Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Truyện không mang tính chất xúc phạm cá nhân hay quốc gia nào xin cảm ơn!Truyện được viết bởi tôi, cặp chính: Ussr x ChinaNhững ai kì thị Boylove hay OTP vui lòng đi ra khỏi truyện tôi!MY AU!!!Các cặp phụ tiêu biểu: Cuba x VietnamĐại Nam x Qing (Đại Thanh)Russia x AmericaFrance x UKNK x SKViệt Hòa x Mặt Trận x Martial LawV...vvvCảm ơn đã đọc truyện!…
Truyện nói về cô học sinh tuổi teen giàu có , giỏi toàn diện nhưng rất quậy phá , cùng với hai cô bạn thân nghịch ngợm bất ngờ gặp được hắn cùng hai người bạn thân từ đó trở thành nhóm bạn thân cùng nghỉ ra trò quậy phá người khác.…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
App bìa: CanvaÝ tưởng bìa: Trịnh Võ Bảo TrâmAnh ta là người Trùng Khánh, Trung Quốc, tôi xem anh là người bạn đặc biệt vì anh yêu đất nước của tôi- Việt Nam. Nghe vậy đủ biết anh ta rất đẹp trai, chắc chắn đẹp trai.Không biết học ở đâu ra, ai dạy mà anh ta đã biết viết chữ: "Bé yêu của anh" bằng tiếng Việt. Tôi đọc được sốc lắm. Thôi rồi, tôi phải lòng người bạn ngoại quốc này mất. Anh ta đủ tiêu chí để trở thành "Con rể Việt"…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
Mùa hè, mùa của nắng vàng rực rỡ, và cũng là mùa của những cơn mưa rào chẳng hề báo trước. Mùa hè năm ấy, Nắng đã gặp Mưa...Tia nắng tinh nghịch nhảy nhót trên từng tán cây ngày hạ. Nó không biết rằng, chỉ 1 lúc nữa, cơn mưa rào sẽ tới, mang theo vị nước mát mà Nắng chưa từng được nếm qua. Để rồi, tia nắng ấy sẽ muốn đắm mình mãi trong cơn mưa kia, không thể rời.Mưa cứ nghĩ , nó có thể dập tắt tất cả ánh nắng ở những nơi nó đi qua, nhưng đâu biết rằng, có 1 tia nắng nhỏ cứ nhảy nhót mãi bên cạnh nó. Mưa chẳng tắt được, cũng không muốn tắt. Bởi, dường như, Mưa say Nắng mất rồi. " - Tao vốn ghét mùa hè, ghét nắng vì nó khiến gương mặt đẹp trai của tao đen đi. Nhưng mà giờ, tao thích nắng lắm, thích ánh sáng mặt trời. - Ừ? Thì sao?- Ý tao là, tao thích mày, Thùy Dương. "…
Cô và anh là hai người xa lạ, quen nhau qua chương trình chỉ nghe tiếng (giống giống radio nhưng không phải radio). Cô là người phối, hát bài chủ đề, đôi lúc thì hát theo yêu cầu của thính giả để tặng cho mọi người hay là dành tặng riêng cho một ai đó.Cô trên trang mạng đó chỉ là "hậu cần" thôi. Còn anh thì luôn là "nhân vật chính" của chương trình, anh cùng với một vài người nữa trò chuyện với thính giả. Anh có thể nói là "người nổi tiếng" ở trên trang mạng, anh có hàng tỉ tỉ fan và lúc nào phòng trò chuyện của anh luôn lag.Cô ngoài đời chỉ là chủ tiệm hoa nhỏ, còn phối nhạc và hát chỉ là nghề phụ. Anh ngoài đời là chủ tiệm bánh ngọt. Cô và anh bắt đầu càng ngày càng thân thiết sau khi tham gia hoạt động cho "ekip" của chương trình. Là mọi người trong chương trình làm quen nhau để hiểu nhau hơn, làm việc với nhau tốt hơn. Mặc dù vậy nhưng cô và anh vẫn chưa biết nhau, chỉ đơn thuần là "quen" thôi.Sau này, cô và anh vì lý do nào đó mà thân nhau... Mọi người mún bik "lý do nào đó" là gì thì hãy đọc truyện nha. Các bạn đọc nhớ cmt và vote cho mình nha!!!! (=^.^=)…