SƯ PHỤ LẠI MẤT TÍCH RỒI (SƯ PHỤ VÔ ĐỊCH THIÊN HẠ)
Editor: Vi Vi, An Nhiên Tiểu Phiến, HoangforeverThể loại: Truyện tiên hiệp, thể loại sư đồ luyến, nữ sư nam đồ, nuôi dạy từ nhỏNguồn convert: Vô Vô truyencv.comTrong giang hồ luôn luôn nói rằng Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là thời điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ thua.Nghệ Thanh cười một tiếng nói: "Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.""Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.""Sư phụ ta là...Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?"Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, "Ta ở nơi này!"-_-|||Sau khi xuyên qua, phiền não duy nhất của Thẩm Huỳnh chính là...Cảm giác tồn tại quá thấp!…
CUỘC SỐNG CẦU NHỎ NƯỚC CHẢY
Converter: ngocquynh520Editor: quynhanh311008 (quynhanh311008.wordpress.com) - đến chương 23,Puck - từ chương 24Beta: PuckSố chương: 40 chương (cả ngoại truyện)Chỉ là một câu chuyện cũ kể về một Liễu Tứ nương trãi qua cuộc sống ở vùng nông thôn sau khi được xuyên qua nhẹ nhàng...Khô Đằng lão thụ hôn nha, tiểu kiều lưu thủy nhân gia. Dưới chân núi Nam Sơn có trấn Vọng Liễu, phía Bắc trấn có thôn Thập Liễu, trong thôn có một Liễu Tứ nương... Ách, chuyện xưa chính là phát sinh như vậy...(*) Khô đằng lão thụ hôn nhaTiểu kiều lưu thủy nhân gia.Hai câu thơ trích trong Thiên tịnh sa - Thu tứ của Mã Trí Viễn thời Nguyên.Dịch nghĩa: Con quạ buổi chiều đậu trên cây đằng già khô héoNhà ai ở gần chiếc cầu nhỏ bên dòng nước chảyTác giả:Lan Nhân Hiểu NguyệtNguồn:Diến Đàn Lê Qúy Đôn, quynhanh311008.wordpress.com…

















