[diệp phong] sủng
tự nhiên muốn ăn chút gì đó ngọt ngọt nên tự xách đuýt đi viết :)))warning: lowercase, không theo nguyên tác, chém banh nóc, bối cảnh toi tự chế....…
tự nhiên muốn ăn chút gì đó ngọt ngọt nên tự xách đuýt đi viết :)))warning: lowercase, không theo nguyên tác, chém banh nóc, bối cảnh toi tự chế....…
Một góc nhỏ dành cho Park Woojin và Ahn Huyngseob. Dù cho sau này sẽ khó để gặp mặt thế nhưng chỉ cần hai đứa không quên nhau là được.Thể loại: Đoản văn, có cả shortfic nữa. Ngược, ngọt gì cũng có hết, còn kết thì tùy tâm trạng nhưng chủ yếu vẫn sẽ là HE vì mình không thích SE cho lắm :vLà lần đầu mình viết nên chắc chắn không được hay TvT mong các cậu góp ý nhẹ nhàng đừng gạch đá TvT…
Đơn giản không muốn bị lãng quên…
lúc mấy ông đọc cái này thì có lẽ tui đã thành người lớn luôn gòi ;-; thôi, nhìn thấy thì cứ đọc đi :)…
đừng hỏi đọc sẽ biết…
...…
Ngẫm lại đời người chỉ là một giấc mộng hoa đăng…
Trương Hạ Vỹ, được coi như là một thám tử trung học, với tài quan sát và khả năng phân tích hơn người. Vào một ngày yên bình, thì bỗng nhiên một bạn học trong lớp Hạ Vỹ, Hàn Tiểu Bình tự sát. Cái chết oan uổng của bạn làm cậu nghi ngờ về người thầy chủ nhiệm mà cậu vẫn luôn kính trọng. Liệu có uẩn khúc nào đằng sau cái chết của Tiểu Bình? Bí ẩn nào đang chờ Hạ Vỹ khám phá?…
Truyện Về OTP…