Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Xin chào!Đây là tác phẩm đầu tay của mình,mong các bạn ủng hộ!Nhân vât:Chính:V,Jimin và 1 số nhân vật khácXin lỗi mấy fan Kook trước vì tui cho Kook vai phản diện Thể loại:SE "Có không giữ mất đừng tìm" "Cái gì không thể níu kéo được nữa thì hãy buông tay"…
Cô và anh hai người ở hai nơi khác nhau. Giữa họ chẳng có sợi dây liên kết nào cả. Nhưng duyên phân để họ gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu có bao nhiêu thử thách, cô luôn tìm cách níu giữ trái tim anh, còn anh yêu cô đến đau đớn nhưng luôn chờ cô bước tới. Nhưng rồi cô mệt mỏi, cô không đủ sức kéo anh lại nữa thì anh mới nhận ra vốn đi ngay từ đầu anh là người thua cuộc. Anh không muốn mất cô, lần đầu tiên anh quay đâu nhìn cô, lần đầu tiên anh nắm tay kéo cô lại. Tình yêu vẫn còn thì mọi chuyện đều có thể. Cô và anh đi qua những đắng cay mới có quả ngọt. Trong ngày hạnh phúc anh đã hỏi cô: " Nếu lúc trước em cố giữ mà anh quyết đi thì sao?". Cô đã trả lời:" Vậy thì em sẽ buông tay anh vì lúc đó anh đã không còn của em nữa rồi".…
***Tên truyện: Chúng Ta là Hạnh Phúc******Thể loại: hiện đại đô thị, ấm áp, HE, 1x1, ôn nhu băng sơn công, lạnh lùng lười biếng thụ, công siêu sủng thụ, ngược luyến đủ cả***NV: Lưu Hạo Nhiên x Dương Kiến Phong***Tình trạng: Còn lâu mới hoàn- Lịch up: Trong phần (INFO) sau mở đầu.-dự kiến 3 quyển nhé<33***Văn ánTrên con đường mùa thu mát mẻ, từng chiếc lá vàng rơi xuống như một cơn mưa óng ánh trong ánh nắng nhẹ nhàng, từng đợt gió se lạnh thổi qua. Bóng dáng hai nam nhân hiện lên thật mơ ảo, như thực như vô."Không phải anh đã nói Chúng Ta là Hạnh Phúc hay sao? Sao em lại muốn rời bỏ?" - Giọng nói tràn đầy đau đớn, lại có ý muốn níu kéo....Im lặng"Đừng rời bỏ anh, hãy cho anh một cơ hội, hãy nói cho anh biết anh đã sai ở đâu?" Nói rồi đưa tay kéo tay người kia đang có ý rời đi, thật sự muốn giữ lại, khảm vào trong tâm.Lỗi của anh ư? Lỗi lầm lớn nhất của anh là làm cho tôi quá yêu anh, quá phụ thuộc vào anh, quá Hạnh Phúc, để tôi không nỡ nhìn anh đau khổ, lại càng không nỡ buông tay.Xin anh đừng như vậy, để tôi có thể rời đi. Giọt lệ chực rơi xuống được ngăn lại. Trong tim như vỡ ra thành ngàn mảnh."Xin lỗi, tình yêu tôi dành cho anh chưa đủ lớn, anh sẽ sớm tìm được người tốt hơn tôi..."Dứt khoát rời đi. Hai người giờ như ở hai thế giới khác nhau, một dời đi, một ở lại. Hai tâm hồn cùng đau đớn, cùng thổn thức, cùng tan vỡ không cách nào vực dậy.Tựa chim non gẫy cánh...***Tác giả: Dương Dương###Cảm ơn mọi người đã chọn đọc truyện. Mong mọi người có những giây phút tuyệt vời. Hãy vote ch…
Au: TuấnThể loại: Hơi buồn,nhưng là HEChap 1-Anh Tùng ơi Lâm đói quá- Hoài Lâm xoa xoa cái bụng tròn xoe, môi dẫu ra nũng nịu-Biết rồi anh đang nấu đây, chờ tý nhé nai cưng-Tùng đang đeo tạp dề hình con nai cute, tay xẻng tay đũa xào xào nấu nấu cho cục cưng nhỏ đang nằm khểnh trên sofa xem phim hoạt hình.-Cơm xong rồi này nai cưng ơi ra ăn đi- Tùng đến kéo Lâm đi ăn cơm nhưng thằng nhóc đã ôm gối ngủ ngon lành- Tùng mỉm cười xoa xoa cái gò má phúng phính do công sức mình nuôi cả năm nay- Đồ trẻ con mới bảo đói mà giờ ngủ như chết rồi, vào phòng ngủ nhé- Tùng kéo Lâm dậy-Không ….thi…íc…đâu mà….- Lâm cất giọng nhừa nhựa quen thuộc- ng..ủ…luôn…mà…-Thôi được rồi ngủ đây vai bị đau thì đừng có mà khóc đấy-Ôm-Anh chưa tắm hôi đấy-ÔM. HẾT CHAP 1…
Author: Nhiều lắmEdit: MiukitiCategory: không thể nói trước được, có đoản ngọt mà cũng có đoản ngượcPairings: Chủ yếu là Thiên Nguyên, đôi khi sẽ có Khải Nguyên và 3p đảngRating: PG 15Chỉ là tập hợp những đoản văn lớn nhỏ chuyện thường ngày của nhà TFBOYS <3 Những đoản này là lúc rảnh rỗi sinh nông nổi mình viết ra và edit, cũng có một số đoản là do có mấy bé khác trans, mình chỉ có edit <3HI vọng mấy bạn thíchTrong thời gian chờ fic kia, các bạn đọc mấy cái đoản này đỡ và giết thời gian nhé :)))Dù nó dở hay hay, mình vẫn mong các bạn tôn trọng au và những người đã bỏ tâm huyết trans, tuyệt đối không mang đi dưới mọi hình thức mà không có sự đồng ý của au…
-Tiếng chân bước vội trên đường..."sao anh không giữ em lại""sao anh lại bỏ mặc em""Há chăng anh đã thương ai rời"Kết Thúc Rồi... Tay cũng đã buông đừng níu kéo nữa-Tiếng mưa bắt đầu rơi lã chã tiếng kêu cộp cỗp trên mái tôn ngày càng to dần ... Cô đã cố gượng dậy để tự thốt lên lời "CHIA TAY" mặc dù từng câu cô thốt ra đều là lời giả dối như giằng xé từng phần tâm can của cô...(Mong các bạn ủng hộ)💓💓💓…
- Couple : MiTake - Warning : OCC , cảnh báo ngược Take ಥ‿ಥ (iu Take lắm nhưng mà máu viết ngược khum cho phép tôi viết ngọt...)- Đây là bộ đầu tiên tôi viết trên Wattpad, sẽ có nhiều sai sót mong được chiếu cố nhiều hơn. ...."Em sinh ra là một sai lầm..."- Em luôn cho là vậy bởi cuộc sống của em chỉ vỏn vẹn một màu xám xịt.- Có lẽ em thống khổ nên mọi thứ trong mắt em đều hóa thành bi thương.- Takemichi em tự hỏi em rốt cuộc sống vì cái gì?là thứ gì níu kéo lấy em ở nơi trần gian vốn chỉ có đau thương và tuyệt vọng?…
.........ta đã mắc bao sai lầm để rồi vẫn vạn nhất về bên nhau ..........nhưng em lại cảm thấy mọi thứ đang xa dần, em ko còn cảm nhận đc anh trong trái tim mik nữa................nhưng anh lại cảm thấy em đã ko còn yêu anh tại sao anh vẫn muốn níu kéo ...tham lam ôm lấy sự ấm áp ấy...........cả hai ta đều ko thể yêu nhau hà cớ phải làm cho nhau đau như vậy ......anh/em có hối hận không ?....…
Một tiểu thư giàu có mang trong mình một trái tim lạnh nhạt, luôn thèm khát máu của kẻ giết đi người yêu thương nhất của mình, đôi mắt ngây thơ trong sáng ngày nào đã bị sự khao khát trả thù làm mất đi lí trí, cô nhốt mình trong bóng tối để hưởng thụ sự cô đơn và luôn muốn mình cô độc nhưng một ngày hắn xuất hiện và ánh sáng nơi hắn muốn níu kéo cô trở lại. _Liệu tình yêu nơi hắn có đủ manh mẽ đẽ mang cô trở lại hay không? đọc truyện để biết thêm nhé.…
Còn chút gì để nhớ là truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, gồm 31 phần, sáng tác năm 1988. Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.…
Hjhj , mik là fan của rất nhìu phim Anime , trong đó có Inuyasha . Cái này theo trí tưởng tượng của mik ( nó rất phong phú ) . Trong khi đó mik còn tưởng tượng linh tinh về Anime !!!! Á ko nghĩ típ đc nữa r ... Mong m.n xem zui zẻ . Ú ú úMik là fan của 30 loại phim Anime : ko kể âu nhaTuổi : bí mậtTên : Phương Linh Người mik quý @Juvia UtoniumMón ăn mik thích : Hoa quả , bánh kẹo mêm , đồ ăn nước ngoài ko độc .Món ăn mik ghét : bí đỏ , cơm cứng .Bye !🤗🤗🤗…
-Anh yêu cậu.-Cậu không yêu anh.-Anh theo đuổi cậu.-Cậu lơ anh.-Anh tỏ tình với cậu.-Cậu đồng ý.-------------------------Cậu yêu anh.-Anh không quan tâm.-Cậu níu kéo.-Anh rời xa.-Cậu đau khổ.-Anh ghét cậu.-------------------------Anh yêu cậu.-.....-Anh muốn cậu bên cạnh.-......-Anh đau.-.......-....... Xin lỗi anh, muộn rồi.Anh đã đến với cậu.…
- Anh à!- Anh nghe nè.- Mình chia tay đi!- Tại sao vậy em. Cho anh biết lí do đi.- ....- Vậy... Tuỳ em!-.... Kết thúc rồi .. Thật sự kết thúc rồi!Anh có đau không? Anh có buồn không? Anh thật vô tâm, anh không níu kéo tôi ư?Có phải tôi là kẻ tự đa tình, tự nghĩ rằng tôi và anh là hai đường thẳng trùng nhau, mãi bên nhau không hề có khoảng cách. Mặc kệ anh suy nghĩ như thế nào thì tôi vẫn yêu anh, yêu anh yêu say đắm.*** Nguyễn Hoàng Phương***…
'' Khi yêu người ta hứa rất nhiều.Người ta hứa về tương lai, về một gia đình và những ấm êm.Người ta còn hứa sẽ yêu nhau mãi mãi, là duy nhất của nhau đến suốt cuộc đời này.Có lẽ khi yêu cuộc đời này thật tươi đẹp và những khoảnh khắc tươi đẹp ấy người ta chỉ muốn thuộc về nhau thế nên chẳng ai tiếc những lời hứa.Và khi người ta thất hứa, người ta rời xa ta. Thì cũng đừng bao giờ tiếc nuối hay níu kéo. Vì đâu ai chỉ yêu mãi một người. Điều đấy khó lắm, cũng vĩnh viễn chẳng có. ''…
Viết cho anh. Một người, em cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Như lời em từng bảo từ cái lúc mà đối phương đã bắt đầu nhận thấy thất vọng trong người kia "Nếu mình chia tay, em sẽ viết cho anh, một câu chuyện. Chẳng phải để níu kéo anh về. Chỉ là một món quà nhỏ cuối cùng, em có thể tự tay dành tặng cho thanh xuân. Chỉ để em nhớ câu chuyện của chúng mình, cho một tuổi 16 thật đẹp"Có thể ngu ngốc, khó chịu, phẫn nộ hay ghét em, sao cũng được, đây là em khi yêu anh và em tự hào vì điều đó.Viết cho anh, anh ạ. Một mình anh thôi.…
Trương Quỳnh Anh là nhân vật chính trong câu truyện này. Kể về hành trình tìm người thay thế bản thân để chăm sóc cô gái Phạm Thảo Ngọc. Quỳnh Anh năm nay 26 tuổi còn ngọc 25 hai người bên nhau 8 năm nhưng những năm gần đây hai người thường xuyên cãi nhau. Nhưng Quỳnh Anh vẫn cố gắng níu kéo mối quan hệ này nhiều lần cô đã có suy nghĩ tự tử nhưng nghĩ đến Ngọc nên lại thôi để rồi hôm nọ trên đường đi đến phòng khám của bác sĩ tâm lý thì bị xe tông mà hay sao hôm ấy chính là kỷ niệm 8 năm bên nhau ...Ý kiến từ một người xa lạ: đừng tin tác giả:)))…
-Tại sao chị lại lừa dối tôi!-hyojin nổi giận cô thật không dám tin mà,cô bỏ đi mặc kệ những lới níu kéo van nài của Solji,tất cả đã hết rồi.-Le!Nghe chị nói đã tất cả không như em nghĩ đâu!le!LE!!!.......-chị đã thất bại trong ván cờ của thần chết và cũng thua cả trong trò chơi tình ái,tất cả đã kết thúc và chỉ một lúc nữa thôi pamsa sẽ đưa linh hồn của Solji cho Hỷein.…
Mưa làm trôi đi màu ký ức, gió thoảng nhạt mùi hoài niệm, kỷ vật đã mục nát, bóng người cũng đã sớm tiêu tan, níu kéo chi một hơi thở tàn?Mong người mãi hạnh phúc cho đến muôn đời về sau, ta nguyện mãi nơi đây dõi theo người cho đến tận kiếp phù du.Đáng tiếc thời gian sẽ bào mòn tất thảy mọi thứ, dằn vặt ngày qua ngày rồi tháng qua tháng, thể xác lẫn tinh thần đã không còn trụ nổi nữa. Thôi thì hẹn người ở một nơi nào đó không phải thế giới này, cũng không phải thân phận này, chúng ta sẽ bắt đầu lại.Sẽ lại yêu nhau như thuở hồng hoang ngàn vạn năm trước.…
Nỗi trống rỗng bủa vây lấy người, nỗi đau đớn như xé toạc cả trái tim. Muốn sớm thoát khỏi chốn này, nhưng chấp niệm lại níu giữ người ở lại. Trái tim mỏng manh như thủy tinh nhưng tâm trí lại tỏ ra rắn rỏi như sỏi đá. Nỗi đau tê tái như xé toạc cả làn da, mà bề ngoài lại tỏ ra chẳng có gì. Nắm lấy tay người được không? Em có thể đi cùng người chứ? Dù có phải chiến đấu với những đêm thức trắng hay thậm chí kéo dài cả trăm năm, lang thang trong đêm đen trống vắng tối tăm mà không lối thoát, em vẫn mong một ngày nào đó, người có thể bước khỏi chốn này.…
•Em là cô bé nhỏ nhắn lớn lên với những lời cay nghiệt của người xung quanh , em bị lạm dụng bạo hành ở ngoài kia ,em bị chính người mà em coi là bạn đã sỉ nhục em đã hãm hại em cho em đến ranh giới của cái chết . đã lâu rồi em chưa cảm nhận được tình thương của cha mẹ , em sống sự cô độc một mình trong chính căn nhà của mình . không ai thương em không ai níu kéo em lại và cũng chẳng ai ở bên cạnh em. Em thật sự rất mệt , em muốn giải thoát cho bản thân em bằng cách nhảy xuống dòng nước chảy hoang ấy . Nhưng em sợ , em sợ dòng nước ấy xiết chặt cổ em làm cho em khó thở, sợ dòng nước bẩn thỉu làm ướt mái tóc em.- " Nếu còn ai ở quanh đó xin hãy níu em lại và ôm em thật chặt đừng buông em ra đừng để thân xác nhỏ bé ấy cuốn theo dòng nước đục đó". Cơ thể em dần nguội lạnh , đôi mắt chỉ thấy làng nước đục màu vàng đất ấy . Tâm trí lẫn ý thức dần mơ hồ và cả cơ thể em thì đang nổi lềnh phềnh trên mặt nước --Đây là viết cho vui thôi đừng khắt khe với tôi nha^^…