Hoa trắng, nắng vàng.
một sự nhẹ nhàng của những thứ gần gũi.…
một sự nhẹ nhàng của những thứ gần gũi.…
Chuyện tình lãng mạng…
Cứ ngỡ cậu là của riêng tớ…
Vô đọc đi :))Cp: Sanzu x Rindou…
Câu chuyện của mình khác hoàn tòan bản gốc nha mấy bạn lần này sẽ có 2 nữ chính và...nhiều nam chính nha các bạn!😉😉😉đây là lần đầu mình viết nên các ban nhớ chỉnh giúp mình nhá😁…
Xl nha truyện này tớ có copy một ít vì cái nảo của tớ ko thể suy nghĩ ra…
Đọc xong chuyện " Bến xe " riêng mình thì không thể nào chấp nhận được cái kết cục SE tàn nhẫn của bà tác giả =_= Nên đã viết ra một kết cục khác để giải tỏa cũng như an ủi ( cũng chính là phần trong lá thư của Chương Ngọc ) kiếp sau của Chương Ngọc và Liễu Địch sẽ là :Chương Thiên - Liễu Tuệ trong phần hệ liệt này mình chỉ mong bọn họ có một cái kết hoàn chỉnh dù chỉ là kết mở .…
Hắn mất đi nguyên đan dùng hết thần lực cho ta một cơ thể bất tử , dùng máu huyết để hồi phục dung nhan cho ta , chính vì thế gương mặt của ta mới xinh đẹp đến như thế ! Hơn nữa đôi mắt ta chính là mang màu huyết sắc cũng là vì hắn đã dùng máu của mình để chữa đôi mắt cho ta . Dùng nửa hồn phách để phong ấn trí nhớ của ta . Còn nửa câu nói sau của hắn chính là muốn chết thay cho ta . Hắn bây giờ mất đi tiên thể hồn phi phách tán không thể nhập luân hồi tàn hồn cứ thế phiêu lượn nhân thế này…
Năm Canh Dần, Thuộc thời nhà Đinh thứ 2, Đông cung xảy ra biến loạn, Thế tử Phong Lăng của Kim Hoàng Quốc trong một đêm đột nhiên bị sát hại.Cả triều đình trên dưới liền một phen phát hoảng, trong và ngoài triều đều trở nên náo loạn, những tin đồn cùng những lời oán trách bắt đầu sôi nổi!Chỉ với thanh Lưu Minh Quang kiếm nhuốm máu đỏ thẩm, thanh kiếm do Thái Thượng Hoàng ngự ban cho gia tộc Lưu Quang xuất hiện tại tẩm cung thái tử. Cả phủ Lưu Quang cứ thế bị gán tội.Dưới con mắt của Thánh thượng Gia tộc Lưu đã nhiều năm cống hiến nhưng với tình hình loạn lòng dân, sức ép nhiều phía nội ngoại thành đã buộc hoàng thượng phải ra chiếu:Cả tộc bị tru di.Một dấu chấm hết cho một gia tộc hùng mạnh về tài trí nhân lượng thời bấy giờ.Biển trời đỏ lửu cháy khắp cả phủ Lưu Quang, tiếng ai oán bao trùng cả một vùng trời. Nước mắt còn đọng trên khóe mắt đứa trẻ nhỏ còn lưu luyến nhìn người thân, từng người một ra đi, lời ai oán còn vương màu đỏ thẩm.(Truyện được hợp tác, sản xuất cùng Alluka Huỳnh, Ngân Đinh. Mọi người đón xem!^-^)…
무제한: Không giới hạn정해진 한도나 범위가 없음.Việc không có giới hạn hay phạm vi định sẵn.Sảng ke, sảng đá nên viết. Nội dung xà lơ không mang ý nghĩa gì nhiềuVới mình, SE là seg ending. BE là bed ending. Còn buồn là buồn trong buồn cười. Cứ vô tri đi mọi người.Sai chính tả thì chắc nhiều, mình nhớ thì mình sửa mình không nhớ thì mình viết cái khác. Nên là mong mọi người đừng bắt bẻ mình nhé 🫶🏻…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta."Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng.Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa.Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được.Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.…
Một thế giới với kiếm và ma pháp và các chủng tộc viễn tưởng, liên tục bị quấy rối bởi ma vương và ma tộc.Cứ 100 năm mỗi lần, tế đàng triệu hồi lại được lập nên và mời gọi một vị anh hùng từ thế giới khác, bảo vệ bình yên cho toàn cõi Đại Lục Địa.Tuy vậy cho đến một ngày, những người anh hùng được chọn đã thất bại.Không ai biết và không ai hay chuyện gì đã xảy ra, chí có duy nhất một người biết rõ mọi chuyện.Theo chân cô con gái của người đó bóc tách câu chuyện năm xưa, tiệp tục hành trình ở hiện tại, và mở ra hành trình tiến về tương lai.…
Cặp đôi :JenkookThể loại:Ngọt…
Nó phải đi với tôi, nếu không ai lo cho nó, nó phải ở cùng với tôi chứ.....…
AU, HE, Lâu ngày sinh tình.…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Viết cho vui :vRất thực cẩm nha,cặp mình thích cho vô đây hết :3Đây là AU của tui okCấm đục thuyền ÙwÚ…