Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
văn án:saniwa lại ở honmaru giảng quỷ chuyện xưa:"Hoa anh đào dưới tàng cây chôn người chết, là thật sự nha."Một bên phủng chén trà Mikazuki Lão thần khắp nơi bổ sung:"Liền đại âm dương sư Abe Seimei, đều cấp này khỏa hoa anh đào thụ sạn quá thổ nha."…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
"Tình yêu là cái quái gì?Không ai chấp nhận chúng ta yêu nhau cả,chúng ta sống trong những lời sỉ nhục,những lời chê bai rằng chúng ta dị hợm,ghê tởm.Em không muốn tạo cho anh cảm giác áp lực,thôi thì em chết đi,để anh được sống bình yên với một cô vợ mới và đàn trẻ thơ,mà không có em.Tiếc chứ!Buồn chứ!Nhưng có làm được gì đâu,số phận mà,phải chấp nhận thôi..."…
Viết cảm nhận về các nhân vật trong bộ truyện dài nhất mà cũng là bộ ta ám ảnh nhất. Vân long phá nguyệt là bộ đầu tiên và sẽ là bộ duy nhất khiến ta viết review bởi sau 4 năm ta vẫn chưa tìm được bộ truyện nào khiến ta yêu thích đến từng chi tiết như vậy. Thứ lỗi cho văn phong lủng củng nha ~ Và ta cũng không biết mình có spoil hơi nhiều không nữa ;;^;;…
Vĩ Thần là một học sinh ưu tú của lớp ở trường TF anh ít khi để ý đến những hoạt động trong trường ngoài học tập vô tình trong trường chuẩn bị có một chuyến đi ngoại khoá ở Nhật Bản có một buổi giao lưu với học sinh lớp ở nơi đây,Vĩ Thần trong khi đang đi ngắm hoa anh đào trước khi gặp và giao lưu với đoàn học sinh ở Nhật Bản thì vô tình gặp tình yêu tuổi học trò của đời mình…
- Tính cách khó tránh khỏi bị OOC.- Các nhân vật gồm Ngao Thụy Bằng và các vai diễn của mình. Bao gồm chiếu rồi, chưa chiếu và đang quay.- Không có yếu tố yêu đương. Đơn thuần là sống chung một nhà.- Truyện không có nhân vật nào khác các nhân vật trên. Kèm theo là không logic, mang tính giải trí.- Không hợp, không thích xin rời đi nhẹ nhàng và không buông lời cay đắng.…
CP : Patrick Doãn Hạo Vũ x Nine Cao Khanh TrầnTiểu sư tử mới nhập học PaiPai Doãn Hạo Vũ x Học trưởng nhà rắn kiêu ngạo NaiNai Cao Khanh TrầnThể loại: Đồng nhân Harry PotterTruyện cute lắm, xây dựng tính cách nhân vật rất dễ thương và gần với hai người ngoài đời, nhưng tác giả có vẻ làm biếng, lâu lâu mới thấy ra chương mới mà mỗi chương ngắn ngủn có xíu. Hi vọng bả không drop vì văn phong rất hợp gu mình.Tên gốc: HP Paro - Tác giả: 冬日海盐渍桃Bản dịch mang tính chất phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không re-up và sao chép. Đồng nhân văn, không áp dụng lên người thật.…
Thể loại: HE, khúc đầu sad-khúc cuối vui a~~~~"Đôi lúc chúng ta rời xa nhau không phải vì hết yêu. Chỉ đơn giản là hết duyênBuông tay người mình yêu thương, có bao nhiêu là đau đớn,bất lực"…
Tại sao khi tôi vẫn còn yêu cậuCậu lại chà đạp con người tôiCoi tôi là thằng ăn mày rách rướiNhưng tại saoKhi tôi đã gần như quên được cậuKhi trái tim tôi đã vỡ tanCậu lại nói yêu tôi thật lòng...…