CONTENT CHO HAI BẠN NOKEMON VÀ ĐẸP NHẤT
Lưu lại mấy mẫu truyện mà mình làm cho Nokemon và Đẹp nhất...…
Lưu lại mấy mẫu truyện mà mình làm cho Nokemon và Đẹp nhất...…
Jang Se Mi x Baek Do Yilần đầu tự viết truyện nên mọi người thông cảm nếu nó dở.......kết cục nào cho một kẻ lụy tình như mợ Jang.............. nd có thấy giống ở đâu thì bỏ qua cho tuiiiiiiii, tui cũng đọc nhiều lắm vô thức viết thôi à…
Nỗi sợ của Wonwoo cũng là nỗi sợ của Mingyu…
Mèo nhỏ dậy đi em đừng lười nữa .....Đới Manh, em yêu chị!..Xin lỗi vì chị đến trễ.....Chúng ta kết hôn em nhé.....…
Câu chuyện về cảnh sát nhân dân nhàm chán vậy mà chịu yêu như thiếu nữTác giả: Mạnh Thu ThuTên gốc: Gấu Qua Lại Phải Chú Ý! 熊出没注意!Thể loại: Hiện đại, phúc hắc, thoải mái, phúc hắc lưu manh công vs ngốc manh chính trực thụ, 1v1, HENhân vật: Hướng Dương Viễn, Hùng Hạo NhiênTình trạng raw: HoànTình trạng edit: HOÀN (Cuối cùng cũng có chữ này ><~)Nguồn: Kho tàng đam mỹDịch: QTEdit: MỳBeta: YuuBắt đầu: 29/08/2015Kết thúc: 23/04/2016 Bản dịch chưa được phép của tác giả nên đừng mang đi đâu nhaNgười edit biết múa vài chữ Tàu nên không dám đảm bảo chém đúng nguyên tác nên mong được mọi người chỉ bảo*^*^*^*^*^*^*^*^*^*^*^*^*^**^*^*^*^*^*^*^*^*Văn án:Phúc hắc lưu manh công vs ngốc manh chính trực thụCùng xem khi ở trong đồn công an làm trò dân quân với thầy trò làm đủ trò cọ ra ngọn lửa tềnh cháy hừng hựcTruyện đã được edit xong trên wordpress của mình, giờ thì re-up lên wattpad. Tiến độ re-up tuỳ tâm nên ai ko chờ nổi thì có thể qua wordpress đọc nhé hê hê.…
một số fic Đới Ngôn mình edit từ lofter, chủ yếu là oneshot hoặc shortfic…
Tác giả : Doãn Kiến LợiDịch giả : Trần Quỳnh Hương…
Series vui nhộn của ba nhóm…
- tùm lum cp hết- không đọc được qt cứu ^^…
nội dung y chang cái tên á 😃Tiêu Nhược Cẩn trọng sinhTiêu Nhược Phong là Đằng Xà xuyên qua.Còn hai con báo của chúng ta xuyên qua giả làm hệ thống1 Trọng sinh + 3 xuyên qua + 1 có kí ức…
lee sanghyuk say quắc cần câu và tỏ tình với cậu bé mà anh gặp lần đầu.hmmm... có chắc là lần đầu không đó?
Khi tình yêu quá lớn, điều ta mong cầu là gì?…
❌Cap FB ❌💕Chỉ mong các bạn đọc rồi nhấn vào bình chọn giúp mình💕 ngoài ra trên trang cá nhân còn rất nhiều câu truyện đang chờ đợi các bạn💕…
Vệ Nhiếp đoản văn, mỗi một câu chuyện, đều là một khúc tình ca dành riêng cho các ngươi.Nguồn: 1. Tấn Giang (JJWXC) | 2682653 Tên tiếng Trung: 情歌(卫聂)Tác giả: 醉许江湖 | Túy hứa giang hồ(Từ chương "Cũ mồ" đến "Hốc cây")2. Phần còn lại là các chương oneshot chủ nhà nhặt trên Lofter (một số chương đăng lâu rồi, ko tìm được nguồn)…
Trời hỡi, khi nghe người ta nhắc chữ vợ chồngNước mắt cứ trào tựa như rất lâu rồi mới khóc.…
Trại Xanh và những con báo dưới góc nhìn nhỏ tác giả, hân hạnh mang đến bạn đọc vô vàn chiện hề hước dưới mái trường cấp 3 bia đia này. Thân!Lưu ý : Có sự chuyển đổi CP!…
Có hai ngưòi nọ, suốt ngày làm nhiều người khác mệt tim…
Đây là fanfic của bộ phim "Chuyện tôi và ma quỷ thành người một nhà" (Marry my dead body)Cp của truyện: Ngô Minh Hàn x Mao Bang VũMình không viết truyện tình anh em xã hội chủ nghĩa nên ai không chung đường xin rẽ lối, đừng nói lời cay đắng.Đây chỉ là chút chuyện mình viết tiếp theo kết phim. Cũng chỉ thoả một chút luyến tiếc cho chuyện tình dang dở này.…
https://weibo.com/ttarticle/p/show?id=2309404989916802318449Tên gốc: 百转千遍源Tác giả:草木人间Dịch chưa có sự đồng ý của tác giả vui lòng không reup.…
"Nếu một người đã yêu bạn từ rất lâu, nhưng mãi sau này bạn mới nhận ra-liệu tình yêu đó còn có thể chạm đến bạn không?"Ánh sáng từ một ngôi sao xa có thể mất hàng nghìn năm để đến được Trái Đất. Có khi ngôi sao ấy đã tắt từ lâu, nhưng ánh sáng của nó vẫn tiếp tục di chuyển-như một lời nhắn gửi từ quá khứ, một minh chứng rằng những gì ta từng bỏ lỡ vẫn chưa thực sự biến mất.Trường Sơn du hành về quá khứ, nhặt lại những mảnh ghép đã mất. Mỗi lần anh tung đồng xu, thời gian vỡ vụn, ánh sáng lóe lên trong thoáng chốc-như cách ánh sáng từ một vì sao cuối cùng cũng đến được mắt người nhìn sau bao nhiêu năm lang thang trong vũ trụ.Một câu chuyện về tình yêu không bị giới hạn bởi thời gian-nó có thể bị lãng quên, nhưng chưa bao giờ thực sự biến mất.…