Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đồn rằng căn phòng học chỉ dành cho nhưng học sinh chán nản việc học và muốn nghỉ học thì trường sẽ đưa học sinh đó vào căn phòng ấy để thi nếu ai đạt thì cho phép nghỉ và chưa đạt phải chết . Nơi đó đã nhướm máu của rất nhiều người . Sau này nơi đó bị đập phá và xây dựng thành một khu chung cư cao cấp dành cho sinh viên . Trong chung cư ấy có đôi bạn thân khác giới sống chung từ nhỏ và ... hãy chờ xem .…
Sáu năm, hơn 2190 ngày, cuối cùng thì em lại quay về nơi này, nơi có anh, em và tình yêu tan vỡ của chúng ta. Là duyên hay số phận bi đát đưa chúng ta tới, để dằn vặt nhau trong đau đớn hay một lần nữa quay lại con đường chúng ta từng đi...…
Koi no yokan - Mile đóng lại quyển sách, văng vẳng mãi trong đầu về định nghĩa của một cụm từ Tiếng Nhật không chuyển ngữ được.Đó là tình yêu không phải lần đầu chạm mắt nhau đã yêu mà là cảm giác bạn chưa yêu họ ngay tức khắc nhưng sớm muộn bạn cũng phải lòng họ thôi.Trong trái tim bất giác hiện lên đôi mắt phượng đẹp đẽ và nụ cười tựa như nắng sớm mai của em...============== 🥲 cái hố thứ hai nhưng là ý tưởng đầu tiên sau khi tui đọc n fact về P'🐻 và Apo…
Chào mọi người, chắc phải lâu lâu lắm luôn rồi mình mới quay lại viết fic. Nhớ năm xưa otp tạo động lực cho mình là cái otp mà "Trong đắng có ngọt" đồ đó. Tự nhiên bây giờ tìm lại được nguồn cảm hứng từ cái otp bấp bênh lênh đênh Giang Khuê kkkMình thấy mọi người hay viết về chủ đề showbiz thì thôi mình xin phép đổi gió tí tí ha. Mong mọi người ủng hộ nghen. Xin cảm ơn mọi người nhiều_______________Chị ta - Hương Giang, vị tổng tài tuổi trẻ tài cao đang điều hành cả một chuỗi khách sạn 5 sao, sự nghiêm túc và khả năng lãnh đạo xuất chúng chính là thứ khiến ai nấy từ nhân viên đến các đối tác phải nể phục....- Chết rồi má ơi, mấy má chuẩn bị liệu hồn đi kìa- Làm gì mà sợ dữ mày, làm miếng bánh hong?- Giờ này còn ăn được nữa, nghe mấy ông lớn đang nói sếp Giang sắp về nước, nghe là đợt này bả đuổi gần nửa cái khách sạn tới nơi rồi kìa- Trời phật ơi, thấy mẹ tao rồi, thằng chồng nó mới bỏ tao, giờ bả đuổi tao nữa ai nuôi tao mày....- Tuyển người mới đi- Dạ..dạ....- Nè cái chị kia, chị nghĩ chị là ai mà nói câu đó với tui. Chị đang xúc phạm tui đó nha, đồ biến thái. Nhìn đẹp gái giàu có đó mà bị điên hả. Đừng có nghĩ có tiền thì muốn nói gì nói. Con này bán cá nhưng có học thức nha đàng hoàng nha. Tui bán cá chứ không bán thân, đồ khùng!!!.....- Trời ơi, Khuê ơi, sáng nay con đem lộn mớ cá ươn mẹ tính đem bỏ ra bán cho người ta rồi con ơiiiii....- Nhỏ đó hỗn quá...À mà ngoài 2 cái tên của nhân vật chính thì những tên còn lại là do mình tự đặt nha quý dị hehe…
lưu ý: truyện chuyển ver với mục đích giải trí, phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả丶 tần nhân mã - thiếu gia của tập đoàn viễn thương, gia thế hiển hách, là kì tài trong giới kinh doanh, vừa mới trở về nước đã thu hút rất nhiều sự chú ý.không lâu sau, có người tiết lộ, tần thiếu có biệt thự thì không ở, lại giả nghèo với một cô gái, ở lì trong nhà người ta không chịu đi.lúc sơ bạch dương nghe được tin đồn này từ trong miệng cô bạn thân của mình, bình tĩnh mở miệng: "ồ, anh ta hiện tại đang ở nhà mình."bạn thân: "???"sơ bạch dương: "ngoài ra, trước kia mình từng nói qua với cậu, anh ta là bạn trai cũ của mình."bạn thân: "???"sơ bạch dương: "nhưng anh ta thế mà lại giả nghèo với mình? vậy thì chết chắc!"bạn thân: "..."丶một buổi tối ngày nào đó, sơ bạch dương say rượu về đến nhà, trực tiếp ngã lên ghế sofa ngoài phòng khách ngủ.ngày hôm sau tỉnh lại, ngoài ý muốn bị tần thiếu lên án. anh kéo cổ áo xuống, chỉ vào dấu hôn trên người: "thấy không, đều do em làm."sơ bạch dương: "???"tần nhân mã: "sơ bạch dương, hai chúng ta chia tay đã lâu, bây giờ em đối xử với anh như vậy là có ý gì, có phải muốn cùng anh hàn gắn tình cảm không?"sơ bạch dương: "..."sơ bạch dương nhìn chằm chằm dấu hôn trên người anh, thử đưa tay sờ một cái.nhìn lòng bàn tay bị nhuộm đỏ, cô ngẩng đầu: "dấu hôn cũng có thể bị phai màu sao?"tần nhân mã: "..."…
Tình một phía hay tình đơn phương.Là loại tình cảm mang lại nhiều nổi buồn,hờn giận và nỗi lòng nhất đối với ngườiđơn phương.Tôi đã từng là một nạn nhânvà cho đến bây giờ tôi vẫn là một nạn nhân của loại tình cảm này.Cách đây khoảng 2 năm.Tôi trước là một kẻ chỉ biết thứ tình cảm tồn tại duy nhấtở tuổi học sinh là tình bạn.Nhưng,Kể từ mùa thu năm cuối cấp của cấp 2,lúc tôinhìn vào ánh mắt cô gái đó cũng chính là lúc tôi nhận ra rằng ở tuổi học sinhvẫn còn một loại tình cảm mà cao bậc hơn so với tình bạn.Và,kể từ đó,tôi đemlòng thương mến cô.Cứ ngày qua ngày,giờ qua giờ,phút quaphút và từng giây,trong tôi,thứ tình cảmđó ngày càng được tích lũy dần và như muốn vỡ ra.Nhưng lúc cảm xúc tôi dângtrào nhất cũng chính là lúc lý trí tôi mách bảo tôi rằng: "Mày không được bày tỏ tình cảm với cô gái".Giữa việc chọn cảm xúc hay lí trí đã buộc lòng tôiphải kìm nén để rồi nghe theo lí trí mách bảo.Tôi lặng thinh và quan sát cô trongsuốt một quá trình.Dần dần,Cô nhận ratình cảm của tôi dành cho cô phải chăng? Bỗng một đêm,Cô nhắn tin hỏi rằng: Nớ có tình cảm với bạn à? Tôi đáp: Ừ. Mình có tình cảm với cậu lâu rồi nhưng không thể nói ra được. Cô gái nói: Ukm. Tôi hỏi cô: ? Cô gái nói rằng: Không.Lúc cô nói không cũng chính là lúc tôi nhận ra thứ tình cảm đó mang tên là tình một phía.Và cứ thế,tôi vẫn quan sát và theo dõi cô.Kết cục là tôi vẫn nhận được chữ "không" và nhưng nổi buồn không ai hiểu..............(dần dần,trong tôi đã phainhoà hình bóng cô)..............................Sang…
Nguyệt Quang vô tình lướt điện thoại không để ý vật để phía trước ngã ngang xe đang mất láy dẫn tới xuyên qua bộ truyện mình đang đọc...Nvc : Nguyệt Quang - Diệp Khê Nvp : Ninh Mẫn - Cảnh Kì - Diệp Linh - Nguyệt Khôi - Nguyệt Nhi - Hàm Tuấn vv..…