Nghiện Cậu Làm Sao Cai?
Tò mò thì vô đọc đi ><…
Tò mò thì vô đọc đi ><…
Lý An Kỳ học sinh cấp 3 thích tên Đầu gấu - Dương Tùng cùng lớp. Câu chuyện của 2 bạn trẻ sẽ đi về đâu?…
Trân An là một học sinh bình thường. Bỗng một ngày, nó va phải một giấc mơ đầy nhạy cảm với một đàn chị bí ẩn...Thật kì lạ, là ai chứ...Phải chăng là người nó đang "thương sầu nhớ cảm"!?? Sự tương tư đêm ngày có phải là chất xúc tác?? Qua giấc mơ hôm ấy, liệu nó có được tiếp thêm động lực để gặp mặt người ấy và nói hết nỗi lòng của mình hay chờ đợi hồi âm của một bức thư chưa được gửi đến?…
Ngôi trường liên cấp đặc biệt đủ các thể loại học sinh và tại đây có một nhóm bạn với những cá tính riêng sẽ cùng nhau trải qua những điều thật thú vị nhưng không kém phần mạo hiểm…
Thiên Hạ Đệ Nhất Trang kết thúc mở ra rất nhiều mắt xích mới. Đoàn Khai Phong phủ hiện nay khởi hành đến Tương Dương và gặp đại boss- Tương Dương Vương.Liệu Bạch Ngọc Đường có phải chịu cảnh vạn tiễn xuyên tâm như trong lịch sử?Liệu Kim Kiền có thay đổi được lịch sử?Máy thời gian của Kim Kiền đã hoạt động, quyết định của nàng sẽ ra sao? Liệu Tiểu Miêu có thể khiến Kim Kiền ở lại bên mình không?Mời đến với án cuối cùng, kết thúc 8 năm đằng đẵng vừa quá- TƯƠNG DƯƠNG ÁN…
Thể loại: Đam mỹ, học đường, ngọt ngào, 1x1, dương quan công x trầm tính thụ, HE.Tác giả: Tiểu Ly (Alata)Trạng thái: Đã hoànMột chiếc truyện ngắn về chuyện tình nhí nhố tuổi học trò.…
Mình muốn kể một chuyện tình bình thường. Về một cô gái, và một chàng trai. Về những điều họ đã cố gắng, những điều họ đã buông bỏ.Trong câu chuyện này, không có cái gọi là đúng người, nên cũng chẳng có cái gọi là đúng thời điểm. Thời gian qua đi, mỗi con người đều đổi khác, đó là bản chất của trưởng thành, và mỗi người chúng ta gặp trong mỗi thời điểm, trong mỗi giai đoạn đều góp phần tạo nên con người ta của hiện tại. Sự xuất hiện của họ là tất yếu, là cần thiết.Chỉ có điều, cuối cùng ta chọn điều gì? Cho chính mình, hay cho cuộc tình mình.…
Tựa gốc: Tiểu thụ, nhĩ lão công hảm nhĩ khởi sàng học tập lạpTạm dịch: Tiểu thụ, chồng cậu gọi cậu rời giường đi họcTác giả: Hoặc Trạc TrạcThể loại: Đam mỹ,đoản văn, vườn trường, HEVai chính: Mâu Quý Đồng x Yến GiaVai phụ: Bạn cùng phòng A, B…
°Ma Kết-một chàng trai khá giả, với những thành tích rất cao trong trường, đươc biết bao nhiêu cô gái yêu thích nhưng anh vẫn chối từ. Cô bạn thân từ thời thơ ấu của anh-Xử Nữ tuy là một tiểu thư nhưng cô rất năng động và dễ thương . °Lớn lên cùng nhau, cả hai luôn hiểu nhau. Cùng với bao nhiêu kỉ niệm đẹp, đó là khoảng thời gian hạnh phúc của cả hai.°Rồi gia đình anh phá sản, cha anh thì bị bắt oan, mẹ anh lại bỏ đi. Anh ở tuổi 16 buộc phải tự đi kiếm tiền xoay sở cho cuộc sống, trả nợ và minh oan cho cha. Anh mất tất cả.°Và rồi người bạn thân của anh cũng rời xa anh. Xử Nữ bị mắc bệnh và phải chuyển sang nước ngoài để điều trị. Cuộc phẩu thuật cuối cùng khiến cô mất trí nhớ. °Anh đến tìm cô, thất vọng hơn khi người mình yêu không còn nhận ra mình. Dù vậy nhưng anh sẽ không để cô phải rời xa anh lần nào nữa!--------[ Xử-Kết ] ĐỪNG RỜI XA ANH, EM NHÉ! ---------Mong các bạn đón đọc và ủng hộ mình 💕…
không ai có thể thay thế cô trong lòng em cảcô là người duy nhất em yêu và là người duy nhất mà em dành tặng tình cảm cho…
Lưu ý: Các địa điểm và một số tình tiết trong truyện là hư cấu và do tác giả tự nghĩ ra mong mọi người lưu ý!!_____________Tên các nhân vật chính: Hoàng Nhật Nam và Nguyễn Thanh Mai Thể loại: Ngôn tình, học đường, lãng mạn…
Câu chuyện về tình yêu học đường, quay đầu ngoảnh lại vẫn bỏ lỡ nhau, tuy có chút chạnh lòng nhưng vẫn phải buông tay.…
câu chuyện tình nhờ hợp tác ThuynLuna và Raizel.mời bạn hưởng thức cậu chuyện tình mới lạ…
Câu chuyện tình cảm giữa một linh hồn và một con người. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra?! Họ có thể đến bên nhau sau bao nhiêu khó khăn cản trở. P/S: Mình chỉ chép lại nhé! Không phải tác giả.…
Tên truyện: Hàng xóm mặt dàyTác giả: Chanh LeoThể loại: thanh mai trúc mã?Tình trạng: đang sáng tác ??????????????Vân và Lâm là hàng xóm. Chiếu theo vị trí địa lí, nhà hai đứa cách nhau một bồn hoa hướng dương, chung sân và không có tường rào. Chiếu theo bề dày lịch sử, hai đứa dính lấy nhau được 17 năm. Còn nếu chiếu theo sự phát triển sinh học, hai đứa nó là con của bố mẹ chúng nó (tất nhiên) và bố mẹ chúng nó từ thời cổ đại đến nay là bạn bè cực thân, giao tình cực tốt. Và cuối cùng, chiếu theo cách nói văn vẻ, Vân và Lâm là thanh mai trúc mã.(Truyện viết theo kiểu đoản, là những mẩu chuyện ngắn chứ không phải theo chương, đọc xin lưu ý. => đừng thắc mắc phần trước dài, phần sau ngắn ☺️)…
Tình yêu tuổi học trò thật đẹp đẽ nhưng sẽ chẳng còn gi nếu chúng ta chia tay. Thứ còn lại duy nhất chỉ là những lời hứa mãi mãi không thể thực hiện được....Tương lai chính là niềm hy vọng duy nhất của họ. Trước lúc chia tay giữa họ tồn tại một lời hứa, chia tay rồi nó còn có tác dụng không? Liệu lời hứa định mệnh mười năm liệu có giúp họ trở về bên nhau không?…
Dear my first love!Ở nơi xa xôi đó cậu có từng cảm thấy tớ đang gọi tên cậu không? Cậu có từng nhớ đến tớ lần nào không? Cậu sẽ trả lời như thế nào nếu tớ hỏi rằng "tớ thích cậu nhé" nhỉ?…
Cậu có biết... cậu khiến người khác không thể dừng lại được không?" - Minh Anh nói khẽ, mắt không dám nhìn thẳng.Lan Hương im lặng. Rồi cô bước một bước, thu hẹp khoảng cách giữa hai người."Và cậu có biết... tớ đã cố gắng rất nhiều để không thích cậu, nhưng không làm được không?" - giọng cậu nhỏ như gió thoảng, nhưng từng chữ lại nặng như rơi xuống tim cô.Lan Hương ngẩng lên, ánh mắt long lanh dưới ánh đèn vàng dịu cất tiếng:"Vậy... chúng ta đừng cố nữa được không?"Minh Anh khẽ gật đầu, tay vươn lên xoa nhẹ lên mái tóc mềm mượt của cô gái nhỏ. Không có lời hứa hoa mỹ, không cả cái nắm tay. Chỉ là một ánh mắt nhìn nhau,một cái xoa đầu nhẹ nhàng và cả hai cùng hiểu - từ khoảnh khắc ấy, họ thuộc về nhau.Dưới tán cây phượng sắp mùa thay lá, mùa thanh xuân của họ vừa chính thức bắt đầu.…
Chắc hẳn ai cũng có mộ mối tình đầu khó quên. Tôi cũng vậy, mối tình đầu của tôi bắt đầu rất nhẹ nhàng. Nó có lẽ là một sự sặp đặc của định mệnh khi cho tôi và cậu lần đầu gặp nhau tại trạm xe buýt ấy và khi chúng tôi chấp nhận đối phương và tiến tới một bước nữa cũng ngay tại trạm xe buýt ấy. Đó có lẽ là duyên số do ông trời sắp đặc.…