Câu chuyện hộp sữa
hừmk…
hừmk…
Hồi cấp hai tôi từng mơ trở thành Kpop star, rằng bằng một cách nào đó tôi là con rơi con rớt của những ông trùm âm nhạc, họ mang tôi sang Hàn Quốc để tôi được debut làm đàn em của EXO, sau đấy chúng tôi sẽ cùng nhau tạo nên một câu chuyện tình yêu đẹp nhất đất nước. Tôi lớn dần lên và chấp nhận sự thật rằng mình không thể trở thành idol, tuy nhiên, tôi vẫn là idol theo một hướng nào đó, idol thị phi. Câu chuyện với Việt chỉ là phát súng khai màn của cuộc đời đầy rẫy những lời bàn tán chê bai, nói theo ngôn ngữ phổ thông của thời đại thì là drama ngập họng. Sau đó, trên đường đời va vấp, tôi còn ngã vào những bể drama lớn hơn, shock hơn với những cú cua vỡ cả một chồng mũ bảo hiểm, để rồi hai mươi hai tuổi, lúc sếp đang ngồi vừa cười vừa mếu vừa chửi tục về việc cấp bách của công ty, tôi - thư kí chạy vặt của sếp, miệng lén ngáp trong khẩu trang còn tay trộm gõ những chữ đầu tiên. Tôi cá là nó đủ dài để viết được ít nhất bốn mươi chương nữa, nhưng chính tôi đủ thời gian và kiên nhẫn để gõ bằng đó hay không thì không chắc. Sau đây tôi xin phép được bắt đầu kể về cuộc đời của mình.…
Đây là truyện tổng hợp các thụ mà mình yêu thích trong 3 bộ phim sau : Asassination Classroom , Kuroko no basker, Bnha -- Thể loại : Trước ngược thụ sau ngược công, R18 , alldeku , allkuroko , allnagisa ( thực ra chỉ có mỗi ASano và karma thui :33 ) sủng ngọt , máu me !…
Nàng dĩ nhiên bị cổ nhân tráo đổi dung nhan, mất đi dung nhan, xấu xí sống trong xã hội hiện đại quả thực nhiều ủy khuất. 3 năm sau, nàng lại bị cổ nhân đem về dung nhan cũ để gặp hắn, lãnh khốc Hoàng thượng. Hắn cưới nàng, rồi lại hưu nàng, rồi lại cưới nàng khiến nàng quả thực không rõ hắn có thực sự mê luyến nàng không hay chỉ xem nàng là trò chơi.…
Thanh xuân…
Trần Đại Sảnh Đường xám xịt mây đen, cơn mưa nặng hạt đầu hạ cứ thế trút xuống mặt đất, xiên qua từng tán cây trong khu Rừng Cấm, nhảy múa trên mặt hồ vốn phẳng lặng như gương, đập vào cửa sổ các tòa tháp, lớp học của lâu đài Hogwarts uy nghi, tráng lệ. " Al, bồ thích mưa sao? " - Scorpius hỏi, trong khi cậu bạn Albus đang bận thả hồn theo gió mây, nhìn đăm đăm vào bầu trời bão táp. " Chắc thế. " - Nó trả lời một cách lơ đễnh. Chẳng trách Albus được, tiết Lịch Sử Pháp Thuật vốn lừng tiếng là chán ngắt, bắt nó tập trung kể ra cũng tội.Thật ra, Albus không hề thích mưa chút nào, chỉ là...cảnh tượng ấy diễn tả tâm hồn nó vốn đã rất chân thực làm sao. Đó chỉ là đã từng mà thôi, cho đến khi tia nắng của đời nó - Scorpius Malfoy - nhẹ nhàng chiếu rọi bầu trời âm u ấy.…