Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hôm nay mị và con bạn mị sẽ cùng nhau đến sờ len đơ ma si ờn để phỏng vấn các thánh sát nhân trẩu tre, sửu nhi ở đó. Lưu ý:cấm trẻ trâu đưới 0 tuổi vì chúng nó méo biết đọc. Đây là truyện mị viết lại vì nick cũ bị hack max rồi đéch viết đươc nên dùng tài khoản mới!!!! ?…
Tình yêu thật khó để có một kết cục có hậu . Người mới thấy khó khăn đã từ bỏ thì tình yêu sẽ mãi xa . Còn nhũwng người luôn cố gắng thì tình yêu sẽ ở ngay cạnh bạn…
"Lòng Takasugi rối như tơ vò, một nỗi sợ nguyên thủy ngỡ đã ngủ yên từ rất lâu về trước chợt trỗi dậy, hắn chần chừ với việc đặt tay lên và xoa xoa mái đầu bạc đang gục trên vai mình, cái điều mà hắn đã làm đến cả nghìn lần có lẻ. Cái nỗi sợ vẩn vơ khắc sâu vào tiềm thức mỗi con người, kể từ ngày đầu giống loài tinh khôn ấy tìm đến nhau đã không còn chỉ là vì duy trì nòi giống. Khi người ta yêu, nỗi sợ về một viễn cảnh chẳng còn bên nhau vẫn luôn đeo bám lấy họ từng ngày, nỗi buồn luôn đi cùng với tình yêu, chúng ta yêu để xoa dịu đi nỗi buồn đang không ngừng khiến tâm hồn mình trở nên mục ruỗng. Và cứ thế, Takasugi đã yêu Gintoki.Hắn thả tâm trí mình chìm vào nỗi sợ rằng gã sẽ rời đi một lúc ngắn, có chăng chỉ là một phần nghìn của một giây, nhưng với bản thân Takasugi khoảnh khắc ấy ngỡ như dài bằng cả văn minh loài người."…
"..i loved and i loved and i lost youi loved and i loved and i lost youand it hurts like hell..."một series oneshot dành cho Daehwi của chúng ta,đương nhiên những tình tiết chỉ có trong tưởng tượng của mình thôi..…
"Cậu mà nhảy xuống thì sẽ rất vất vả cho mấy cô lao công đấy."Giọng nói vang lên phía sau, nhẹ như gió thoảng nhưng rõ ràng. Soonyoung quay lại. Một cậu con trai mặc áo khoác bệnh nhân màu xanh xám đang ngồi trên bệ gạch cạnh lối thoát hiểm, tay cầm một hộp sữa chua chưa mở nắp.Người đó mảnh khảnh, tóc nâu nhạt, ánh mắt sắc nhưng không lạnh. Ánh nhìn của cậu ta không phải ánh nhìn dò xét hay thương hại. Soonyoung không biết phải nói gì. Cậu lùi khỏi lan can một chút.Cậu kia nhún vai, nói tiếp:"Thang máy phải tạm dừng để phong tỏa hiện trường. Khu vệ sinh dưới tầng cũng phải lau lại mấy lượt. Cậu có nghĩ đến cái phiền phức đó chưa?"Soonyoung khẽ thở ra. Lần đầu tiên trong ngày, cậu thấy môi mình hơi nhếch lên, dù không rõ là vì buồn cười hay chua xót."Tôi không định nhảy."..............................Truyện là hư cấu - dựa trên trí tưởng tượng của tác giả!…
một ngày nọ, khi các thành viên của t1 đang sống cuộc sống của mình, họ đột nhiên biến mất trong những tia sáng xanh.lee sanghyeok, được biết đến với tên "faker", tỉnh dậy ở runeterra, thế giới hư cấu của liên minh huyền thoại. anh nhận ra rằng không chỉ anh được ban cho sức mạnh của ahri, vị tướng hồ ly, mà anh còn phải tìm các đồng đội của mình, những người, theo tiếng nói bí ẩn đang "dẫn dắt" anh, bị mắc kẹt trong sương đen.ôi, và mọi thứ anh làm đều được phát sóng trên truyền hình quốc gia. thật tội nghiệp cho anh.…
Một cuộc gặp gỡ định mệnh mang ta đến với nhau..... Rồi bi kịch ập đến khiến ta phải xa nhau😔 -Mong còn gặp lại nhauKhánh Vân & Kim DuyênMình mê 2 chị nên viết chuyện ship cho vui , cũng là lần đầu viết nên mong m.n đọc có j sai sót góp ý để mình đi 1 trận đường tiếp theo…
"Nắng vàng thiêu đốt cây cổ thụ góc sân trường, nụ cười của cậu thiêu đốt trái tim tôi."Đây là một đoạn hồi ức dài lê thê về một thời thanh xuân đầy mộng mơ, đầy ngọt ngào, đầy xúc cảm của một nhóm thanh niên đầu hai. "Ngày tôi 17, tôi tương tư cậu, ngày tôi 27, tôi cưới cậu về nhà. Thanh xuân dang dở tới giờ đã trọn vẹn."Bắt đầu viết ngày 8 tháng 2 năm 2020 Kết thúc ngày ...Tổng số chương ...…
Tôi là họa sĩ mà, tôi vẽ bao nhiêu bức tranh, thả vào đấy bao nhiêu tâm hồn.Mọi thứ có thể hoàn hảo nhưng không bằng em.[ twoshots ] bản quyền thuộc về Ngọc (thanhisreal)…
Phần tiếp theo của *Fany à!!! Tae vô cùng cưng chiều em* của LullyNguyen, vì do mất nick nên mình tạo nick mới với tên KimJang5 để đăng tiếp. Mong mọi người ủng hộ như bên kia *cuối đầu khoanh tay chổng đít* cảm ơn ahhhh…
Bát thanh Cam ChâuTác giả: Phiến QuỳDịch: Liberosis RedamancyMột vị là thầy thuốc trời sinh tính tình không câu chấp cứu một vị tướng gặp nạnMột câu chuyện nhỏ không gò bó theo phong cách cổ xưaCường cường, HESố chương: 12 (không câu chấp: thoải mái, cởi mở)Dịch không mang mục đích thương mại, editor không biết tiếng Trung nên không thể đảm bảo dịch đúng 100%Có ý kiến thì đóng góp, không dùng lời lẽ thô tục.Cảm ơn mọi người đã ghé qua. Merci ^6^…
[...]The divorce papers came in the mail. She already signed them and he knew she sent them to him without really reading them.There was maybe a point where he could have said no, where he could have said "no, i dont want to, no, i cant". Leon pushed the folder back across the desk.He sipped his lukewarm whiskey, hating himself with every fiber of his being, and watched her go, thinking - wrongly, as it happened - that he would never see her again. They would have been tossed around, washed up on the rocks, and there would be nothing left to salvage of them - smashed to splinters, lost at sea.Maybe. Like everything else in his life, he wasn't really sure that he ever had a choice.- American Venom.…