[ChanBaek, HunHan] Trò Đùa Của Số Phận
Đọc đi rồi sẽ biết ^-…
Đọc đi rồi sẽ biết ^-…
4 cặp đôi, 2 chủng tộc, 1 tình yêu. họ đến với nhau hay khôngchỉ còn cách chờ và đợi…
dựa trên một câu chuyện "Không" có thật, theo cách Ngọt, Ngược, Lụy, Gương vỡ không lành, Ngôn tình.…
Truyện phần 2 cũng khá hay có thêm hai nhân vật nữa là - madara và obito…
ai ib ko nứng ~~…
Hơi ớn…
Matt- cậu bạn thân nhất của Haley bỗng nhiên biến mất với vỏn vẹn tờ giấy để lại: "Đừng đi tìm"Sau đó một tuần, người ta tìm thấy thi thể của Matt ở ven một bờ biển cách đó 50 cây số. Haley linh cảm thấy điều gì không ổn, và cô đã quyết định khám phá bí ẩn đằng sau cái chết của Matt. Bất ngờ tiếp nối bất ngờ, Haley dấn sâu vào con đường mà cô biết rằng sẽ chẳng thể quay lại được nữa.…
Văn Phong là một người lớn lên với bạo lực. Anh là một con người bạo lực. Việc anh biết chỉ có ăn-ngủ-đi học-đánh nhau. Đằng sau một con người bạo lực là một quá khứ...Cậu-Điệp Cổ. Là một "ông hoàng" giao tiếp. Cậu luôn là tâm điểm của sự chú ý. Với ngoại hình ưa nhìn. Mái tóc màu vàng sóng. Đôi mắt anh đào với cặp đồng tử xanh dương sâu nghun ngút. Cậu luôn luôn cười. Đằng sau lớp mặt nạ là một con người...Hàn Thiên-Hắn. Là hội trưởng hội học sinh của trường anh và cậu. Là con trai cả của gia tộc họ Hàn. Một ứng viên sáng giá để kế thừa vị trí trưởng gia tộc họ Hàn. Ngoại hình sắc sảo. Một vẻ đẹp của vị thần. Mái tóc xanh nhạt được buộc gọn sau gáy. Đồng tử màu xám than. Kèm theo đó là cặp kính mang đầy vẻ tri thức.…
Ngươi thấy cầm tu dùng đàn đánh người bao giờ chưa ?Ngươi thấy kiếm tu cầm kiếm thái rau bao giờ chưa ?Ngươi thấy đan tu muốn ra đan là phải nổ lò bao giờ chưa ?Ngươi thấy thể tu đến một mảnh vải còn xé không rách chưa ?Ngươi thấy ông lão quét sân, đệ tử qua đường A, hay con chim, cái cây ngay bên cạnh ngươi bỗng biến thành chưởng môn chưa ?Mọi việc lạ đời ở chỗ chúng ta đều thành bình thường. Chỉ có lạ hơn chứ không lạ nhất.…
✏Tác giả: (尖云)Tiêm Vân• Thể loại: xk, xuyên thư, nhân vật phản diện, 1v1, chủ thụ, đam mỹ, ngọt, sát nhân, sát thủ, hệ thống, cường cường, ...• Số chương: Tạm thời không nghĩ, chờ truyện thành hình sau nói• Án văn: Lạc Hàn mắt đen âm u ngửa đầu nhìn trước mắt cao 2m ngoại quốc tóc vàng mắt xanh nam nhân.Nam nhân xanh thẳm đôi mắt ôn nhu nhìn xuống toàn thân đen nhỏ hơn nam nhân, "Phu nhân.""Quá chậm." Lạc Hàn cau mày."Phu nhân xin lỗi, anh sai rồi." Nam nhân cụp ủ rũ tai husky ôm chặt 1m89 hắc nam nhân vào lòngHình dung con chó lớn, Lạc Hàn dừng trừng mắt khụ khụ hai tiếng: "Biết sai thì tốt."Tác giả: Anh ngạo kiều quá rồi, Lạc ca.( Lạc Hàn( mặt lạnh âm lãnh cười ): Nói, muốn đi sông Tam Đồ? [chỉ họng súng vào giữa thái dương]Tác giả( hù chết bảo bảo! ): Dạ, em ngoan ngoãn ngậm miệng. )Nam nhân nhìn nhĩ tiêm hắn phu nhân đỏ lên, nam nhân ánh mắt lóe lên ý cười.* Công thụ chi gian ăn ý, lẫn nhau sủng…
Thời thanh Xuân Hà mặc và Lệ anh đã từng yêu nhau. Thế nhưng do quan điểm và hoài bão của cả hai mà họ đành phải rời xa nhau. 8 năm sau khi gặp lại Hà mặc trở thành tổng giám đốc của một tập đoàn đá quý lớn. Lệ anh cũng trở thành cô biên kịch nhà văn của kênh truyền hình nổi tiếng trong nước. Cứ ngỡ tình yêu đã qua của bọn họ chẳng bao lặp lại, ngờ đâu Hà Mặc còn yêu cô và hận cô vì trước đây cô đã từng bỏ rơi cậu. Với địa vị hiện tại Hà Mặc quyết tâm phải trả thù Lệ Anh. Những đôi co khúc mắc giữa cậu và cô càng khiến cậu yêu cô nhiều hơn. Trải qua những khó khăn Hà Mặc luôn một lòng một dạ bảo vệ Lệ Anh. Thậm chí hi sinh mạng sống của bản thân vì cô. Sau tất cả Lệ Anh cảm động và mở rộng trái tim với cậu. Họ Một lần nữa lại có thể mãi mãi bên nhau như thanh xuân họ đã từng bên nhau. Câu chuyện tình yêu lãng mạn gay cấn hấp dẫn hài hước. Là cuốn sách bạn nên đọc một lần trong đờiĐể khám phá ra những cảnh đẹp thiên nhiên ở Việt Nam và những món ăn hấp dẫn có trong cuốn sách này.…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…
Như những hoài niệm... hình ảnh người bà hiền hậu năm xưa nay đã trở thành hồi ức trong tôi, dù bà đã lấy mất đi thanh xuân mà tôi vốn có, cướp mất đi người tôi thương nhưng buồn thay hơn cả, bà lấy đi khuôn mặt tuổi xuân của tôi...Như những tản băng trôi dạt... vẻ mặt lạnh lùng lần đầu anh nhìn thấy tôi, trong khoảnh khắc ấy như bừng lên những tia nắng hạ. Tôi là Hạ, Người sẽ là Băng... Đợi Hạ nóng, băng tan đi, được không?…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của chính mình!!!…