Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Phượng QuỳnhNgười dịch: wennaCác tên gọi của truyện: Thiên Y Phượng Cửu, Quỷ Y Phượng Cửu, Quỷ Y Chí TônVì quá thích truyện này nhưng vì không đọc quen convert nên mình dịch truyện để đọc cho thoả đam mê, mọi người đọc có gì sai sót thì bỏ qua cho mình nha...:DDDDDD…
Nữ chính của chúng ta đây có phần cục súc nhưng lúc bình thường rất ôn nhu. Về phần "cục súc" nếu bạn thắc mắc nó là gì có thể đến soái ca google hỏi.Trích đoạn 1:Sau khi trọng sinh đây là lần đầu An Nhạc bước chân ra khỏi nhà, mà địa điểm cô phải đến lại là "trường mẫu giáo". Nhìn đám nhóc chạy tán loạn khiến cô giáo bất lực làm trên mặt cô nhóc 5 tuổi đang đứng đây phải chảy dài hắc tuyến và âm thầm mặc niệm cho số phận của bản thân sẽ trôi về nơi đâu.Trích đoạn 2: Cô nàng đang ngoan ngoãn ôm quyển sách ngồi vào trong góc đọc thì có 1 đám nhóc mò lại tính "bắt nạt":"Này, mày có nghe tao nói gì không đấy?" Cậu nhóc nhìn xuống cô bé vẫn đang thản nhiên đọc sách xem mọi người xung quanh như không khí."Con kia, mày khinh người quá đáng nhé." Cô nhóc đứng cạnh cậu nhóc giật lấy quyển sách trong tay An Nhã vô tình làm rách mất quyển sách. An Nhã nhìn chăm chăm vào cô nhóc ấy, đứng lên lẳng lặn tiến về phía sọt rác kéo lê đến "úp sọt" vào đầu của 2 nhóc ấy, phủi tay một cách sang chảnh rồi ôm sách ra chỗ khác. Cũng từ đó, danh tiếng "cục súc" của cô ngày càng vang xa, xa hơn và xa mãi không thể nào cứu chữa.…
Main là 1 thằng sở hữu siu năng lực có 102 trên thế giới không có dị thường sức hay sức mạnh vậy tại sao thằng main lại có? câu trả lời rất đơn giản. (TG buff) :)) suỵt , nó có thể chuyển sinh vào 1 cơ thể khác và sống cuộc đời của thân chủ đó .Choi Hyun Seok Có Thể chọn các đối tượng mà mik muốn chuyển sinh với những dòng thông tin đầy đủ và chính xác của người bị nhập . Vào một ngày cách 1 tuần sau khi trải nghiệm xong cuộc sống giàu có và gái bu thì Main cũng tỉnh dậy sau cuộc chuyển đổi đó Cậu lại ngồi trên giường với chiếc mặt nạ dưỡng ẩm đang nhìn lên bảng thông tin lơ lửng ở không khí mà chỉ cậu thấy đc , những nhân vật có tiếng trong xã hội giờ quá chán với cậu rồi nên main chính nhanh tay đổi sang chủ đề Cổ Trang để tìm thú vui đang lướt bao nhiêu cao nhân ở thời đó thì cậu chọn trúng đc 1 anh chàng đẹp zai 6 múi và là con nhà giàu ở thế giới đó , cậu vừa nhìn thông tin vừa suy nghĩ cuộc sống mới nhưng vì mải suy ngẫm cậu lướt sang một nhân vật nghèo khó , bị hành hạ và đang có người ám sát rồi bấm vào , PIP!…
Nó! Một đứa con gái Việt Nam chính thống. Siêng năng chọc chó trộm Xoài, Bứt ổi, hái Mận ăn Nhãn chôm Vải thều và vô vàn thứ quả khác của nhà người ta. Người ta có gì xấu nó có hết!:)Một đứa luôn trong tình trạng lên cơn phê do hít dầu gió hoặc Cao Sao Vàng. ....Lạc đề quá lại lại!Nó tên Nguyễn Hồ Ngọc Lâm. Một đứa con gái chuẩn Việt, với Eo bé như kiểu thiếu ăn đói mặc. Đôi má lúm đồng tiền, mắt 2 mí, răng khểnh nhưng hàm đều, mắt đen nâu bồ câu đẹp đẽ. Thế nào có 1m60 tròn:) Một đứa dốt đều các môn như nó lại có thể đi du học qua Nhật:) Mary Sure vãi lone.Một Wibu/Otaku chính hiệu, phòng nó toàn là Poster Zai 2d. Không hình thì tượng:)**Lưu ý: *Hành động, biểu cảm*"Suy nghĩ"+Tiếng Việt+…
Lời mở đầu: Ở thôn Đông có gia đình nhà phú ông họ Vũ có 5 người con trai. Vốn là gia đình đi lên nhờ bôn ba trên biển đi giao thương với nước ngoài, cả 5 cậu con trai nhà ấy ai cũng giỏi giang, cường tráng. Nhưng không may trong một lần trên biển, thuyền nhà ấy gặp bão, 4 cậu con trai đều không may thoát nạn, chỉ còn cậu tư may mắn sống sót.Ở thôn Hà có nhà thầy đồ họ Phan sinh được hai cô con gái. Là con nhà gia giáo lại xinh đẹp như hoa, hai cô nhà họ Phan nổi tiếng cả cái xứ ấy. Từ khi đủ tuổi cập kê, không ít nhà đã tìm bà mai sang ngỏ ý đem trầu cau sang rước hai cô nhưng cả hai chị em chưa tìm được người nào ưng ý.Bất ngờ, ông cụ nhà họ Vũ nhớ ra hai nhà Vũ Phan sớm đã đặt ra hôn ước. Thế là họ quyết, để qua tang thì nhà họ Vũ sẽ sang nhà họ Phan nhắc lại chuyện hôn ước, coi như xung hỷ.Trong cái lúc cả cái xứ ấy đang tò mò rồi đoán già đoán non xem cậu tư sẽ rước cô chị hay cô em nhà họ Phan về, đột nhiên cạnh cậu tư xuất hiện một chàng trai thanh tú. Nghe dân làng ấy kể, cậu tư vốn kiệm lời lãnh đạm, lúc nào cũng nghiêm nghị lại cương trực, nghiêm túc ấy vậy mà lại cùng chàng trai kia đi bẫy chim, tắm sông, thả diều,...-------------Tác giả: Cố Nhược HyThể loại: Đam mỹWarning: 16+…
Hán Việt: Nam thần môn tranh trứ đương ngã đaTác giả: Cố TranhTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Chương 137 【 cùng Chi Chi hẹn hò tính khả thi 2】Thời gian đổi mới: 23-09-2019Cảm ơn: 77 lầnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Giới giải trí , Niên thượng , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , Vả mặt , 1v1[ĐÃ XONG NAME]Tấn Giang VIP2018-6-6 kết thúc 137 chươngTrước mặt bị cất chứa số: 55664Văn chương tích phân: 1,414,626,944---------------------------------------Văn ánTiểu minh tinh hết thời Dung Chi, vì ăn cơm no, mỗi ngày muốn chạy ba bốn phim trường đương đàn diễn.Thẳng đến có một ngày, sớm đã phong thần cũng thoái ẩn ảnh đế Nghiêm Thế Hàn công khai tuyên bố Dung Chi là hắn lưu lạc bên ngoài nhi tử.Dung Chi một đêm bị đưa lên đầu đề, sau đó liền rốt cuộc không có thể xuống dưới.Bởi vì theo sát lại xuất hiện cái thứ hai, cái thứ ba, đệ tứ. . . Tranh nhau phải làm hắn cha đại lão.Dung Chi: ? ? ?Đầu năm nay đại lão, đều lưu hành đoạt nhi tử dưỡng sao?**Việt Tranh thời trẻ bị người trộm gien làm nghiên cứu, sau lại mới biết được chính mình khả năng có đứa con trai,Trằn trọc tìm được đối phương khi,Đối phương đang ngồi ở đoàn phim tiểu ghế gấp thượng, hự hự mà ăn tám đồng tiền tiểu cơm hộp,Việt Tranh đi lên trước thời điểm, đối phương ngẩng đầu, miệng nhỏ ăn đến du quang thủy hoạt hỏi: "Thêm chân gà sao?" "Hôm nay ta liền phải lãnh tiện lợi chết lạp ~ "Việt Tranh: ". . ."# đại nòng nọc tìm nhi tử chuyện xưa #Có thật cha, c…
"Cướp Em Từ Thần Chết" là áng truyện hiện đại mang màu sắc kì dị, phi đời thực viết về mối tình thiên định của chàng trai đa tài Vương Thiên Bảo với cô nàng "bụi đời" Lâm Hải Băng. Nói về Thiên Bảo, cậu là con trai của một gia đình giàu có, lớn lên trong nhung lụa song không hề tự phụ, phụ thuộc vào vị thế của gia đình. Ngược lại, cậu thích một cuộc sống tự lập do chính bản thân mình vẽ lên. Có lẽ vậy mà Thiên Bảo đi ngược với mong muốn của cha, từ chối quản lý cơ nghiệp đồ sộ mà ông đánh đổi bằng cả cuộc đời và... "máu" để sống với đam mê của mình: võ thuật! Định cư bên nước ngoài đã được một thời gian, Vương Thiên Bảo quyết định quay trở về Việt Nam để tham gia một giải đấu Võ thuật và cũng để thăm bạn bè, hồi hương sau bao năm xa cách. Và rồi, "họ" đã gặp nhau...! Lâm Hải Băng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, tuổi thơ của cô là một chuỗi những đau thương và mất mát. Ngay từ khi mới 6 tuổi, Hải Băng đã phải tự tay bươn trải ngoài đời kiếm sống, phiêu bạt 14 năm trời bằng thói giang hồ. Chính điều này, đã biến một cô gái đáng lẽ ra đang độ hồn nhiên, trong sáng nhất của cuộc đời, vô âu vô lo thành chị đại của một nhóm giang hồ có tiếng khi mới 15 tuổi, với tên gọi Jay. Điều này cũng đồng nghĩa, cuộc đời cô sẽ phải trải qua nhiều sóng gió, đối diện với nhiều kẻ thù, sẽ phải dùng dao kiếm, dùng máu để tồn tại. Kiếp giang hồ khiến người khác nhìn vào đều sợ hãi nhưng sao nó lại mong manh, rẻ bạt đến vậy? Dưới cơn gió của số phận, họ vô tình gặp nhau, cùng nhau nắm tay đối diện…
câu chuyện tự kể về một cậu bé vào độ 13 -14 tuổi sống ở thành phố biển xinh đẹp nơi có danh lam thắng cảnh được công nhận là di sản thế giới - Hạ Long, lứa tuổi này dĩ nhiên còn non nớt, sẽ không có gì đặc biệt nếu không có những điều không bình thường xảy ra với cậu ta.Vấn đề là câu chuyện này là câu chuyện thật, thằng bé ấy lại chính là kẻ ngồi viết lên câu chuyện này. Cũng chẳng cần ai đọc ngoại trừ nó .Có thể đó là những ảo giác, có thể nó thực sự cần phải vào viện như người ta nói, có thể do sự suy sụp , chán nản với cuộc sống khi đó , có thể do những bất ổn tâm lý hay do Cái gì khác khiến cậu có những ảo giác hay đó thực sự là mặt tối mà mọi người bình thường không thể thấy,không chạm tới .Tâm linh ư ? Tôi chỉ muốn nói là , các bạn nên bắt đầu tin đi,nếu không hãy dừng lại tại đây, hỏi tôi đi, dù tôi chưa viết ra nhưng chẳng cần viết ra hay nói ra, vì điều đó luôn tồn tại hiện diện xung quanh các bạn thôi. ( có lẽ cả năm mới đăng tiếp lần vì những lý do riêng,tôi không sẵn sàng để chia sẻ )tôi cần thêm thời gian để xử lý, nhưng chắc chắn nó đang được viết tiếp, nếu có gì thắc mắc vui lòng liên hệ qua facebook https://www.facebook.com/IamSkyLight…
Nhân vật chính: Diệp Lưu Vương x Dạ Lâm Uyên. Mùa đông năm ấy, anh nắm tay tôi, nói rằng anh chắc chắn sẽ đợi tôi. Nói rằng tôi chắc chắn sẽ là của anh ấy. Nói rằng không ai thay thế tôi được. Tôi tin tưởng anh, mong khi trở về sẽ là thấy anh đầu tiên. Sẽ nhảy cẫng lên và bám lấy anh mãi không rời. Thật sự chỉ mong được chạm tới khuôn mặt ấy. Cho dù tôi có rơi từ thiêng đàng xuống trần thế thì tôi vẫn cam tâm. Đấy là chúng tôi 2 năm trước. Ngày này năm ngoái. Tôi về nước, với tâm trạng vui vẻ, tràn trề năng lượng để gặp anh. Xuống sân bay, tôi tìm, đứng giữa hàng trăm người, quay đi quay lại vẫn không hề thấy anh.. Phải có lẽ bạn đã thấy, tôi là một đứa đa tình. Sai lầm tin rằng sẽ có tình yêu vĩnh cửu. Tôi biết đấy, nhưng vẫn đâm đầu vào hố đen không đáy ấy. Con đường một chiều này có lẽ tôi chẳng bao giờ quay đầu lại được.…
Một cô gái tên Senju Hane một hôm cô vô tình nhặt được một viên đá kì lạ và sau khi đọc xong bộ truyện, cô vô tình nói lên một câu "nếu mình xuyên vào TR thì sao nhỉ?" thế là không phụ lòng cô viên đá đã liền phát sáng cô tĩnh dậy ở một ngôi nhà khang trang và rộng rãi mọi chuyện bắt đầu từ đây....hết '-'Truyện này không harem không 1 × 1 mọi người chỉ xem nữ 9 là bạn! Tuy đã viết nhiều truyện rồi nhưng đây là lần đầu tiên tôi viết truyện trên Wattap nên còn ngu ngơ:))!Có lẽ nó sẽ là truyện hài bởi chính tay con thiểu năng toy đây viết ra 🐸👍Đọc truyện zui zẻ 👁👄👁💅🏻✨…
Tạm để tựa: Họ đều tranh nhau gọi tôi là DaddyTác giả: Bát Thập Lục BútThể loại: Đam mỹ, 1v1, chủ công, ABO, hiện đại, mỹ công, B x AĐộ dài: 62c đang raCông beta vệ sĩ & Thụ Alpha đại thiếu gia (Cập nhật lúc 18h hàng ngày)Úc Chấp là một Beta xinh đẹp, vốn là lính đánh thuê, giờ đã trở thành vệ sĩ của đại thiếu gia nhà họ Trì - Trì Nghiễn Tây. Công việc này rất nhàm chán, mỗi ngày anh đều nghĩ đến việc quay về vùng châu thổ.Cho đến một ngày nọ, Úc Chấp vô tình nhìn thấy Trì Nghiễn Tây đang "xx xxxx" trước ảnh của mình. "Cậu đang làm gì vậy?" Chàng Alpha trẻ tuổi sợ đến ngây người. Beta xinh đẹp mạnh mẽ giật lấy bức ảnh từ tay hắn, liên tục vỗ nó vào mặt hắn như những cái tát. Mặt Alpha càng lúc càng đỏ. Beta hừ lạnh một tiếng: "Biến thái." Hôm khác anh lại nhìn thấy hắn dùng giày của mình để "hành sự". Anh giẫm mạnh lên: "S.ướ.ng không?" --- Trì Nghiễn Tây không nhớ mình bắt đầu hứng thú với Úc Chấp từ khi nào. Có lẽ là khi trông thấy vẻ điên rồ của anh lúc đánh nhau, hoặc khi được anh ôm mà cảm thấy an tâm, cũng có thể là khi anh lạnh lùng rít thuốc lá, nói Alpha cũng chỉ là một lũ bị bản năng chi phối mà thôi. Có một lần khi đang trong kỳ mẫn cảm, hắn mơ màng tỉnh dậy, cố gắng lấy lại tỉnh táo thì thấy đôi mắt nhạt màu kia. Úc Chấp ngồi trên ghế, gương mặt chẳng tỏ vẻ gì trông như đã ở đó rất lâu. Hắn nhớ mang máng trong giấc mơ mình gọi Úc Chấp là "daddy". Bìa là công, có chút "vạn nhân mê", thuộc kiểu không phục là đánh, thích dùng hành động thay vì lời nói. D…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
Truyện về 2 cặp đôi chính (Helena&Logan Soo Yun&Jimin) về việc làm sao họ đến đc với nhau và vượt qua những khó khăn trong tình yêu và 1 cặp đôi phụ (Eun Sim&Jungkook). Khi Logan phải chinh phục lấy tình cảm của Helena sau 1 khoảng thời gian bắt nạt cô nhưng mọi chuyện ko bao giờ dễ dàng. Còn cặp đôi Jimin thì anh phải cố gắng chinh phục lấy trái tim của 1 người con gái đã có tổn thương tâm lí vì tình yêu. (do tác giả ko còn nghĩ ra đc tên hay nên có sẽ xuất hiện tên của tác giả và 1 nhóm nhạc nổi tiếng BTS, và các cặp đôi sẽ lạ lẫm với mọi người do là tên tác giả nghĩ ra, đây là truyện nên mong các độc giả ko vì việc này mà nỡ ném đá hoặc bay acc tác giả, và đây cũng là lần đầu tác giả viết truyện có sai sót mong mọi người góp ý)…
Xem cái hỏa ảnh thế nhưng xuyên qua, lại còn có được đến một cái dựa giết chóc tẩm bổ sát thần hệ thống! Nhưng này bay đầy trời tới bay đi luyện linh sư là cái quỷ gì? Này tựa hồ không phải hỏa ảnh thế giới đi? Chỉ cần không ngừng giết chóc liền có thể đổi bất luận cái gì muốn gọt, nhẫn thuật, huyết kế giới hạn? Hảo đi, này tựa hồ có điểm ý tứ. Vậy trước đổi một cái tám môn độn giáp cùng kính vạn hoa huyết luân mắt đi! Cái gì! Giết chóc không đủ nhiều, vô pháp đổi! Từ từ trước, ta đi chế tạo điểm huyết tinh sự kiện, nhìn xem cái nào xui xẻo quỷ sẽ bị ta gặp phải. ps: Đây là một quyển có hỏa ảnh nguyên tố nguyên sang tiểu thuyết, không phải đồng nghiệp, không phải đồng nghiệp, không phải đồng nghiệp! Chuyện quan trọng nói ba lần!…
Lâm rượu là cái thân thể không được tốt đích mỹ thực bác chủ, ăn kiêng rất nhiều.Trong lúc vô tình buộc định rồi mỹ thực kinh doanh hệ thống, chỉ cần đạt được cũng đủ nhiều sao tế nhân dân đích thích, nàng là có thể khôi phục khỏe mạnh tọng.Vì thế nàng thông hành vu sự thật cùng tinh tế, làm cho tinh tế cằn cỗi đích phục cổ mỹ thực văn hóa một lần nữa"Táo" đứng lên.Tinh tế thực vật nhạt nhẽo cằn cỗi trọng khỏe mạnhLâm rượu: ta đây liền trọng du trọng diêm trọng khẩu vịTinh tế ngọt phẩm ít đường báo xem còn không có sáng ýLâm rượu: ta đây liền lại ngọt lại mĩ lại huyễn kĩTrong lúc nhất thời, lâm rượu đích mỹ thực ăn vặt điếm thịnh hành toàn bộ võng.Tinh võng võng hữu nhóm: điếm trưởng điếm trưởng, trong điếm thiếu người thủ sao không, ta không cần tiền lương, bao ăn là được!Các đại danh nhà ăn đích đầu bếp: lâm điếm trưởng thu ta làm đồ đệ đi! Dùng tốt lại tiện tay!Tinh tế a di: khỏe mạnh ẩm thực cự tuyệt rác rưởi thực phẩm!Ăn lâm rượu đích than thủy bom lúc sau: mỹ vị nhân sinh hiện tại khải hàng!Liền ngay cả bất cẩu ngôn tiếu đích đế quốc thượng tướng cũng lâm vào rơi vào tay giặc, mỗi ngày dẫn theo đáng yêu đích tiểu bánh ngọt thường xuyên xuất nhập lâm rượu đích tiểu điếm.…
Thể loại| Boylove, học đường, ngọt ngào, hài hước, hiện đại, đời thường • Giới thiệu •Xuân Dương từ khi lên cấp Hai đã sớm nhận ra, dường như cái "xui" luôn lặng lẽ đeo bám cậu. Ngày nắng hay mưa, vui hay buồn, đều chẳng thoát được những sự cố tưởng chừng như chỉ có trong truyện cười. Nhưng tất cả bắt đầu đổi thay từ ngày gia đình cậu chuyển đến một khu phố nhỏ, yên bình. Chính nơi đây, một góc phố giản dị, lại trở thành bước ngoặt của cuộc đời cậu.Những chuyện bất trắc không còn xuất hiện, cậu không còn vấp cầu thang, cũng chẳng bị chó rượt đuổi. Cứ như thể, mọi điều may mắn đều đang lặng lẽ tìm đến. Và tất cả dường như bắt nguồn từ sự hiện diện của anh hàng xóm lớn hơn một tuổi - Hải Đăng.Hải Đăng không chỉ là anh chàng sống lâu năm trong khu phố, mà trong mắt Xuân Dương, anh ta còn là "lá bùa may mắn" mà ông trời ban tặng. Từ ngày ấy, Xuân Dương cứ thế lặng lẽ bám theo Hải Đăng, tìm kiếm một chút an yên cho chuỗi ngày vốn dĩ đầy những bất ngờ không mấy dễ chịu.…
"Trễ giờ rồi! Trễ giờ rồi!"Bạn thấy một nàng tiên nhỏ bay vụt qua người mình, miệng liên hồi lầm bầm lo sợ. Bạn tò mò đuổi theo nàng tiên ấy, rồi vô ý ngã vào một chiếc hố sâu. Bạn mở mắt, chẳng biết mình đang ở nơi nào. Xung quanh duy chỉ có một màu đen tĩnh lặng, bạn không biết mình cần phải làm gì và một nàng tiên nhỏ bay đến bên bạn. "Hãy nói đi!" Khẽ lên tiếng, nàng tiên mỉm cười, tựa hồ đang nhìn thấu từng suy nghĩ hỗn loạn trong tâm trí. Cô ấy biết được những khó khăn bạn đang mắc phải và cô ấy sẽ giúp bạn. Hãy nói đi, kể cho cô ấy nghe câu chuyện của bạn, những thứ bạn tưởng tượng ra và nàng tiên nhỏ sẽ hóa phép cho nó trở nên thật hoàn hảo. "Bạn có ý tưởng, nhưng bạn thật vụng về trong việc thể hiện nó, phải chứ?"Mời bạn đến với vùng đất của chúng tớ!Nơi mà bạn có thể hoàn thành giấc mơ của riêng mình. Các nàng tiên ở đây sẽ giúp các bạn hoàn thành những ý tưởng đó. Vậy thì còn chần chờ gì mà không đến với chúng tớ ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧[FOD_Fairies Of Darkness]Bookcover made by Beo - FOD Design Team#FOD #fairiesofdarkness…
Truyện viết theo lối phân tích tâm lý nhân vật dựa các lý thuyết của tâm lý học.Truyện kể về Tiểu Khuê một cô gái nhỏ mắc bệnh trầm cảm.Tiểu Khuê, cô gái mang trong mình nỗi cô đơn tăm tối, lạc lõng giữa dòng đời như chiếc lá khô bay lênh đênh giữa bầu trên đen thẳm hiu hiu gió. Đêm xuống, khi ánh trăng xuyên qua khe cửa hẹp như những vệt sáng mờ ảo, cô thường chìm vào những giấc mơ đầy bí ẩn. Trong thế giới ấy, cô gặp một chàng trai với hình xăm trên cánh tay, người đã thắp sáng những cảm xúc mãnh liệt trong trái tim cô. Tình yêu trong mơ như một ly rượu nồng, say đắm nhưng cũng chớp nhoáng; rồi bỗng chốc, anh biến mất, biến mất như chưa từng tồn tại trên đời, để lại cô trong dòng chảy của nỗi hụt hẫng, hoài niệm, nhói đau.Cảm giác bị bỏ rơi và đau khổ ấy, giống như một chiếc bóng đen, bám riết lấy tâm hồn cô ngay cả khi cô tỉnh dậy, làm vẩn đục từng giọt khoảnh khắc trong thế giới thực tại của cô, khiến cô càng thêm u ám trong hồn vốn đã chẳng mấy tốt đẹp của mình. Những hình bóng nhòa nhoạ và tiếng thì thầm xa xăm dội lại trong không gian tĩnh lặng, như những bí mật chưa được kể, càng làm cho lòng cô thêm gánh nặng. Khi bác sĩ khuyên cô nhập viện để tìm kiếm sự giúp đỡ, Tiểu Khuê, với sự kiên quyết mỏng manh, chối từ tất cả, quyết định rời khỏi cuộc sống quen thuộc để làm lại con người mới nơi đất nước xa lạ.Tại nơi đây, số phận đưa đẩy cô gặp một chàng trai, cũng mang hình xăm rên cánh tay, gợi nhớ về mối tình trong cơn mộng mị đã mất. Liệu giữa thế giới thực ảo này, có ph…
"Có một người như vậy, hắn nguyện ý cõng ngươi, bất kể mệt nhọc; có một người như vậy, hắn nguyện ý làm hết thảy vì ngươi, bất kể hậu quả; có một người như vậy, ngươi nguyện ý đứng ở sau lưng hắn, giẫm vào dấu chân hắn để lại, phụng bồi cùng đi với hắn. Hạnh phúc tầm thường như vậy, không phải là xa không thể chạm."…
Hạ Vi dạo này hay mơ. Không phải kiểu mộng mị ám ảnh, cũng chẳng phải giấc mơ có hồi kết.Có hôm cô mơ mình đi thi, lại quên mất số báo danh.Có hôm mơ đang ngồi trong lớp học, đột nhiên cô giáo gọi tên trả bài, nhưng chẳng nhớ nổi môn gì.Lúc khác lại là một buổi lễ khai giảng, sân trường đông nghịt người, giọng hát quốc ca vang lên như vọng từ nơi xa xăm...Khi tỉnh dậy, cô chẳng thấy gì đặc biệt.Chỉ nghĩ có lẽ do mình hay đọc mấy bài blog hoài niệm tuổi học trò, hay có khi do lướt Facebook thấy ai đó đăng ảnh đồng phục cũ.Ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy. Chuyện quá đỗi bình thường.Nhưng những giấc mơ ấy lại đều có điểm chung kỳ lạ - cô luôn là một phiên bản khác của chính mình. Nhẹ nhõm hơn. Vô tư hơn. Không còn là cô gái 28 tuổi đang vật lộn giữa deadlines, khách hàng khó tính và mối tình đã khép lại mà chưa kịp nói lời chia tay đàng hoàng.Có một lần, trong mơ, cô thấy mình đứng trước gương - là mình, nhưng đôi mắt lại sáng lạ lùng, như đang sống trong một thế giới chưa từng bị nhào nặn bởi áp lực trưởng thành.Cô không nghĩ nhiều.Cho đến sáng hôm đó.Chiếc đồng hồ sinh học của cô không bao giờ sai, vậy mà hôm nay, nó quên kêu.Khi bật dậy, ánh sáng trong phòng lạ lắm. Mềm, và ấm, như một buổi sáng của mười năm trước.Cô bước đến bên gương. Không có gì đổi khác, ngoài bộ đồng phục treo trên móc cửa.Và tiếng chuông cổng trường vang lên từ đâu đó xa xa.…