Trích truyền động lực
Chỉ là để tự nhắc nhở bản thân. Đến thì vui, rời đi không níu kéo.…
Chỉ là để tự nhắc nhở bản thân. Đến thì vui, rời đi không níu kéo.…
một mẩu truyện nhỏ của Y/N và junghoseok…
tôi viết những dòng này khi chẳng suy nghĩ gì nhiều , vì không suy nghĩ mới có thể tự do nói những gì mình nghĩ và muốn những gì mình thích.…
Tác phẩm: NHẬT KÝ NUÔI DƯỠNG HOA TẦM XUÂN Tác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đườngTags: Việt Nam truyện, thuần Việt, học đường, hiện đại, nhẹ nhàng, lãng mạn, thanh xuân, he, happy ending,...Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Khương Duy x Nguyễn Đoàn Tường Vi Nhận diện: Học sinh giỏi giả dốt x học sinh tốt giả ngoanNgày khởi viết: Ngày hoàn thành: Ngày đăng tải: * **Năm đó, trường Trung học Phổ thông của bọn họ có một sự thay da đổi thịt từ ngoài vào trong theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Trường của bọn họ thay đổi hiệu trưởng, vốn chẳng có gì đáng nói nhưng kéo theo đó thành phần bất hảo cũng thay đổi toàn bộ. Trường của bọn họ là trường liên cấp, một nhóm thiếu niên đi cùng đường cuối phố gây gỗ khắp nơi, học hành không lo, cả ngày đánh đấm vậy mà đại ca của nhóm đó không biết bị ma nhập hay bỏ bùa, vừa hết một đợt nghỉ lễ lại lao đầu vào học, một lần nữa có tên trên bảng xếp hạng vinh danh toàn trường. Đáng nói hơn nữa, đại ca kia không chỉ học giỏi lên mà giống như cá chép hoá rồng, vượt vũ môn lên tận cổng trời, một bước thành danh đỗ đại học top đầu toàn quốc. Các bạn nói thử xem, sự kiện này có đáng được nhắc đến đời đời kiếp kiếp hay không? * **…
"Chúng ta thường dành 5 năm Tiểu Học để chờ mong cấp 2, dành 4 năm cấp 2 để mong chờ khoảng thời gian cấp 3 và lại dành 3 năm cấp 3 để níu kéo thời gian trôi chậm lại....""Tháng 5 có thể trở lạiMùa hạ có thể trở lạiNhưng chúng ta sẽ chẳng bao giờ có thể quay lại tuổi 15 cuồng nhiệt ấy nữa...."***[...] Tôi thuộc trong số ít người dành cả 4 năm cấp 2 để níu kéo thời gian chậm lại và dành 3 năm cấp 3 để tiếc nuối khoảng thời gian cấp 2.4 năm tuy không nhiều cũng không ít nhưng đủ để làm tôi lưu luyến, đủ để làm tôi tiếc nuối và đủ để không bao giờ quên....…
"Đã gặp rồi, sao lại xa nhau trở thành người lạ Đã xa rồi, sao lại quay về chạm mặt nhau."140722.…
"Mưa rơi rồi..Em vẫn ngồi đó,trông chờ một người về mà chẳng thấy đâu,thân hình mỏng manh cô đơn đến kì lạ..""Tình yêu đẹp cũng sẽ tan mau,níu kéo chi để nhận lại u sầu.."…
Anh yêu cô ,cô yêu anh ta , anh ta yêu người khác Chuyện tình tay ba đắng quá em nhỉLiệu còn tình yêu nào níu kéo nam chính hay không để anh tin rằng cuộc đời này ko vô nghĩa như vậy…
• Tôi yêu Em.! ••Em yêu Cậu ấy •• Đơn phươnq 7 năm, liệu có được đáp đền.? •• Và Rồi Dư luận đã đưa ta đến bên nhau.! •• Hôn nhân không tình yêu.! Có thể hạnh phúc.? •• Nếu đã không yêu, tại sao lúc Tôi từ bỏ, Em lại níu kéo.? • Yêu thương tronq Tôi, từ lâu đã bị sự lạnh lùnq, vô tâm của Em làm cho phai nhoà.! •• Giờ đây, yêu thương tronq ta đã ngược lối, có thể nào trở về bên nhau.? •• Tình yêu của Em, có đủ lớn, để lôi kéo yêu thương tronq Tôi quay về.? •…
_Tương tư, chỉ như tên gọi, chỉ là một cô nương bình thường sống ở ngoại thành, chỉ vì một chuyện nhỏ mà tương tư. Dẫu biết y là nữ những vẫn mặc kệ. Vẫn níu kéo lại…
- Yêu thì hãy làm cho người đó hạnh phúc :) đừng níu kéo làm gì chỉ làm tăng thêm khoảng cách giữa cta mà thôi !!!Đề nghị đem chuyện ra ngoài nhớ ghi rõ nguồn ;) ♡♡♡ OK iu iu…
Jungkook, em là người hầu duy nhất trong một toà lâu đài của vị bá tước-Kim Taehyung đã mất cách đây rất nhiều năm. Sở dĩ em có thể rời khỏi toà lâu đài ấy, ra đi sống cuộc sống tự do hơn chứ không phải lúc nào cũng lủi thủi trong đó dọn dẹp. Nhưng bởi có một thứ gì đó luôn níu em lại...?...Trên tường còn có treo một bức tranh chân dung của vị bá tước ấy. Trông hắn thật sự rất đẹp trai khiến em phải mê mẩn nha. ...em mỗi ngày đều chỉ cô đơn một mình trong toà lâu đài ấy. Đôi khi buồn chán cũng tâm sự cùng với "vị bá tước" kia. Có lúc hắn còn như trả lời lại em nữa!?Bỗng nhiên dạo gần đây lại xảy ra những hiện tượng lạ...Những buổi sáng em thức dậy đều thấy trên người mình rải rác đầy vết hôn và cắn, môi còn bị sưng lên nữa. Em khó hiểu lắm nhưng cũng không nghĩ gì nhiều. Đến một buổi sáng em dậy thì đột nhiên thấy hông lại đau nhức vô cùng. Và em đã nghi ngờ bức tranh kia.Sau đó em cũng đã hỏi vị bá tước những chuyện ấy liệu có phải do hắn làm? 5 lần 7 lượt em hỏi đều không nhận được câu trả lời đến lúc em đề nghị sẽ rời khỏi đây thì bỗng vị bá tước ấy rời khỏi bức tranh dùng một tay bóp má em kéo lại gần hắn mà cảnh cáo. Em thì vui mừng vì cuối cùng cũng dụ được người ra nên cười một cái thật tươi.. . . . . .…
Trải qua một mối tình mà kết thúc nó trong mập mờ thật đau lòng nhưng níu kéo lại..?Liệu sẽ động lòng lần nữa không? Liệu vẫn sẽ là người ấy..?…
Ai một lần trong đời cũng đều có một mối tình sâu đậm và tôi cũng thế. Tập truyện này của tôi là những dòng tâm sự của một kẻ yêu đơn phương, dẫu không có kết quả nhưng vẫn cố níu kéo. Đã yêu ai thì sẽ yêu hết lòng.…
Ngày nọ gái nhọ bất lực kéo vào thế giới khác cùng với một quyển sổ thần bí. Sổ Tay: vì mục tiêu kéo nữ 8 em gái mưa ra khỏi cuộc tình của nam nữ 9!!! Cô gái, hãy chiến đấu đi!Gái nhọ nào đó: Mọe, củ lìn nào mau cho bà về nhà.......Cũng là Gái nhọ nào đó sau khi xuyên được 1,2 thế giới: Định mệnh đã cho tôi gặp em, mình yêu nhau đi nha em ơi~Em gái mưa: Má nó biến thái, lốp xe dự phòng đâu rồi mau tới cứu trẫm.Sổ Tay: Đậu xanh, kêu bả tới dằn mặt nữ 8 mà bả ô môi 🙂P/s: Truyện giải trí, logic bay màuP/s thêm: Yếu tố tưởng tượng, không thích xem thì bay đi không níu kéo. P/s thêm thêm: hài văn, hài văn…
xin chào các Bn đây là là truyện đầu tay của mk nên có j sai sót nhờ chỉ bảo Mk nha .Vì chuyện này chỉ nt về những phần tình yêu nhỏ từ những cuộc gặp gỡ định mệnh nên níu kéo nhau . (mong m.n đọc vui vẻ)…
khi một đoạn dây tình bị cắt đứt thì dù có cố gắng đến mấy, nó cũng không thể trở về như lúc trước được.chuyện tình yêu giống như hai người đang giữ lấy một tờ giấy vậy, chỉ cần một người buông tay từ bỏ thì tờ giấy sẽ tự động rũ xuống một bên. và rồi chỉ còn một người níu lấy tờ giấy đó như thể đang cố níu kéo những gì còn sót lại vậy._may_…