hswt ☆ khi
em là tín ngưỡng đẹp nhất hay vốn dĩ anh chưa từng xem nó thật tồn tại…
em là tín ngưỡng đẹp nhất hay vốn dĩ anh chưa từng xem nó thật tồn tại…
SHORTFIC | THẾ GIỚI HÒA BÌNH"Nghe đàn anh kể lại rằng năm ngoái Phúc Hoa có một vụ tự tử, nguyên nhân điều tra ra là do áp lực học tập; lí do nhà trường chuyển một vài học sinh lớp Mười hai xuống Phúc Triết vì thế mà càng thuyết phục hơn. Không một ai phản đối, không một ai phàn nàn, Chung Thần Lạc cho rằng học sinh thời nay đúng là một đám gà công nghiệp không biết thức thời, mà phụ huynh cũng chỉ là một thế hệ gà công nghiệp đã trưởng thành."• Thanh xuân vườn trường• Số chữ: -Written by Đào.Được đăng tại Wattpad @dreamyperspective và WordPress Nắng Cappuccino. Vui lòng không re-up hay chuyển ver.…
SHORTFIC | TƯỚI NƯỚC CHO MẦM CÂY NHỎ"Na Jaemin biết rằng mối quan hệ giữa anh và Huang Renjun rồi sẽ có ngày trở nên xa cách hơn rất nhiều. Khi đó Huang Renjun đã có cuộc sống riêng và những dự định riêng của cậu ấy, cậu ấy và anh rồi cũng sẽ chỉ là những người hàng xóm bình thường của nhau mà thôi."• Bạn hàng xóm, niên thượng• Số chữ: -Written by Đào. Được đăng tại Wattpad @dreamyperspective và WordPress Nắng Cappuccino. Vui lòng không re-up hay chuyển ver.…
...Mọi người đọc fic đầu tay của em điKhông em tũi thân :(((((Thể loại: trung thành với HE ☺️☺️(Nma fic này kết mở :>>>)…
tiệm hoa nhỏ số 012 của soonyoung012 trong tiếng hàn nghĩa là "mãi mãi bên nhau"…
chuyển ver chưa có sự cho phép của Tác giảLưu ý: Nam Hóa…
"When the stars lose their light, fear fades away from the night....Khi những vì tinh tú đánh mất đi ánh sáng, là lúc nỗi sợ tách mình khỏi đêm đen."Note: HP AU…
Nơi các bác được nghe tôi kể về những góc khuất:))))))…
Cô thư ký xinh đẹp của Trịnh tổng là S2 của tổng giám đốc yêu thầm thư ký . Nam chính: Trịnh Trần phương Tuấn 23 tuổi.Làm nghề : tổng giám đốc Nữ chính: Nguyễn Trần tường Vy 21 tuổi.Làm nghề : thư ký Mọi người ai mà chưa đọc S1 thì nhớ đọc nha để mọi người có thể hiểu chuyện nha 😉 Tuấn x Vy S3 sẽ có tháng sau nha hãy cùng chờ nha 😉…
ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔArtist.Mona Myp. Commission mình mua, đem đi đâu mình nắm đầu giựt tóc : D---- Đây là fanfic mình viết và tranh mình vẽ/đặt commission cho OC x Lyney. Hoặc là những bức fanart/fanfic do bạn bè viết tặng mình. Đem đi đâu mình nắm tóc mình chửi á : D - Không thích thì phiền bạn đi ra, đục thuyền mình mình đục mỏ bạn eyyo ^^- Có yếu tố NSFW, các phần truyện có thể không liên quan tới nhau.- Có nhiều AU khác nhau, không chỉ dừng lại ở Teyvat.- CÓ OOC.- Larzure - OC mình - là NAM. Đây là couple Nam x Nam. Lyney là bottom.…
câu tạm biệt em nói trên môi, anh biết đây là lần cuối của chúng ta.…
câu chuyện nối tiếp phần 2 của fusifusi futago hime gyu,hãy đón đọc tác phẩm, đừng thấy nó ít lượt đọc là ko hay nha…
came, saw, loved…
❌ đây không phải là một câu chuyện tình yêu.Happy Taehyung's Day ❤cover by sữa // -passiflora…
lsh - 이상혁 jjh - 정지훈"đừng lại gần em, hyeokie"- "không phải quái vật hay người nhiễm đặc biệt, em chỉ là jihoon, là jihoon của anh mà thôi..."----📍 ooc, được lấy cảm hứng từ "sweet home"📍allker trá hình, no but.write by #sol…
Tổng hợp hàng lụm lặt ALLSS nhưng JPSS, HPSS là chính.…
Sẽ không giống đời thực nên xin đừng ném đáTui mới lần đầu viết truyện nên có gì sai sót thì mong mn cho tui ý kiến để tui cố gắng hơn. Thank và Love mn nhiều…
Jung Hoseok có một phòng khám thú y và cậu nuôi những chú chó mèo bị bỏ rơi.…
Author : NagisakurmaPairing : Nagisa - KarmaCategory : Shortfic , romantic, pink , hơi ngược, HE***Đừng mang đứa con tinh thần này của au đi khi chưa có sự đồng ý của au nhé***Cám ơn mọi người…
Tôi thu gom đồ đạc vào chiếc ba lô.Khoác hờ chiếc áo bò bụi bặm, tay cầm chặt quai cặp nặng trịch.Tôi đóng lại cánh cửa căn hộ sẽ không bao giờ mở ra nữa, đi bộ đến trạm dừng xe buýt......Không gian vắng lặng đến hiu quạnh. Có lẽ tôi là người đón chiếc xe sớm nhất. CHỈ MÌNH TÔIÔm chiếc ba lô trước ngực, tôi ngồi vào hàng ghế cuối. THẬT TRỐNG TRẢIChiếc xe bắt đầu khởi hành rồi!Tôi đưa mắt liếc nhìn những hàng ghế trống phía trước, chiếc xe rung lắc thật dữ dội.Có lẽ quãng đường không dễ dàng như tôi mường tượng.Chợt ánh mắt tôi dừng trên khung cửa kính, mờ quá!Khung cảnh nhoè đi đến đượm buồn. TÔI ĐANG KHÓC SAO?Không hẳn. Tôi quên không đem theo kính thôi.Tôi im lặng đến khi xe buýt đến trạm dừng tiếp theo đón khách.Một vài hành khách bước lên xe với những chiếc va li nặng nề.Tôi bớt cô đơn rồi!Nhưng họ rời đi nhanh quá!TÔI LẠI CÔ ĐƠN RỒI!Tôi quyết không nhìn lại phía sau nữa.Nhưng chiếc gương xe cứ rọi lại cả quãng đường đã qua và hai bên lề lạnh lẽo.Tôi nhắm mắt.Chiếc xe dần đi chậm lại, vài tiếng còi vang lên não nề buộc tôi phải mở mắt. Tôi biết chuyến xe đã tới trạm cuối cùng, nhưng tôi chẳng thể đứng dậy nổi.TÔI ĐÃ BỎ RƠI THỨ GÌ LẠI PHÍA SAU SAO?Cửa xe hé mở. Một người soát vé tiến vào báo cho tôi xuống xe.Tôi lưu luyến quay mặt lại.Tôi nhận ra......TÔI ĐÃ BỎ QUÊN CHÍNH MÌNH MẤT RỒI...LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…