Camera nhà ChanBaek ♡ [Xán × Bạch]
Chào xìn cả nhà, tui là camera nhà Xán Bạch, hãy gọi tui thân thưn bằng cái tên Camra nha 🤣🤣🤣🤣🤣Hãy yêu thương tôi, tôi sẽ kể bạn nghe những chuyện thú vị 😉😉😉😉#MunElli…
Chào xìn cả nhà, tui là camera nhà Xán Bạch, hãy gọi tui thân thưn bằng cái tên Camra nha 🤣🤣🤣🤣🤣Hãy yêu thương tôi, tôi sẽ kể bạn nghe những chuyện thú vị 😉😉😉😉#MunElli…
1chap 1 ngày Akutagawa Tomoya cùng em gái và vài người bạn cùng lớp bị gửi đến một thế giới khác vì "sai lầm" của một Ma thuật sư của 500 năm trước. Giờ đây khi ở nơi đất khách quê người, Tomoya bị gán cho cái danh "Phản đồ", và bị đưa đến lục địa Norenth của Quỷ tộc. Tuy cậu chẳng thiết tha gì nơi thế giới cũ, nhưng để gặp lại người em gái, cậu bắt đầu chuyến đi của mình.No more Spoiler…
Vốn là thiên kim Hầu phủ , lại nhân lúc sinh ra bị ôm nhầm trở thành nông gia nữ.Thật vất vả lớn đến độ như hoa như ngọc , lại không người tới cửa cưới nàng.Nói nàng dung nhan xấu xí, trời sinh ngu dại, vẫn là tiểu tai tinh khắc phụ khắc mẫu ?Nhưng nàng nửa đường nhặt được phu quân, là thủ phụ tương lai.Nàng lên núi nhận nuôi tiểu hòa thượng, là lục quốc thần tướng.Ngay cả tùy tay cứu lão thái thái, thế nhưng cũng là đương triều Thái Hậu.mỗ nam hung tợn nói: "Nương tử, ai dám khi dễ nàng, vi phu xử lý hắn!"thần tướng nói: "Tỷ tỷ, lục quốc ranh giới, ngươi muốn đi nơi nào, ta đều đánh hạ cho ngươi!"Thái Hậu nói: "Hoàng đế khi dễ kiều kiều? Chờ! Ai gia này liền đi đem hắn phế đi!"【 rõ ràng có thể bằng vận khí lại càng muốn dựa thực lực bá vương hoa nữ chủ 】VS【 thâm tàng bất lộ chiết cánh thiếu niên nam chủ 】…
xin phép được viết bộ truyện này như là một quyển nhật ký lúc mình đang trống rỗng. thực ra viết vậy thôi nhưng nó sẽ là nhật kí thật của mình ! mọi câu từ trích dẫn trong truyện đều là từ mình nghĩ ra chứ không thể nào tồn tại bất kì bậc thánh nhân nào có thể nói mấy câu buồn cười như vậy được=)))…
....... No FBI.........…
No zombie, no horror, just talking about the love of couples…
Lần đầu tiên gặp cậu ấy, tôi mơ hồ có cảm giác gì đó là lạ... Có chút thích thú, cũng có chút hồi hộp chăng? Không biết nữa, có lẽ nó cũng chỉ là chút cảm xúc thoáng qua mà thôi.Có 1 ngày, tôi gặp lại cậu ấy nhưng chẳng hiểu sao cảm xúc lần đầu ấy vẫn ngổn ngang trong tôi. Mình bệnh rồi sao?Chỉ mong tất cả chỉ là ảo giác của mình..P/s: Đây là truyện đầu tay của mình, nếu có gì sai sót thì mong các độc giả "giơ cao đánh khẽ" ạ 🥲.…
mọi thứ của lee suhyeok, hết thảy đều dành cho choi namra...…
vài dòng vẩn vơ.…