezért ezt abbahagytam. De mielőtt elmentem focizni anya régi albérlője megkérdezte hogy nem mennék-e kézilabdázni akkor anyáék nemmel válaszoltak mert akkor kezdtem el focizni. De így ahogy abbahagytam megkérdeztük hogy mehetek-e és azt mondták hogy persze.Eljött az első nap. Eleinte csak szivacskézire jártam mert a rendes kézihez kicsi voltam.…
Tên truyện: Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi! (Tây Song Trúc Đồng nhân phiên bản Hiện đại)Thể loại: H + Givebirth + SMTác giả: GióBiên tập: RaphRAPH CÓ LỜI MUỐN NÓI:Chân thành cảm ơn bạn kieu****** đã gửi một số ý tưởng mà bạn Gió có sử dụng trong đoản văn "Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi" này, thông qua Form Yêu cầu viết truyện được gửi tới cho Raph! Vì văn chương có hạn và hứng thú trồi sụt nên tôi đã chia sẻ kho dữ liệu đó tới cho những người có khả năng chuyển thể ý tưởng thành truyện tốt hơn, kết quả là nàng Gió đã ngắm được một vài ý tưởng hay ho và sử dụng chúng trong câu chuyện bên dưới. :p Link Form Yêu cầu viết truyện vừa đề cập:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc7xOfCe9Ol0QhvpnI1_ux_uB42dYD6KITr8TO6Y75qOoxQVg/viewform?usp=sf_linkĐoản bên dưới sử dụng thiết lập nhân vật từ truyện Tây Song Trúc của tác giả Thập Cửu Dao. Những bạn chưa đọc nguyên tác truyện này thì Google nhé. Trong nguyên tác, kết thúc truyện là gia đình một người - một trúc, cùng đàn con nhỏ sống hạnh phúc với nhau. Thế nhưng, người và linh vốn khác biệt, Lục Hoàn Thành của nguyên tác cũng đã để lại cho chúng ta một câu hỏi chưa được giải đáp: Lục Hoàn Thành thấy thọ mạng của loài người mà nói thì chỉ là một chớp mắt trong dòng đời vô tận của Yến Sâm, vậy sau đó, thì hai người phải làm thế nào?"Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi!" được xây dựng bối cảnh từ thắc mắc trên, tuy nhiên, trong giới hạn của một đoản văn, truyện sẽ không xoay quanh tâm lý cùng tình tiết truyện, mà chỉ xoay quanh 2 vấn đề: H và SINH TỬ. =))))))))))…
Wu Zi Ling (Võ Tử Linh) là Evos (Evolved Humans = Người đột biến). Cô có khả năng đống băng tất cả mọi thứ khi cô chạm vào, năng lực ấy đã khiến cho cuộc sống của cô hoàn toàn thay đổi. Từ khi vài Evos công khai mình với thế giới về khả năng đặc biệt thì chính lúc ấy Anti-Evos cũng xuất hiện. Hai thế lực ấy luôn tranh đấu lẫn nhau, gây ra nhiều cuộc tấn công, biểu tình ở khắp mọi nơi, khiến cho bao nhiêu vô tội phải gánh lấy hậu quả và Tử Linh cũng bị cuốn theo đó. Đứng trước sự bạo loạn này, Tử Linh chỉ có hai con đường. Một là giúp giống loài của mình, hai là bảo vệ người thường vô tội.…
1314 - Vận Mệnh Định Đoạt.Tác giả: Sơn Thượng Phiêu.Thể loại: Đam mỹ, tiểu thuyết, học đường, lãnh mạn, drama.Nhân vật: Tôn Diệp Ảnh X Hựu Nghi Tiếu.Tình Trạng: Chưa HoànGiới Thiệu:Trong tâm duyệt một người, chỉ muốn giấu kín cũng muốn công khai cho cả thế gian thấy. Người chỉ một thoáng rung động, đã để lại dấu ấn vĩnh cửu của chúng ta nơi nhân gian.Tôn Diệp Ảnh không nói "Tôi yêu em".Tôn Diệp Ảnh nói: "Định nghĩa yêu thương của tôi không đổi, chỉ có thể gắn với tên em."Cuối hạ, khi trời se lạnh giữa biển người đông đúc, hai ánh mắt chạm nhau. Dù tưởng chừng như người xa lạ, lại trở nên thân thuộc lạ thường. Một ánh nhìn như đã chờ đợi vạn năm, làm khuấy động sâu trong tôi sự tê dại trong từng dây thần kinh. Thổi bùng lên đoạn tình duyên, mãi vươn vấn không rời.Hựu Nghi Tiếu không nói "Em yêu anh".Hựu Nghi Tiếu nói: "Ánh chiều tà rực rỡ, chúng ta cùng đi, không cần nói thêm lời nào nữa."Ánh chiều tà dịu dàng, nhưng cũng rực rỡ, gió nhẹ mang theo hương hoa và cái tình còn đang dang dở. Không cần thêm lời, tôi chỉ muốn cùng người bước đi về phía chân trời, nơi ánh chiều tà rực rỡ, để lại những lời chưa nói phía sau, nhưng lại hiểu nhau hơn bất kỳ từ ngữ nào có thể diễn tả.Họ không nói "Cùng ở bên nhau đi".Họ nói: "Sợi chỉ đỏ đã định, hai số phận chúng ta đi cùng nhau."…
Tác giả: Chỉ muốn nằm lười biếngThể loại: Đam mỹ, dân quốc, lịch sử, 1x1, ngược sủng chiếm hữu, HEThời điểm: Thời kì Trung Hoa Dân quốc (1947-1951) giải phóng & thổng nhất Đại Lục Nhân vật: Thiếu tướng phúc hắc độc chiếm đa mưu công x Cơ trí thống lĩnh quân phiệt ngoài lạnh trong nóng mỹ thụ⚠Lưu ý !!!⚠: Đây không phải là một bộ truyện quá hoàn hảo trong mọi phương diện như là ngôn ngữ lịch sử, bối cảnh, cách miêu tả hay là trong các câu từ cùng chính tả ! Kèm theo đó là một chút không đúng với lịch sử nước bạn ( không có ý xúc phạm về lịch sử ). *Hi vọng là tôi không bj ném gạch a*Đọc giải trí thôi chứ đừng bắt lỗi tôi nhiều quá, vì học lịch sử nước khác cũng không dễ dàng gì, tôi cũng chỉ nói sơ lược về thời kì giải phóng Đảng Cộng Sản, vì mấy thời kì trước chiến tranh Quốc - Cộng rắc rối quá, thêm vào đó là cách mạng thu phục lãnh thổ. Vậy nên trong truyện hầu hết xoay quanh truyện tình cảm của hai nhân vật chính thôi. Tác giả chỉ thêm một chút tình tiết quân phiệt để đọc truyện đỡ nhàm chán, cũng như là thêm cp phụ. Kiến thức của tôi không nhiều nhưng sẽ cố gắng tìm hiểu kiến thức lịch sử. Tác giả cũng sẽ thêm xíu văn học thời Hán và thời Đường (tiết lộ mỏng mỏng...... Lý Bạch là idol của tôi đó :x)…
Truyện kể về một nhóm bạn của Tiểu Mai gồm có Thanh Hạ , Lãnh Phong , Hứa Đạt và Tiểu Lôi . 5 người từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên , cùng nhau đi học cùng nhau trải qua vui buồn , nhiều cảm xúc lẫn lộn . Đôi lúc có những bất đồng kiến cho 5 người phải khó xử rồi đường ai nấy đi , nhưng sau bao biến cố thì những người bạn dần dần hiểu ra và đồng cảm cho nhau và sau tất cả họ lại quay quần bên nhau như những ngày còn bé . Câu chuyện sẽ xoay quanh cuộc sống của Tiểu Mai và chuyện tình đầy ngọt nào cùng Lãnh Phong cậu bạn thuở nhỏ đầy đáng yêu và cũng đáng ghét .…
Tình là bễ khổ, vậy tình đơn phương là gì...dẫu biết có theo đuổi tới cùng cũng nhận đau khổ, vậy sao lại yêu yêu đến trái tim chai sạn, đau buồn đến nỗi tâm hồn đã chết chỉ còn lại cái thân tàn này ở lại. Tương tư đau khổ như vậy...mà còn thầm thương người thầy của mình, vậy hỏi trên thế gian này còn gì đau khổ hơn? Tình cảm dơ bẩn này đáng ra không nên có, cả người mang theo tình cảm này đáng ra cũng không nên có trên đời này...trút hơi thở cuối cùng trút lời yêu cuối cùng :" em yêu thầy! mãi mãi cũng không đổi thay tạm biệt...tạm biệt..." nhẹ nhõm rồi...…
Tác giả : Sawai MikaTình trạng: Đang hoàn thànhCâu chuyện xoay quanh cuộc sống của 4 con người, và cuộc sống thật của họ chưa bao giờ bình thường như bao người khác.Thoy hông văn chương nữa. Con tác giả truyện dự định sẽ cho một badend. Nhưng nếu nhiều người ủng hộ truyện của con tác giả này thì có thể nó sẽ suy nghĩ lại :3Truyện sẽ có những chi tiết hơn giống các truyện khác. Mong các reader thông cảm chứ đừng bắt bẻ em nó, tội nghiệp :v .…
Con người có đôi khi cảm thấy cô đơn thật đáng sợ, nó giống như một cái hố thật lớn thật to và thật đen cố gắng dụ dỗ ta vào trong để rồi không lối thoát. Nhưng tôi lại cảm thấy cô đơn không đang sợ, nó như nhắc tôi phải cố gắng thêm và không vì ai đó mà cảm thấy mình không đủ tốt. Một mình thì sao? Một mình thì tôi vẫn có thể ăn, có thể uống, cỏ thể hưởng thụ bản thân mà chẳng cần quan tâm người kia nghĩ gì. Đừng quá Vì người khác mà buông bỏ bản thân. Đây là điều tôi học ra sau bao vấp ngã trong cuộc đời. Cô đơn không đáng sợ như chúng ta tưởng. Cái đáng sợ đó là sống chung quanh nhiều người mà lại cô đơn.…
Đây không chỉ là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò bình thường, mà còn là câu chuyện về sự trưởng thành của những chàng trai, cô gái trong độ tuổi mới lớn, với biết bao vấn đề khác nhau từ các mối quan hệ trong cuộc sống đến áp lực học hành, thi cử, tất cả được hé lộ qua từng chương truyện vô cùng ý nghĩa. Đâu đó bạn có thể bắt gặp hình ảnh chính mình, rồi khẽ rơi nước mắt vì những điều quá đỗi quen thuộc. Vậy nên, hãy theo dõi bộ truyện này để mình dìu dắt bạn trở về những kỉ niệm xưa cũ ấy.…
Tóm tắt nội dung:Lê Uyển Dao - nữ sinh lớp 11 nổi tiếng toàn trường vì thành tích học tập xuất sắc, gương mặt xinh đẹp nhưng luôn giữ thái độ lạnh lùng, xa cách. Cô không chơi thân với ai, luôn một mình đi học, một mình về. Đối với Uyển Dao, trường học chỉ là nơi để đạt mục tiêu - không cảm xúc, không quan hệ xã giao.Nguyễn Minh Hạo - nam sinh vừa chuyển về từ thành phố lớn. Con trai của một giảng viên đại học, Minh Hạo mang trong mình dáng vẻ tự tin thái quá, ngạo nghễ như "thế giới này không ai giỏi hơn tôi". Từ học lực đến ngoại hình, Minh Hạo nhanh chóng trở thành tâm điểm mới... và cũng là cái gai trong mắt Uyển Dao.Lần đầu gặp mặt là trong một cuộc tranh luận nảy lửa trong lớp học chuyên Toán. Từ đó, cả hai bắt đầu một chuỗi "không đội trời chung": ganh đua điểm số, đấu khẩu, cả những tình huống éo le do giáo viên "ép cặp" học nhóm với nhau.Nhưng càng va chạm, Minh Hạo càng nhận ra sự lạnh lùng của Uyển Dao không phải vì kiêu ngạo mà vì cô đang xây một bức tường bảo vệ mình khỏi tổn thương. Còn Uyển Dao, dần dần, cũng không thể không rung động trước một người luôn đối đầu với cô bằng tất cả sự kiêu hãnh... nhưng cũng là người đầu tiên nhìn thấy nỗi cô đơn trong mắt cô.…
Tên chuyện: Canada Nội dung: kể về cuộc sống hằng ngày của một du học sinh ở sứ quốc kỳ lá phong cùng những người bạn. Những câu chuyện buồn vui, những cảm xúc hoàn toàn mới và những người bạn, người cộng sự mới sẽ xuất hiện trong chuyện như thế nào? Các bạn nhớ đón xem! Và mình cũng viết chuyện cùng với 1 người bạn và tên chuyện của bạn ấy là : [ Chuyện du học ] du học trên đất nước cờ lá phong, nên là nếu có phần giống nhau giữa 2 chuyện thì cũng không có gì lạ hết nha các bạn.…