Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên tác phẩm : Thực SắcTác Giả : Ninh ViễnThể Loại : mỹ thực văn, hiện đại, giới ẩm thực.Dịch Giả : QT tiên sinhEditor: Lạc Thủy Vô TâmBeta: Ziney7612Tình Trạng: Hoàn (93 chương + 2 phiên ngoại)Link: lacthuyvotam.wordpress.com/bach-hop-hoan/thuc-sac/…
Độ tuổi thích hợp: 18-25Trích đoạn:Tôi từng nghĩ đến cái chết rất nhiều lần. Mỗi đêm, tôi tự tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh về cái chết của bản thân. Có thể tôi sẽ chết vì bị xe đâm, có thể tôi sẽ được chứng kiến sự sống của chính mình dần xói mòn do mất máu quá nhiều, hoặc tôi sẽ nát vụn dưới chân tòa nhà vài chục tầng... Tôi mường tượng đến rất nhiều trường hợp, nhưng chưa một lần nghĩ mình sẽ chết già._____________Bìa: Tiểu Thanh XuânNgày đăng: 13/08/2023…
Truyện tìm thấy được ở trên kenhsinhvien.net. Thấy hay nên đem lên mọi người cùng đọcTác giả: SunieThể Loại: Cổ trang, thâm tìnhPairings: Kudou Shinichi x Ran MouriDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tôiRating: 15+Link: http://kenhsinhvien.vn/topic/shortfic-qua-mot-kiep-nguoi.453046/…
1. Truyện được Shanny đem về từ Kênh Sinh Viên và đã có sự cho phép của tác giả - Ran Miyu. 2. Nếu muốn mang đi đâu khác thì xin mời đến Kênh Sinh Viên để xin phép Au - Ran Miyu tuyệt đối không tự ý đem đi lung tung, tôn trọng công sức của Au. 3. Nguồn: http://kenhsinhvien.vn/topic/series-omg-chong-toi-la-hoan-nt.455987/…
Những đứa trẻ kế thừa ý chí từ các huyền thoại vĩ đại.Đồng hành cùng chúng là những linh thú mạnh mẽ sở hữu sức mạnh phi thường.Nhưng chỉ nhiêu đó thì liệu đã đủ tư cách để vượt qua thử thách số phận của Rồng Thần Tối Cao hay chưa?…
"Đâu cần áo, ôm em là đủ ấm rồi!" Anh nhìn tôi đầy âu yếm rồi đưa tay qua eo tôi, siết nhẹ. Mặc dù đã cách một lớp áo dày nhưng tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh đang kéo mình lại gần. Anh ép tôi thu gần khoảng cách theo một cớ tự nhiên. Tôi cảm nhận được mùi hương thanh mát quen thuộc, không quá nồng như nước hoa mà rất dễ chịu. Mùi hương như đem dư vị của biển, cũng chính là signature của anh. Thoảng qua một lần là khiến người ta nhớ mãi. "Sao vậy, không muốn ôm anh à?" Anh lại ghé vào tai tôi nói với giọng thân mật. ... Cảnh báo: ra chương mới với tốc độ rùa bò ^^Ngày bắt đầu: 17/10/2023Dự kiến: khoảng 60 chươngNgày hoàn thành: ??/??/2025Artist: Thảo Nguyễn…
"476.95" là biển số xe của cậu.Trích đoạn:17 tuổi."Mày nhớ được những gì?"Khi đám bạn hỏi đã nhớ được bao nhiêu công thức toán hình thì thứ duy nhất xoay quanh đầu tôi lúc này là "476.95".Tôi vừa biết những con số này vì sáng nay vô tình gặp cậu đang dắt xe vào trường. "476.95" là biển số xe của cậu.Xe Cub vàng có biển "476.95" là xe máy của cậu. Cho nên bất cứ khi nào thấy xe Cub, tôi sẽ nhìn biển số xe. Bởi vì tôi hi vọng chúng ta tình cờ gặp nhau, trên cuộc đời chẳng ai biết trước được điều gì này.Truyênn được đăng tải duy nhất tại Wattpad(toilaaitoiodau).…
Một tháng quân sự tưởng là địa ngục huấn luyện, hóa ra là thiên đường tình ái.Cậu sinh viên khoa Mỹ thuật Trần Minh Quân chẳng ngờ mình lại dính vào một trận chiến còn khốc liệt hơn cả thao trường: trái tim của đại đội trưởng.Giữa nội vụ vuông góc, giày dép ngay hàng, là những cái liếc mắt khó hiểu, là hơi thở ngắn lại khi đứng gần nhau...Và khi đồng chí đại đội trưởng không thể kiềm lòng nữa, chuyện gì sẽ xảy ra dưới cái trần doanh trại giữa đêm im lìm?Tình yêu chớm nở trong quân phục, và bùng cháy khi những lớp áo được cởi bỏ.…
Tên gốc: 虚伪 Tác giả: 宁远 (Ninh Viễn)Tình trạng: 33 chương, 1PN Toàn văn hoàn, 2010-10-07 Tag: Nguyên sang, bách hợp, hiện đại, tình cảm, đô thị tình duyên.…
Tác phẩm: Cậu Là Trần Vũ Tư, Tớ Là Tả Tịnh Viện.Tên gốc: Câu Là Thư Triển Nhan, Tớ Là Thường Hoan HỉTác giả: Tả Tả KhánNguồn: GoogleTruyện cover chưa có sự cho phép của tác giả."Duyên phận a, nếu không có từ này, chắc có lẽ cậu vẫn là Trần Vũ Tư, và tôi vẫn sẽ là Tả Tịnh Viện. Ở cạnh nhau a, chẳng phải đó là việc hai ta vẫn luôn làm từ khi cả hai vẫn còn là hai cô nhóc sao?Hiểu nhau a, chẳng phải chúng ta là những người hiểu đối phương nhiều hơn bất cứ người nào sao?Tình yêu a, chẳng phải tình yêu sẽ xuất phát từ những lúc ta không ngờ tới sao?Vậy thì còn gì giữa chúng ta không chứng minh chúng ta là người yêu của nhau hả, dì của tôi?"…
Người nào bảo : " không có gì là mãi mãi" Thì người đó sẽ : " Mãi mãi không có gì"Vậy nếu không là " mãi mãi " thì hãy là " luôn luôn " Đúng vậy : " Tôi luôn luôn yêu anh "…
Cuộc đời Duy Anh sống được đến năm 18 tuổi là nhờ vào tranh của danh họa Vincent van Gogh.Ban đầu Bảo Trân là chuẩn mực của hình tượng phiền phức mà Duy Anh không thích xưa nay. Nó ghét mấy đứa nhà giàu hay nói đạo lý về việc không cần phải cố gắng quá nhiều trong cuộc sống.Duy Anh muốn con nhỏ đừng phiền phức và đi sao cho khuất mắt mình, mà lúc nhỏ đó không phiền phức thì Duy Anh lại yêu nó luôn rồi.Quái thật! Nhỏ đó là vật thể sống đầu tiên Duy Anh yêu say đắm trong mấy triệu dân nó từng gặp ở Hồ Chí Minh. (Có thể là trong mấy tỷ dân trên trái đất luôn)Cũng hên ghê, nhỏ đó lại thích Duy Anh trước. Mà hình như Duy Anh yêu nhiều hơn! Cuộc đời khổ đau nhưng tình yêu lại đẹp lắm. Đúng là Van Gogh họa chuyện tình này thật rồi."Vì sao mày thích tranh Van Gogh?""Nó cho tao hy vọng."________Bìa: Bạc HàĐộ tuổi khuyến khích: 16+Chương đầu: 2/3/2024 14h…
"La muse, đứng yên!"Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi lại nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng.Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa?Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Câu nói ấy suýt nữa bị đánh bật ra khi chàng trai từ từ ngồi xuống. May thay, nó được sự mê mẩn kịp thời ngăn cản. Sau chiếc kính cận, đôi mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên mắt Phong nhắm tịt thành hai dấu trừ. Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" nhưng rồi tự chìm đắm trong đó không cách nào thoát ra...Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân khiến người thiếu nữ xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
"- Cậu...đã từng yêu ai chưa? - Chưa từng...- Vậy, chúng ta thử xem, được không?"Não của tác giả không được linh hoạt cho lắm nên truyện có lẽ sẽ xàm xí, nhảm nhí và không linh hoạt 😔Thể loại: Ngôn tình, học đường, hài hước, ngọt…