Cánh bồ công anh
Cánh bồ công anh thứ nhất...Bồ công anh...Kỉ niệm vẫn còn...Mà người đã đi mất...Chiều nhẹ buông trên ngọn đồi xanh mát.Cái nắng chiều không quá gay gắt,nhưng cũng chẳng dể chịu gì.Lững thững bước đi,nhưng sao lòng mệt mỏi quá.Với tay tìm chút hơi ấm ngày xưa,nhưng dường như đã mất rồi..Trắng xoá...Khẽ bay...Cánh hoa...Một chút hương...Bầu trời đầy cánh hoa bồ công anh..Lướt nhìn...Hụt hẫng...Từng có người ở dưới thổi những cánh hoa kia...Để rồi...Bây giờ chỉ còn những khoảng trống vô hình...Cánh bồ công anh thứ haiNgày đó lại về...Kỉ niệm ngày đầu gặp nhau...Sao còn mãi vấn vương...Còn nhớ ngày định mệnh ấy...Cũng là một buổi chiều như ngày hôm nay...nhưng hoàn toàn thanh thản hơn hẳn.Em ngồi đấy,tay cầm cánh hoa bồ công anh,thổi nhẹ vào trong gió.Vẻ đẹp thánh thiện đã làm cho anh phải xao xuyến.Nụ cười...ánh mắt...sao mà hồn nhiên và ngây thơ quá...Anh khẽ bước đến,cố không gây tiếng động để có thể quan sát em lâu hơn.Núp sau tàn cây nhỏ,anh khẽ...…