Hoàng tử Mèo (Chap 1)
…
Cô là một nhà văn nhỏ tuổi đã viết bao nhiêu tiểu thuyết đẹp đẽ và có lòng người, nhưng có một bộ truyện chính cô viết đã làm cô rất cảm động....Cậu là độc giả của cô, cậu rất vui khi được đọc một tiểu thuyết khi cô viết ra, nhưng một tác phẩm đã làm cậu rất thông cảm vì cảm giác nhạy cảm cả tin của cô.Hai người cùng chung cảm xúc, tác phẩm chính cô viết ra có hai nhân vật đã dây nên cảm xúc-Hạ Nguyệt Song Tử-một nhân vật nữ phụ tội nghiệp trầm cảm đã bị thất tình trước mặt nam chính và chết đi trong bệnh viện-Lưu Đông Song Ngư-nam chính đã khước từ tình cảm của cô nàng nữ phụ ấy nhưng nam chính ấy tình cảm rất lớn đối với nữ phụLiệu hai người có đến được với nhau, rồi câu chuyện sẽ tạo nên cuộc tình đầy chồng chất cảm xúc của hai người.Lưu ý-Song Tử là nữ chính của cả bộ truyện, sẽ có một vài cung thứ chính và phụ khác, nếu không thích thì cũng đừng nói tui thiên vị. Vì cung Song Tử nên tui thiên vị thật…
Truyện giải trí tự viết thôi ạ, mong mn ko toxic hay ném đá 😓-Tôi là Trịnh Trần Phương Tuấn.Mùa thu năm ấy, tiết trời se lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa sữa thoang thoảng, hoà quyện vào không khí của một buổi chiều muộn. Trường học đã vắng dần, chỉ còn vài nhóm học sinh nán lại trên sân, nói cười rộn rã. Những chiếc lá vàng rơi lác đác, nằm im lìm trên mặt sân xi măng đã ngả màu cũ kỹ theo năm tháng. Ánh mặt trời yếu ớt đổ xuống những tia sáng cuối cùng, kéo dài bóng dáng của những cậu học trò đang nô đùa trên sân bóng rổ.Tôi bước vội qua hành lang, tay siết chặt chiếc áo khoác thể thao. Ngày hôm nay đặc biệt quan trọng, vì trận đấu này sẽ quyết định liệu lớp tôi có cơ hội bước vào vòng chung kết hay không. Tim tôi đập nhanh trong lồng ngực, vừa háo hức vừa hồi hộp. Dù đã tham gia nhiều trận đấu trước đây, nhưng cảm giác căng thẳng vẫn chưa bao giờ vơi đi.Khi đến gần sân, tôi chợt nhận ra một bóng dáng quen thuộc trên băng ghế đá gần cổng trường. Dưới ánh chiều tà, cậu ấy ngồi đó, dáng vẻ trầm tư. Ánh mắt lặng lẽ dõi theo khoảng không xa xăm, như đang suy nghĩ về điều gì đó rất xa vời. Trên tay cậu ấy là một cuốn sách, nhưng dường như cậu không hề chú tâm vào nó. Mái tóc đen mềm mại khẽ lay động theo từng cơn gió nhẹ, gương mặt thanh tú nổi bật giữa không gian yên ắng của buổi chiều muộn.ViruSs - người bạn thân nhất của tôi từ những năm cấp hai, luôn mang trong mình một nét bí ẩn khó đoán. Cậu ấy không phải kiểu người sôi nổi như tôi, nhưng lại có một sự thu hút lạ kỳ.…
Tháng 10 đã tới, trời bắt đầu có những cơn gió heo may lạnh khô kéo theo mùi thơm nồng nàn của hoa sữa. Thu Nga bước nhanh trên con phố nhỏ, vắng người giữa Hà Nội quen thuộc. Những cơn gió heo may vẫn vô tình thổi khiến cô cảm thấy lạnh hơn. Những giọt nước mắt cô bắt đầu rơi xuống đôi gò má xanh xao, có lẽ từ lâu rồi cô đã không còn chăm chút đến bản thân mình nữa."Anh có việc phải qua Mỹ một thời gian. Đừng giận anh vì không ở bên em khi gió đông về. Anh yêu em vì tất cả mọi điều. Và sẽ mãi như vậy. Cất nỗi buồn vào hôm qua và hãy chọn niềm vui mỗi ngày, em nhé! Đợi anh trở về "3 năm trước !Tại một góc quán cafe nhỏ có 1 đôi trai gái. Họ lặng im nhìn qua cửa kính, những dòng xe, người đi lại đều vội vàng hơn hằng ngày. Có lẽ trời đã chuyển lạnh nên ai cũng muốn đi nhanh hơn để về nhà sớm hơn. " Vũ Phong....tại sao anh đi gấp vậy ? Sao anh không nói với em 1 lời vậy ? " Giọng nói run run của Thu Nga dường như đã làm cho thời gian như đứng yên lạiVũ Phong vẫn im lặng, anh nhẹ cầm cốc ca cao nóng lên nhập một ngụm nhỏ. Nét mặt anh tỏ ra 1 vẻ thoáng buồn chứ không còn là 1 người hay làm trò để Thu Nga cười nữa. Vũ Phong là 1 người con trai nhưng anh lại hoàn toàn không thích vị cafe đen vì nó đắng. Anh thích nhưng cốc cacao, anh thích những vị ngọt ngào nhưng ẩn bên trong đó là sự trầm lắng. …
-Tại sao lại có căn nhà cổ ở đây? Tại sao ai đi vào cũng không thể gặp lại nữa? Suy nghĩ một hồi, cô quyết định sẽ mở nó ra, mở cánh cửa đó, không biết có thể tìm lại được đường về không...____________________________________________________________________________Hallo, lâu rồi không viết lách, hôm nay mình ngoi lên viết để thỏa sức sáng tạo cũng như luyện viết lách. Đây là một tựa truyện về 12 chòm sao, hi vọng mọi người sẽ thích, mình rất vui nếu các bạn có góp ý trong suốt quá trình đọc truyện. ^^Also giới thiệu nhận vật:Nhân vật chính and Couple: Song Tử (nữ) - Song Ngư (nam), Cự Giải - Ma Kết, Thiên Bình - Nhân MãNhân vật phụ: Còn lại…
《天才小毒妃》第二部《帝王燕 :王妃有药》Thiên tài tiểu độc phi 2 - Đế Vương Yến : Vương phi có thuốcTác giả: Giới MạtTranslator/Editor: Tiểu Thập Nhất (#11) + Tiểu Độc Dược (lúc nào mẻ rảnh mẻ edit giùm =.=)Thể loại: trọng sinh, cổ đại, ngôn tìnhTình trạng raw: đang tiến hànhNguồn: Hương võngNhân vật chính: Cô Phi Yến x Quân Cửu Thần (Cô Phi Yến chính là Hiên Viên Yến - con gái của Long Phi Dạ và Hàn Vân Tịch mất tích ở phần 1, trọng sinh tới Huyền Không đại lục)Giới thiệu nội dung:Nàng là thiên tài dược học tuyệt thế vô song, tay cầm Dược Vương Bảo Đỉnh, một lần xuyên qua, thế nhưng lại trở thành tiểu dược nô hèn mọn nhất trong ngự dược phòng. Y sư gây khó dễ, công chúa khinh nhục, vị hôn phu cũng tới cửa từ hôn? Không sợ, dược đỉnh trong tay, thiên hạ có ta. Đỉnh cho phương thuốc tiện tay cầm, dược liệu quý hiếm tùy tay lấy, trừng điêu nô, đấu mật thám, trị hoàng đế, cứu thái tử, kinh tài diễm lệ, chói mù mắt chó. Một đạo thánh chỉ, dược nô biến thành Tĩnh Vương phi, vô biên sủng nịch, tôn không thể phạm. Đợi đã, Tĩnh Vương điện hạ quyền khuynh triều đình, không phải cấm dục rất tốt sao? Thế nhưng nói, vương phi có thuốc. Nhưng mà... (hệ liệt "Thiên tài tiểu độc phi 2", Dạ Tịch phá băng, Yến Nhi về nhà, mời mọi người đón đọc)---Vẫn câu cũ, lúc nào rảnh mị làm, mệt cái bộ này chả nhúng đi đâu được, rõ khổ =.=…
Giá như cuốn sách nào cũng hấp dẫn như phần bìa của nó, bộ phim nào cũng tuyệt vời như những Trailer, món đồ mua online nào cũng lung linh y như trên quảng cáo, và đời người đoạn nào cũng đẹp như lúc mới yêu nhau.Giá như ai cũng thật sự hạnh phúc như vẻ ngoài của họ!…
Truyện thuộc thể loại LQBT(GAY-Nam Nam)Có mô tuýp vừa hạnh phúc vừa buồn nhưng đa phần về sau rất suy và buồn..Nhân vật : 1. Vương Bác Văn 2. Trương Tùng Anh 3. Y Tá Tóm tắt: 2 ng quen bt nhau vào một chiều mùa hạ trên mxh. Quen đc 2-3 tháng thì 2 ng quyết định gặpn nhau tình cờ 2 ng cx bt nhau ở cùng quê hương vs nhau và nhà gần nhau và cx đc Bác Văn là con lai giữa Trung và Việt. Sau khi bt chuyện này thì Tùng Anh rất bất ngờ. Trải qua những lần nhắn tin, gọi điện để nch về cuộc sống hằng ngày thì tình cảm của bọn họ ngày càng thân thiết hơn mức anh em bạn bè bình thường mỗi ngày đều nhắn tin, gọi điện. R đột nhiên một ngày nọ Tùng Anh không thể liên lạc cho Bác Văn đc. Tùng Anh tìm đủ mọi cách như bình thường nhắn tin hết những mxh mà 2 ng có kết bạn vs nhau. Sau khi tìm hiểu và liên lạc vs những ng chơi thân vs Bác Văn thì Tùng Anh ms bt đc là mình đã bị anh ấy chặn hết tất cả mxh mà 2 ng có liên quan đến nhau. Bt đc chuyện này Tùng Anh buồn lắm, em ấy khóc từ ngày này đến ngày khác. Thậm chí còn có ý định t.ự t.ử.Vậy mọi chuyện là như thế nào ? Tsao họ lại mất liên lạc vs nhau. Liệu rằng họ có còn gặp nhau để làm rõ chuyện này hay k, hay mọi chuyện đã kết thúc tại đó.. Mời các đọc giả đón xem bộ truyện trên để bt thêm nhiều về 2 nhân vật Bác Văn và Tùng Anh. Cảm ơn rất nhiều !!!…