Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên Hán Việt: Tam hiệt tình thưTác giả: Kinh Chập Cốc VũTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản dịch: Đang thực hiệnDịch bởi: @SophistiaTN (Wattpad)Link bản dịch QT bởi xiaozhanyuan: https://truyenwikidich.net/truyen/tam-trang-thu-tinh-ZfOwl1S4CCQs9i1AThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đơn phương yêu thầmTuyển tập đoản văn rất ngọt.…
Đây là câu chuyện nhỏ của mình. Câu chuyện giống như nhật ký vậy, mình muốn kể lại những gì đã xảy ra giữa mình với người ấy. Là kết buồn thôi vì tình đơn phương mà. Nhưng mình muốn viết lại quá trình mình thích người ấy như thế nào... Mình không muốn hối tiếc.…
Em không tin Phật, cũng chẳng ngại Quỷ, Thần của em là anh. Lưu ý:1. Thể loại nhật ký, diễn biến truyện theo dòng tâm trạng của nữ chính, dưới góc nhìn của một mình cô ấy.2. Nữ chính bị bệnh tâm lý, lối suy nghĩ vô cùng bi quan, tiêu cực. 3. Truyện nội dung không sâu sắc, không diễn tả nhiều ngoại cảnh, chỉ tập trung vào nội tâm của nữ chính nên ai không hợp gu nhẹ nhàng lướt qua.…
Bạn có tin vào tiếng sét ái tình không? Hãy tin đi vì tôi đã dính rồi đấy và đó cũng là lần đầu tôi biết thế nào là yêu. Nhưng tình yêu đó không đẹp như tôi luôn mơ lúc nhỏ. Tôi yêu một người nhưng nơi người ấy đứng quá cao so với tôi. Nghĩ thử coi, một con nhỏ bình thường đến tầm thường như tôi thì việc nghĩ tới một soái ca như anh còn không dám chứ nói gì đến những thứ khác. Nhưng tôi không đòi hỏi gì từ anh cả. Tôi chỉ mong được gặp anh mỗi ngày, được thấy anh cười mỗi ngày ,lặng lẽ quan tâm anh, là lặng lẽ dõi theo anh. Dù có những nỗi lòng không sao có thể nói được với anh. Nhưng với tôi đó là hạnh phúc. Và.... hạnh phúc đó sắp rời xa tôi mãi mãi.…
Những câu chuyện rất nhỏ, là những cảm xúc của tôi sau khi đọc xong một quyển sách, xem xong một bộ phim, cũng có khi lại chính là tâm tư của bản thân. Tôi không chuyên văn, chỉ thình thoảng khi có quá nhiều suy nghĩ lưu chuyển trong lòng, lại không cầm lòng được, muốn cầm bút lên mà viết ra.…
"Cả thể giới đều hiểu chỉ một người không hiểu".Đây là hậu quả của việc gặp lại người cũ, một chút hơi men và cảm xúc dâng trào. Chỉ là muốn xả ra nỗi bức bối trong lòng tôi, nên đây là 1 câu chuyện thật, không chút văn vẻ, màu mè hoa lá hẹ nào đâu nhé. Nếu trong thanh xuân của bạn từng có một mối tình đơn phương thì có thể bạn sẽ bắt gặp bản thân mình trong đó."Điều tuyệt vời nhất đôi khi không phải là cái đích đến hạnh phúc mà là những tháng năm đẹp nhất mà chúng ta đã trải qua cùng nhau".…
Giữa thế giới 8 tỉ người này tôi đã gặp được em, liệu em có phải là định mệnh của tôi?Đôi mắt con người có tới 576 pixel thế nhưng tôi vẫn không thể nhìn thấu trái tim em.Em là 1 con người bí ẩn, xinh đẹp và quyến rũ khiến tôi không thể không tò mò về em.▪Đây là câu chuyện của riêng tôi và em.- Do ngôn từ còn lủng củng, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.…
"Phạm Gia Khang, cho dù có nói ngàn lần, tôi vẫn thích cậu!!"Tô Thiên Vy nói lớn trước mặt anh, micro trên vạt áo tốt nghiệp màu đen vọng lại trên chiếc loa phát thanh của trường, cả trường đang ồn ào thì bỗng im lặng "Xin lỗi, nhưng tôi không thích cậu, cho dù cậu có nói ngàn lần thích tôi!"…
Chào mừng mọi người đã đến với Radio tâm sự của mình.Hãy cùng nhau chia sẻ những câu chuyện tình đẹp nhưng mang nhiều tiếc nuối thời thanh xuân!Hãy đọc và tìm kiếm bản thân mình trong đó nhé!…
Rốt cuộc Minh Hưởng có từng để tâm đến em không? Hay đó chỉ là sự ảo tưởng của kẻ si tình?Đông Hách chẳng tài nào xoá nhoà hình ảnh chàng trai Sư Tử ấy khỏi đoạn kí ức thanh xuân của mìnhÙm húm, thì sẽ có một số từ ngữ hơi ấy một xíu, vì bối cảnh là ở trường học. Mà học sinh thì không thể nào thiếu những pha nói bậy được đúng không??? Mong là mọi người đừng nên quá nhạy cảm với ngôn từ mình dùng nha😸…
Hoàng Sa Bạch đơn phương Chi Lam Hy 3 năm Vào Năm Đại Học Cậu Núp Dưới Một Cái Bàn Gần Cuối Lớp Chờ Đợi Hy Tới Khi Nghe được Tiếng Bước Chân Cậu vẫn Quyết Định Ngồi Im Chờ Y Đến Gần Nhưng...1phút,2phút,rồi 8phút, Cậu Quyết Định Chui Ra Nhưng Lại Ngựng Chân Lại Khi nghe Tiếng Hôn Vang Khắp Phòng Học Cậu Cuộn Tròn Người Lại Âm Thầm Rơi Nước Mắt Cậu Cố Nuốt Đi Những Cái Nức Cục Mà Lắng Nghe Tiếng Thở Hắc Và Những Cái Thì Thầm To Nhỏ Phải Cậu Biết Rất Rõ Đó Là Chi Lam Hy Và Bạch Nhã Phương Vì Trên Người Hy Có Mùi Hương Của Rượu Vang Đỏ Và Bạch Nhã Phương Là Mùi Bánh Ngọt Sao 30p Ân Ái Thì Họ Cũng Bất Đầu Bước Chân Ra Ngoài Nhờ Đợi Tiếng Bước Chân Đã Xa Cậu Im lặng Chạy Thật Nhanh Ra Khỏi Lớp Và Leo lên Hành Lang Xuống Đó Là Tầng 3 Của Ngôi trường Tiếng Va Chạm Mạnh Của Da Thịt Và Tiếng Bê Tông Lạnh Kêu Lên Một Gõ To Xung Quanh Đột Nhiên Im lặng một Cách Lạ Thường Vài Giây Sao Tiếng Hét Đau Tai Của Vài Nữ Sinh,Chỉ Vì Một Chút Dại Dột Mà Mất Đi Một Sinh Mạng Có Đáng Không? Chỉ Vì Một Tình Yêu Nhỏ Bé Đó Của Cậu Mà Kết Liễu Một Thế Hệ Trẻ?.…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Đây là quotes mình tự làm, chỉ nhằm mục đích giải trí. Mình không giỏi làm những việc này nên chỉ làm chơi, chủ yếu là để phục vụ cho bản thân ngoài ra không còn mục đích nào khác.…