Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tận thế đột lâm, đại loạn buông xuống, bị người yêu bán đứng, bị đội hữu phản bội, may mắn hấp hối là lúc rốt cục đánh lên đại vận, một đạo bạch quang nhượng nàng sống lại đến tận thế tiền ba tháng. Lúc này đây, có tận thế sinh tồn kinh nghiệm, còn có toàn bộ thần cảnh che chở, xem nàng thế nào dạy dỗ yếu đuối bạn trai trước, ép buộc che giấu đại nhân vật phản diện, càng muốn bứt lên một chi nương tử quân, chậm rãi chúng ta cứu vớt thế giới!…
Thái Tử điện hạ Kim TaeHyung trong mắt thiên hạ là kẻ máu lạnh vô tình vốn không để thiên hạ vào mắt, so với nhị hoàng tử Kim Nam Joon coi dân như con hoàn toàn không xứng làm thái tử.Thái Tử điện hạ Kim TaeHyung mà Jeon JungKook biết lại là kẻ ngốc ngốc thuê nhà trọ thì bị lừa tiền còn bị bán làm nô lệ, đường cùng vào quán nhỏ ăn xong không có tiền trả liền bỏ chạy. Thấy người ta ném tú cầu thì ra sức giành giật, còn mang tú cầu kia đem tặng cho cậu.- Jeon JungKook, ngươi bắt được tú cầu của ta rồi. Ta gả cho ngươi.Thái Tử điện hạ vừa ngốc vừa lưu manh. Là kẻ lừa gạt năm lần bảy lượt trêu chọc cậu, hôn môi, ăn vạ, làm nũng.Buổi sáng tự cầm dĩa chọc vào tay mình, buổi tối đã có thể mặt dày giơ ra cánh tay với ba cái lỗ nhỏ xíu xiu cau mày.- Tay ta bị thương rồi, ngươi đút cho ta.Jeon JungKook nắm chặt chén bánh trôi trong tay ngước mắt nhìn hắn, lý do như vậy cũng dám đưa ra, Thái Tử điện hạ, ngài thật là cũng quá vô sỉ rồi.Nhưng Thái Tử điện hạ mà Jeon JungKook vốn không biết cũng chính là kẻ vì cậu mà tranh giành quyền lực, vì bảo vệ cậu mà tự mình nắm lấy một con dao hai lưỡi.Là kẻ lặng lẽ đứng dưới trời tuyết im lặng nhìn cậu ăn canh gà, là người đau lòng quay đầu nhìn Tam nương hỏi.- Thuốc đó, thuốc của Jungkook, có thể bỏ thêm đường được không? Cậu ấy sợ đắng...Là người vì cậu yêu thích hoa phong lữ, có thể xăm trên lưng cánh hoa cùng tên của cậu.Là người muốn mang hết ôn nhu trên thế gian này, tất cả đều mang cho cậu.2021/09/18…
Từng bước từng bước, tôi tiến về phía người. -----⚠️0: Vấn đề mà fic nào tôi viết cũng sẽ gặp chính là hơi cụt và hơi nhanh, vì mục tiêu của tôi là kết thúc truyện nhanh gọn. Nếu có thời gian, tôi sẽ chu chuốt câu chữ và cảm xúc, nhưng độ dài thì tôi sẽ luôn ưu tiện nhanh-gọn-lẹ. ⚠️1: Kiến thức của chủ truyện về game là còn hạn chế, tôi rất vui lòng nhận góp ý. ⚠️2: Couple chính là Onker (Oner và Faker), couple khác được canon là Guria (Gumayusi và Keria). ⚠️3: Gặm ke vui vẻ, đừng nhạy cảm hay buồn phiền vì tình tiết truyện.…
VUI LÒNG KHÔNG RCM ĐI BẤT CỨ ĐÂU!!!Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa... sẽ kiềm chế sự chiếm hữu của mình lại.Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em.Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có.Chỉ cần đó là em, không phải em là không được!Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi.CP - Chính: Kim Thái Hanh x Điền Chính Quốc. - Phụ: Mẫn Doãn Kỳ x Phác Trí Mẫn; Trịnh Hạo Thạc x Mạnh Âu. Thể loại: Học đường, trọng sinh, xuyên sách, chiếm hữu, ngọt sủng.Bản gốc: 我被男主的白月光看上了Link bản gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=3694154Tác giả gốc: 一节藕CP gốc: 贺清桓 - 顾望Ảnh bìa: cinnDịch - Edit - Chuyển ver - Beta: ZhuRuBản dịch + chuyển ver chỉ mang tính chất phi thương mại, không mang bất kì mục đích lợi nhuận nào.(bản reup lại chỉ vì mục đích cá nhân, không có bất kì lợi nhuận nào)…
Tên gốc: 假结婚后我带娃溜了Mẹ đẻ: Tuyên LêTrans: Mạc Cao ơi là Cao (Maccaoo)Nguyên tác: 54 chương + 6 phiên ngoại (Hoàn)Bản dịch: Đã hoànNguồn raw: Tấn GiangNguyễn Khả Hạ bị xuyên vào một cuốn sách đã đành, lại còn xuyên vào một kẻ cùng họ cùng tên, lòng dạ độc ác, ghen ghét với nam chủ thụ. Để có thể phá hỏng hôn ước của nam chủ thụ với người đứng đầu tập đoàn Phó Thị, "Nguyễn Khả Hạ" hao tổn trí lực bò lên giường của nam phụ Phó Hàn Xuyên. Lạc quan, hoạt bát mặt hơi dày thụ X Trong nóng ngoài lạnh, siêu ôn nhu công.1x1, hôn nhân đồng tính hợp pháp, SINH TỬ VĂN.Giới thiệu ngắn gọn 1 câu: Không kịp giải thích đâu, anh em nhào vô đi nèo.Tag: Sinh tử văn, điềm văn, ngọt, giới giải trí, xuyên thư, chủ thụ.‼️ Bản dịch chỉ được đăng tải trên Wa.tt.pad, Wo.rd.Pr.e.ss va In.ki.tt của Maccaoo. ‼️ Chủ nhà rất đanh đá. Xin đừng comment vô duyên. Bị gank ráng chịu. 👌 ‼️ Không chuyển ver.…
Hồi còn học đại học, Châu Kinh Trạch và Hứa Tùy là hai cá thể hoàn toàn đối lập, khác nhau một trời một vực, hai người họ vĩnh viễn sẽ không xuất hiện cùng lúc.Một người tùy hứng phóng đãng, luôn được đám đông vây quanh sùng bái. Còn một người lại vô cùng yên tĩnh ngoan ngoãn, dễ dàng bị phớt lờ đi sự tồn tại.Cô ở thư viện miệt mài làm đề thi thử, trong lúc vô tình đã nhìn thấy anh cùng người khác tình cảm mập mờ. Cô cũng tận mắt thấy anh đổi hết người bạn gái này đến người bạn gái khác.Một lần bạn bè tụ tập, Hứa Tùy uống say, ngay tại chỗ đông người khích lệ bản thân đi tỏ tình.Châu Kinh Trạch sửng sốt, sau đó anh rướn khóe môi, hờ hững nói: "Xin lỗi nhé, cậu ngoan quá rồi."❤❤❤2. Gặp lại nhau, anh vẫn giống trước kia kiêu căng ngạo mạn. Vô số lần cố ý vô ý chạm mặt nhau, Hứa Tùy đều đã che giấu thật kỹ những suy nghĩ vốn không nên có trước đó và giữ khoảng cách với anh.Nhưng anh lại từng bước từng bước ép sát khiến cô không còn nơi trốn tránh. Hứa Tùy bị anh ép lên tường, cô thấp giọng nói: "Tại sao lại là tôi?"Châu Kinh Trạch cúi đầu sát lại bên tai, hơi thở ấm nóng, ngữ khí xấu xa: "Chẳng tại sao cả, lúc trước là do anh mắt mù!"…
Trong Luận ngữ, Khổng Tử có nói: nhân chi sinh dã trực, võng chi sinh dã, hạnh nhi miễn (Lẽ sống là phải ngay thẳng, chẳng ngay thẳng mà sống thì ấy là nhờ may mắn tránh khỏi tai họa mà thôi.)Nhân vật chính Tào Bằng trong truyện là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ ?Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường : văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi ». Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Truyện được copy từ diễn đàn banlong.us…
Tác Giả: Nhĩ CănThể Loại: Kiếm HiệpTiên HiệpTu ChânTiên Nghịch là câu chuyện Tiên Hiệp kể về Vương Lâm - một thiếu niên bình thường, may mắn được gia nhập vào một môn phái tu tiên xuống dốc của nước Triệu, vì thiếu linh căn, vì một hiểu nhầm tai hại, vì một khối thiết tinh và nhờ có được một "Thần Bí Hạt Châu". Vương Lâm đã bước lên con đường tu tiên và trên con đường này, hắn sẽ đối mặt với chuyện gì?…
Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: "Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước."Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi....."Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?""Ong vàng?" Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: "Là em!"Ghi chú:Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.Số chương: 122Convert: Vespertine…
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày""Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!"***Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử.Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói:"Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa."Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em."Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.…
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm tĩnh lặng. Đó cũng là lúc Đặng Thành An rơi vào suy tư.Nhấm nháp ly rượu mà em thích, ngân nga một bài nhạc mà em yêu, nhớ nhung về người con trai mà em đã trót đem lòng thương mến.Đặng Thành An đã làm Trần Minh Hiếu buồn mất rồi.Nhưng Hiếu lại chẳng nỡ giận đứa em út trong nhóm, bỏ đi một chút rồi lại trở về. Anh có thể khó tính, anh có thể nghiêm khắc, nhưng nhìn em suy sụp như thế, những lời treo trên môi lại bị nuốt ngược hết vào trong.Minh Hiếu nguyện làm nơi trút giận cho em.___________________Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.Warning: Có yếu tố nhắc đến bệnh tâm lý, cố tự tử, có một chút HurryGavThể loại: Văn xuôi, longfic, HE, tâm lý.Tác giả: Suny…
Và đúng như điều mà cái Trí đang lo lo trong bụng, hình như nhỏ Hân bước hụt, nhỏ hét toáng lên rồi liền biến mất sau mấy búp hoa sen cao quá ngang đầu, nhỏ Hân trượt chân làm cái Trí hốt hoảng, nó ném cái giỏ của mình sang một bên rồi vội vàng chạy thật nhanh đến cái chỗ nhỏ Hân vừa ngã, hai tay tản những bèo sen to tướng ra hai bên, miệng kêu thất thanh.- ÚT HÊN!!- Út Hên, Út đâu rồi! Nó vừa kêu, lòng lại hốt hoảng, nó cứ sợ nhỏ sẽ bị làm sao tại vì cái đầm sen vừa sâu lại vừa nguy hiểm, càng tìm dưới mấy bèo sen mà chẳng có, nó lại càng hoảng hơn. Người nó tái nhợt nhưng chân vẫn cứ bước qua hết từ đầm sen này qua đầm sen nọ miệng không ngừng gọi tên Út Hên của nó.- Trí, Trí tôi đây nè. Bỗng nhiên có tiếng gọi với lại từ phía sau, hóa ra nhỏ Hân đang ở sau một búp sen cao qua đầu nhỏ, hèn gì nãy giờ đi qua đi lại mà vẫn không thấy đâu. Cái Trí nghe tiếng nhỏ Hân liền quay phắt người lại, nhìn thấy Út Hên mà lòng nó mừng rỡ, nó bước mà như cứ như bay, nó cố phi tới chỗ nhỏ Hân thật nhanh mặc cho bùn cứ bắn lên rồi dính bết rịn vào cổ chân và vào đuôi áo nó sau mỗi bước chạy như thế nhưng nó không quan tâm vì nó sợ nếu chạy không kịp đến đấy thì nhỡ đâu nhỏ Hân lại trượt chân rồi biến mất trước mắt nó một lần nữa.…
người đời đều nói kim minjeong bước một bước thì yu jimin đã bước tới mười bước. cô không cách nào có thể với tới được nàng. nhưng người đời không biết, trong giới giải trí đầy cạm bẫy thế này thì kim minjeong chính là ngoại lệ không thể thay thế của yu jimin.…
Giới thiệu:Cả một buổi tối bật nhạc lên nghe nhưng không hề có tiếng động nào được phát ra.Một lát sau cô gái ở nhà bên cạnh bước ra ban công kêu: "Đừng có tăng âm lượng lên nữa, em đang kết nối với bluetooth bên nhà tôi."Vẻ mặt của tôi tràn ngập sự sợ hãi.…
Tag: nguyên tác, bách hợp, hiện đại, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, phục thù.Thị giác tác phẩm: hỗ côngPhong cách: chính kịch…
Câu chuyện nói về cậu học sinh mới chuyển trường tới tên Nanon Korapat, lúc đầu bước chân vào ngôi trường mới và lạ lẫm này, may mắn là cậu đã làm quen với môi trường ở đây một cách nhanh chóng. Ngoài ra sau một thời gian học ở đây cậu đã để ý một anh khối trên tên là là Ohm Pawat, anh là một học sinh giỏi là người đại diện thi học sinh giỏi của cả trường khiến ai cũng phải say mê, mê mẫn anh, kể cả là trai hay là gái, thì cậu cũng chẳng là ngoại lệ. Lúc đầu cậu nghĩ đó chỉ là sự ngưỡng mộ của đàn em dành cho đàn anh khối trên nhưng sau một thời gian thì sự ngưỡng mộ đấy lại chuyển sang một mặt tình cảm khác khiến cho cậu cũng không thể biết được đó là loại tình cảm gì. Liệu cậu có thể nhận ra được tình cảm của mình khi quá muộn hay không.Thể loại: Học đường, Nam×Nam, BLCp: OhmNanon. Nanon Korapat×OhmPawat…
Austin và Waraha đều cất giữ những bí mật riêng cho mình. Dù trước mặt là đối tác thương mại, nhưng bên dưới mỗi bên lại có một bang phái, buông hàng cấm. Waraha thì buông mai thúy. Austin thì buông súng đạn. Hai bên còn có đặc điểm chung là đều buông tiền giả, lạm phát và biển thủ không ít ngân khố nhà nước. 2 bên đều rất rõ về lai lịch đối phương. Dù trước mặt cười nói nhưng trong lòng đầy suy tính, sẵn sàng tuyên chiến nếu cần. Hai bên đều có hai người con gái, Engfa và Charlotte đều thừa hưởng không thiếu điều gì từ hai người cha của mình. Dù từ nhỏ đã gặp nhau nhiều lần, nhưng hai cô nhóc nhỏ chẳng bao giờ ưa nhau. Đến khi trưởng thành, vì mục đích hợp tác lâu dài, hai người lại bắt buộc phải cưới nhau. Một cuộc sống hôn nhân trên mặt báo và ngoài đời thực.Bên ngoài trông họ rất đáng ngưỡng mộ, là cặp vợ chồng đẹp nhất quả đất. Gần nhau lại nhăng nhít, ngọt ngào đến vô độ. Nhưng mấy ai ngờ được, đó là một cuộc hôn nhân giả dối. Trong lòng người còn lại đều nghĩ đối phương chính là vật cản khiến họ không thể đi đến thành công. Cô và nàng vì muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân ràng buộc này mà nhiều lần âm thầm phá hoại "hàng hóa" của người kia. Biết rõ là do đối phương làm, hai vị lão gia cũng chẳng thèm lên tiếng để hai đứa con gái đấu đá lẫn nhau. Cuộc hôn nhân dối trá này sẽ tiếp tục đến bao giờ!…