Đam Mỹ: Hà Nội - Sài Gòn, nỗi nhớ và em.
anh và cậu hai người đã ở bên nhau quá lâu để khi rời đi đã để lại trong lòng đối phương muôn vàn nỗi đau.…
anh và cậu hai người đã ở bên nhau quá lâu để khi rời đi đã để lại trong lòng đối phương muôn vàn nỗi đau.…
Không yêu thì hãy buôn tha cho em em mệt mỏi lắm rồi cap đôi Văn Hiên…
Ummm....Tôi muốn câu truyện của ai đó hoàn thiện , đơn thuần là vậy nên tôi mới chọn ngày mưa hôm nay để viết . Thật tuyệt !Cũng may bọn mình còn trẻ , tuổi trẻ khiến người ta dễ tha thứ hơn , bản thân tuổi trẻ đã là một cái cớ rồi , tuổi trẻ vốn dĩ ngốc nghếch mà ...…
Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
Năm hai người 18 tuổi, vì mâu thuẫn giữa hai gia đình mà Lâm Vi Vũ phải cắn răng nói lời chia tay với Thẩm Hoa. 7 năm sau, Thẩm Hoa đi dự học về, cô vẫn luôn hiểu lầm rằng Vi Vũ đã phản bội cô và luôn ôm hận anh. Trên đường về nhà cô nhìn thấy Lâm Vi Vũ và Kiều Ngọc San đang đi cùng nhau, oán hận dồn nén bấy lâu kiến Thẩm Hoa không kiềm chế được mà phóng xe muốn đâm hai người những lúc đó lại có một chiếc xe tải đi ngang qua. Cô đầm rầm vào đó và xuyên không trở về năm 18 tuổi. Liệu mâu thuẫn của hai người sẽ được giải quyết ra sao? Hãy đón đọc bộ truyện nhé!…
" Ước mơ của cậu là gì thế?"" Tớ muốn được học lên cao hơn nữa để trở thành giảng viên, trở thành người truyền đạt lại tri thức cho các bạn sinh viên sau này. Còn cậu thì sao?"" Ước mơ của tớ là cưới cậu, Duy ạ."" Cậu muốn đi du học à" " Ừ, tớ muốn đi học bên nước ngoài nhưng tớ lo cho cậu.."" Không được, cậu không được bỏ lỡ cơ hội này. Cậu không đi là tớ giận thật đấy. Mình còn nhiều cách để nói chuyện cùng nhau mà."" Tớ biết là cậu sẽ luôn ủng hộ tớ mà"" Thư ơi, tớ về rồi đây, Duy của cậu về rồi đây. Tớ về muộn quá nhỉ"" Thật tốt quá, vẫn kịp để ngắm cậu thêm một lúc nữa. Tớ nhớ cậu nhiều lắm"" Chiếc nhẫn này sẽ là minh chứng cho tình yêu của chúng ta, là lời thề của Duy dành cho Thư nhé. Tớ yêu cậu nhiều lắm"" Tớ cũng yêu cậu"" Thầy Duy tối nay có rảnh không, đi ăn tối với anh. Anh giới thiệu cho em gái này giỏi lắm. Thấy cậu cũng ngoài 30 rồi mà chưa định tính đến chuyện hôn nhân à"" Ngại quá, em có vợ rồi. Chúng em kết hôn cũng được hơn 10 năm rồi."" Chà khá quá nhỉ, cậu cũng kín tiếng phết. Hôm nào dẫn vợ cậu đi ăn tối với anh chị một bữa, anh mời"" Vợ em mất được gần 10 năm nay rồi"…
Hôm nay ngày 7 tháng 7 năm 2020 tôi đã viết nó với những cảm xúc của riêng tôi, cảm xúc của một cô gái tuổi 19. Tôi thích viết một điều gì đó về tuổi 19 của mình để sau này khi đã trưởng thành một chút tôi muốn nhìn lại bản thân năm tôi 19 sẽ như thế nào. Các bạn thì sao, có vấn đề gì muốn tôi giải đáp hoặc muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân xin để lại dưới mỗi bài đăng hoặc gửi về gmail : [email protected]. Luôn chào đón mọi người 💖💖Cảm ơn mọi người 💖💖…
♐Thể loại: ngôn tình,hiện đại.♐Giới thiệu: Cô là Nhân Mã luôn có một trái tim yêu tự do và tràn đầy nhiệt huyết, luôn mang đến niềm vui và tiếng cười cho mọi người xung quanh. Cuộc sống tươi đẹp giản đơn của cô kết thúc khi những điều làm cô đau khổ như sóng dữ lần lượt đánh tới. Khi trãi qua những khó khăn đó, liệu cô sẽ ra sao? Một Nhân Mã đang sống vui vẻ, hạnh phúc khi có cú sốc sẽ làm gì và có thể vượt qua được tất cả hay không?♐Muốn biết được đáp án mời các bạn hãy theo dõi nhé!…
Từng lời văn bạn có thể đọc và cảm nhận trong tác phẩm đầu tay quay trở lại của tác giả LinXi Wang được dựa trên câu chuyện có thật của tác giả. Ở ngoài đời có một chàng trai sẵn sàng làm bạn thân với cô ấy 8 năm, san sẻ mọi chuyện trên trần đời, cả hai cùng nhau cố gắng vì tương lai của chính mình dù cách nhau cả nửa vòng trái đất. Chàng trai này nhẫn nhịn chờ tính cách, tình cảm của cô trường thành mất 6 năm, sẵn sang bảo vệ đứa con gái này. Bởi có lẽ anh nhìn thấy rằng dù cô mạnh mẽ nhiêu, không nữ tính bao nhiêu thi cô vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng tất thảy mọi sự chuyện trong cuộc sống.Anh từng nói với cô rằng: "Khi nào mày mệt mỏi quá thì có tao ở đây rồi". Còn cô vẫn mãi ngây ngô không chịu lớn, cho đến tận khi anh không còn bên cạnh cô nữa cô mới nhận ra bản thân nợ anh một lời cảm ơn và xin lỗi. Bới có anh mới có cô của ngày hôm nay, mạnh mẽ, biết tự bảo vệ và yêu thương chính mình, dám ước mơ dám làm, sẵn sàng công kích khi cần. Nhưng khi nhận ra thì đã quá muộn rồi bởi trong đại dịch Covid 19 anh đã tạm biệt thế giới này bởi căn bệnh ung thư máu quá ác."Phong ơi, nhất định tôi sẽ mang giấc mơ của hai chúng ta đặt lên đất Nam Kinh như ước vọng ban đầu và tôi sẽ trở thành một công dân toàn cầu đi giúp đỡ bao nhiêu trẻ em tị nạn thay cậu."21/08/2020, hẹn cậu ở kie…
Chuyện hằng ngày của một cô bé tên Tiểu Mật với căn nhà bé nhỏ trong hẻm, với một người ba ngốc, với những mơ ước về một tương lai được sống ở một ngôi nhà mới ngoài mặt phố rực rỡ ánh đèn. Liệu qua những cám dỗ của cuộc đời, cô bé ấy có còn giữ được trái tim thiện lương như thuở ban đầu?Lời tác giả: Thứ tôi muốn gửi gắm qua tác phẩm là một chút ánh sáng ấm áp đến cho mọi người.…
Ngôn , đoản , tình cảm…
Một câu chuyện về tình yêu tuổi học trò. Họ gắn bó và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để cho nhau cái gọi là tình yêu cổ tích mà bao người thầm mong muốn. Ngoài ra còn có tình bạn tuyệt vời giữa những cô cậu học trò đầy mộng mơ. Mơ về một ngày trưởng thành, thành công cùng nhau."Chớp mắt một cái đã qua, là thanh xuân, là ước mơ, chớp mắt một cái đã qua, là câu chuyện của chúng tôi."Nguồn internetHình ảnh: PinterestLấy ý tưởng: Khi anh chạy về phía em…
Cậu ấy chính là nam chính thanh xuân vườn trường trong truyền thuyết, chính là một badboy chính hiệu là một đại ca ở trường, khi ở ngoài trường thì giao du với những người không mấy tốt đẹp, những chuyện như đánh nhau, hút thuốc, cúp học..đối với cậu ta mà nói là chuyện hết sức bình thường.Với hàng chân mày đen, mắt một mí, mũi cao môi mỏng thêm vào đó là nước da trắng, dáng người vừa cao vừa gầy cậu ấy thật sự rất ưa nhìn nói đúng hơn thì rất đẹp trai.Tính cách lạnh lùng, vẻ mặt bất cần luôn nhìn người khác với ánh mắt khinh thường lại thu hút rất nhiều cô gái, trong đó có cả tôi. Nhưng cậu ấy không bao giờ để mắt đến tôi, cũng phải, vì cậu ta đâu thiếu lốp dự phòng. Những dòng kia là phần giới thiệu cho một mẩu chuyện mang tên Thực tại của tôi, nếu được xin hãy theo dõi câu chuyện của tôi, đó là câu chuyện có thật trong thời niên thiếu của tôi. Cuối cùng tôi chỉ muốn Cảm ơn vì đã đọc đến đây.…
Thanh xuân như dòng nước suối mát trong chảy qua làn cỏ xanh rì, lấp lánh những tinh thể dưới ánh mặt trời ấm áp.Tình yêu tuổi trẻ chính là vị ngọt của cảm giác chớm nở đầu đời, vị thanh khiết trong veo xuất phát từ trái tim còn ngây ngô, khờ dại.Tình yêu là thanh xuân, mà thanh xuân là dòng chảy.Dòng chảy của nước suối thanh mát, bền bỉ và dài lâu, miên man một cảm giác rạo rực khó nói nên lời. Có một cảm giác khi cuốn vào dòng chảy ấy, mãnh liệt và trường tồn. Cho dù có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn vẫn không thể làm ngưng đi sự luân chuyển mãnh liệt. Cái cảm giác ấy, chính là sự e thẹn, bồi hồi của cô thiếu nữ, là gò má hây hây đỏ của chàng thiếu niên. Là những cảm xúc mang tên 'rung động'.Nụ cười hòa tan vào nắng, rồi lại rót xuống dòng nước mát thanh, đưa mọi tâm tình trở về nguồn cội mang tên kí ức.Mà em, tình yêu đối với anh còn mãnh liệt hơn dòng nước chảy xiết. tiếc thay lại có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn, bờ cỏ héo tàn... Liệu dòng chảy có vượt qua? Dòng nước muốn trở về nguồn, liệu nguồn có chờ nước không?…
Lâm Phong Hàn vô cùng ghét Phạm Nhật Đăng. Một người chuyên khoa Toán, một người chuyên khoa Anh. Một người là chủ của 1 băng đảng, là 1 đại thiếu gia, là 1 tên hung hãn nhưng lại dễ xúc động. Còn người kia là Chủ tịch hội học sinh, cũng là thiếu gia, ân cần và chu đáo nhưng lại nham hiểm. Cuộc tình này sẽ đi về đâu?Lời nhắn: Đây là truyện đam mỹ đầu tay tôi sáng tác, mong mọi người ủng hộ nha…
tui chỉ muốn viết cho vui thui íiii💕…
Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "thanh xuân" là gì hay chưa? Thanh xuân, là những thước phim quay chậm về những tháng ngày non nớt; những tháng ngày gục đầu trên bàn học của giảng đường. Là những cô bạn thân cùng bàn năm đó, hay chị chị em em chung một kí túc nho nhỏ, hàn thuyên về những mơ ước phía xa, đôi ba câu chuyện không đầu không cuối mà nói hết cả một ngày dài. Là những tháng ngày hồn nhiên không muộn phiền của cô gái nhỏ Mạt Mạt trong "Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta" bên bạn thân Mộng Lộ, Vương San và Đàn Chị. Những chất chứa trên những gương mặt thân quen cả đời này chẳng tài nào quên được, dường như khắc sâu vào tận đáy lòng để cô luôn thương nhớ suốt những ngày tháng về sau. Tác giả: Triệu Kiền KiềnDịch giả: Celia NguyễnBìa: Pinterest…
Tôi chưa từng nghĩ sẽ ôm mãi một hình bóng đến gần 2 thập kỷ, và có thể là mãi mãi...Năm 16 tuổi, Đặng Hoàng hình như tôi thích cậu mất rồiNăm 18 tuổi, Đặng Hoàng tôi không muốn bỏ lỡ cậuNăm 25 tuổi, Đặng Hoàng cậu có thể một lần đứng lại chờ tôi không?Năm 35 tuổi, Đặng Hoàng này thà chết cũng không bao giờ rời khỏi Đỗ Thảo Nhi thêm 1 lần nào nữa..…
Cảm giác khi đơn phương một người…