[Edit] Tổng Tài Lạnh Lùng, Tôi Chờ Em
Coi đi rồi bik…
Coi đi rồi bik…
đây là chuyện đam mỹ nhe mấy má thích thì like nha 😘…
Chưa xong ạ…
Câu chuyện số 2Có những người gọi là "người đi gieo thương nhớ." Họ chẳng ở xa ta, cũng không ở lại quá gần. Họ không khẳng định nhưng cũng không phủ định. Họ cứ gieo vào lòng ta hy vọng rồi lại bỏ đi.Thi thoảng họ tìm tới, tưới nước cho hy vọng ấy trong ta.Thank @Annbiuu for this lovely bookcover…
... đọc đi rùi sẽ biết. ^_^…
vào xem mô tả nhé . mặt dù ở đây là ' mô tả truyện ' nhưng tuôi sẽ không mô tả ở đây đâu ~ …
Ăn bánh đi :)…
chuyện giữa anh chàng sinh viên đại học mới ra trường ghét văn học làm trợ lý cho cô nhà văn cuồng màu xanh dương.…
Chào các bạn. Mình là Minanaughty. Tên khác: Mía.Đối với tác phẩm Ma đạo tổ sư mà nói thì chỉ có thể diễn tả bằng hai từ U MÊ. Đồng thời do ngứa tay nên đã ngồi viết ra câu chuyện này. Câu chuyện kể về nữ chính tên Mộc Vân Khê, một Hủ Nữ chính hiệu, phân loại "kín" (nếu ko hiểu từ này là gì thì đọc truyện sẽ biết) vô tình bị xuyên không vào thế giới trong Ma đạo tổ sư.Nếu muốn biết thêm chi tiết mời các bạn đọc truyện của mình nhé. Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm.Nếu thấy hay thì mong các bạn hãy vote và comt cho mình nha. "Chúng ta đi đây...""Hai người muốn đi đâu. Đứng lại. Đứng lại đó. Ngụy Vô Tiện. Hàm Quang Quân!!!""Ngụy tiền bối. Tiện ca ca. Ta đã gọi người là Tiện ca ca rồi, người không được đi nữa...""Hàm Quang... Quân, Ngụy... tiền bối... hức...""Ngụy Anh, Vong Cơ... hai đệ...""Ngụy Vô Tiện, tên khốn nhà ngươi, còn không mau quay lại. Không nghe, ta lập tức thả chó cắn chết ngươi!... Ngươi?!?!"…
- 27/3/2013 : " cậu cắt đầu nấm nhìn dễ thương lắm nhé " " Ừ"- 26/3/2013 : " Năm nay tớ nhớ nhớ sinh nhật cậu rồi nhé! tặng cậu quà này " " Ừ ..." …
đừng đọc vì sẽ nghiện…
mị đang ôn thi nên sẽ có ngày không nha mọt người yêu cả nhà 💝😘…
Truyện đầu là mình lượm trên mạng lưu để đọc thui nhá…
Nam thần và quỷ đói😇😈…
Đây là một câu chuyện về người mẹ của toi câu chuyện này sẽ giúp chúng ta hiểu nguoi mẹ của chúng ta…
Hạnh phúc mỏng manh và lướt nhanh như bướm đêm và đó là lý do tại sao nó trở nên một và duy nhất , một niềm hạnh phúc không thể thay thế được.…
các nhân vật và tình tiết chỉ là viễn tưởng để mô tả lại sự khốc liệt nơi chiến trường năm 1948…
đây là fic dầu tay của mình nên nếu có không hay mong mọi người thông cảm…
"Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già."…