[Bảo Bình × Thiên Yết] ánh sao
.....…
về vấn đề của những người yêu nhau- Tác phẩm thuộc event "첫눈 - Tuyết đầu mùa…
fic chữa lành…
Khoa đau,đau từ vết thương thân thể đến vết thương trong tim,trái tim trong sáng thuần khiết của cậu trai 17 bị vấn bẩy bởi tên thầy giáo cậu từng coi là máu mủ ruột thịt,người thầy giáo luôn dạy bảo cậu phải biết bảo vệ bản thân mình,người thầy sẵn sàng bỏ ra hàng giờ để giảng đi giảng lại cho cậu một bài học giờ lại đem cậu ra để thõa mãn dục vọng Warning: R18,có yếu tố bạo lực,máu me,xhtd…
Chàng là một người ngoại quốc nổi tiếng thế giới vì tài năng tennis của mình, Nàng là một cô gái bình thường, không có gì nổi bật, ngốc nghếch và luôn gặp những điều xui xẻo trên đời,Thế mà họ lại gặp nhau,để rồi sâu thẳm trong trái tim hai người đã có chỗ cho nhau, Nhưng làm sao họ vượt qua được những lời bàn tán, những mối nguy hiểm đe dọa tình yêu của họ.. Hay lớn hơn cả là họ có dám từ bỏ tất cả chỉ để ở bên nhau?... Câu chuyện này sẽ bật mí hết cho ta những câu hỏi đó.…
[ĐỘC QUYỀN TẠI WATTDAP VIỆT NAM]Tác giả: Min 🌸 Viết về những đều xinh yêu xen lẫn ngốc nghếch của mình 🌸…
Mình em ôm hết tất cả tổn thương ngây dạiĐợi chờ câu nói"anh rất nhớ em"Về với anh đi…
Chương 61…
CDDDD…
Phép thuật chỉ là giả....Sự hiểm ác mới là thật...21:52…
Câu chuyện 🔞…
Truyện: Ác Mộng Tử Vong - Tử Vong Ác Mộng.Nhân vật chính: Mộc Hề x Thẩm Chước.Giới thiệu: Mộc Hề bị cuốn vào thế giới ác mộng, cậu không thể ngờ 22 năm trong đời cậu theo chủ nghĩa duy vật lại bị phá tan như thế,ở đây cậu thấy được những mặt tối của thế giới, sợ hãi căm ghét hãm hại và đầy rẫy yêu ma quỷ quái,và cậu gặp được 1 người... Trích dẫn: <1> Thẩm Chước: người mới, theo tôi đảm bảo cậu sống sót. Mộc Hề: cút, tôi con mẹ nó theo cậu tôi là chó!!!!<2> Thẩm Chước: Đừng rời bỏ anh, đừng xa anh, Mộc Hề.......1 câu: đứa hay cọc đứa hay chọc:))[ Bạch tự viết,sẽ không hay,cảm ơn vì đã đọc OwO ]…
Ta sai rồi! Ta thật sự sai rồi! Quay về đi!…
Thanh xuân vườn trường An Tiểu Bối luôn tự ti về chiều cao của mình nhưng trớ trêu là cô lại có 1 tên hàng xóm cao lêu khêu .…