[JUNGNAMI] TILLI TILLI BOM
Em có thể hiểu được cảm giác lo sợ một ngày nào đó mình sẽ bị giết chết bởi chính người mà mình yêu thương nhất không Mina?Hãy thưởng thức ca khúc Russian Lullaby mỗi khi đọc https://www.youtube.com/watch?v=BDMmj5WgB8c…
Em có thể hiểu được cảm giác lo sợ một ngày nào đó mình sẽ bị giết chết bởi chính người mà mình yêu thương nhất không Mina?Hãy thưởng thức ca khúc Russian Lullaby mỗi khi đọc https://www.youtube.com/watch?v=BDMmj5WgB8c…
Truyện thuộc thể loại BoyxBoy aka Yaoi, H+!!! YuuMika kiêm MikaYuu, nếu dị ứng vui lòng click back ngay lập tức! Tựa truyện khá si đa... Nhưng tôi quyết định không thay đổi vì đây là bộ fanfic đầu tay của tôi haha. Cảm ơn vì đã click vào tác phẩm của tôi, đọc vui vẻ~…
Tác giả : Trannguyen140499…
sói, mèo, em sói gốc mèo, miu, và không biết có em mèo gốc sói hông.…
"Rốt cuộc mục đích của mày là gì?""Tôi chỉ muốn chứng minh bản thân cũng có thể được mọi người yêu quý giống như Nayeon.""Nayeon căn bản không chung đẳng cấp với mày. Đồ giả tạo! Đồ dối trá!""Còn mày? Mày có gì hơn tao mà lên mặt dạy đời? Mày có chắc bản thân không dối trá? Mày có chắc chưa từng làm ai đó tổn thương?".....Tớ thất vọng về cậu quá. Tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho Jungyeon...... Mày mới chính là kẻ dối trá và giả tạo nhất Jungyeon ạ.…
lần đầu tớ viết nên mong mn thông cảmMình viết tùm lum CP trong SNH48G hết á không chú trọng vào cặp nào hết…
Nhiều CPCuộc sống hằng ngày của các cp sẽ như thế nào?Là ngọt hay là ngược thì còn tuỳ nha.....…
4 chị em trước mặt cha mẹ là con ngoan nhưng lại là người khiến trùm trường phải rén,chuyên đi phá phách.Các anh là những trẻ mồ côi.Một lần gặp là nhớ nhau…
lần đầu anh nói dối emcũng là lần cuối...…
Mừng Tết đến và lộc đến nhà nhà cánh mai vàng cành đào hồng thắm tươiiiiiHải Đăng Doo x HIEUTHUHAI Tags: BL, EABO, gương vỡ lại lành (chắc vậy), phi logic, phi thực tế, tác giả tự ảo tưởng sức mạnh, viết cho đã cái nư là chính.| Text fic + văn xuôi |Giới thiệu: Chủ quán bar mới mở trông cuốn không dứt được, còn ca sĩ trẻ Hải Đăng Doo thì tức mà không làm được gì. Có là gì của nhau đâu, bạn giận gì thế?…
- Đới Manh lão sư?- Không cần gọi lão sư nữa, gọi Đới Manh thôi.…
Chuyện này mình lấy cảm hứng theo hướng học sinh ở cấp 3 á :)))))) mong mọi người ủng hộ, mà mình cũng chỉ mới viết thôi, có gì mọi người bỏ qua…
Đây là fic ngắn kể lại sự dâm đãng của em Nhiên - Đào Ngọc An Nhiên, năm nay 16 tuổi.Nếu mọi người hứng thú thì ghé đọc nhé, còn không hợp thì click back ạ, chứ nặng lời là em rổn nước lì liền đó ạ <33P/s: Ngôn ngữ thô tục, bẩn bựa, người yếu tim đừng xem kẻo sốc lổ lão…
và liệu tình yêu chúng ta trao nhau có chắc toàn tâm ý?xem ra cũng chẳng ai biết đượcmay ra thời gian biết được…
harry potter au!không biết có nên cơm nên cháo gì không nhưng hứng lên thì viết=)))) mỗi chap ngắn lắm, chủ yếu có plot thì viết à. xác định đọc để giải trí nha mấy bạn, bruh lâu chưa xem lại hp nên ngốn lào lắm…
Giá như lúc đó anh giữ em ở lại....…
Thể loại: thanh xuân vườn trường, hiện đạiEm xinh đẹp như hoa nở rộ vào mùa xuân, là cơn mưa rào trong trời oi bức mùa hạ, là lá vàng rơi mùa thu, là ngày trời nắng ấm trong suốt ba tháng lập đông, em là ánh sáng trong tim tôi, là tình đầu đẹp đẽ và là người cuối cùng mà tôi yêu.…
độ dài của fic này chắc chỉ tầm 20 chap ad chỉ là đã được quyền nhượng lại của tác giả trước là savokikuforever hiện tại sẽ làm chủ fic này có lẽ kết cấu fic này sẽ khác vs kết cấu fic gốc 1 chút ad muốn làm nó hoàn chỉnh 1 chút cảm ơn mọi người đã đọc hãy chiếu cố ad này nhiều nhiều…
Sara từng nghĩ: chỉ cần học giỏi, ngoan ngoãn và cố gắng thật nhiều... thì sẽ được yêu thương. Nhưng sau biến cố ở trường cũ, cô bị đuổi học, bị chính ba mẹ quay lưng- với trái tim đầy vết cắt và im lặng.Tại ngôi trường mới, Sara ngồi một mình. Không cười, không nói chuyện, không mở lòng. Cho đến khi LyHan - cô bạn cá biệt luôn sống tự do, không màng đánh giá của người khác - bước vào đời cô, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.Từ một chỗ ngồi lặng lẽ, một tình bạn chớm nở. Từ một câu chào nhỏ, một trái tim bắt đầu hồi sinh."Đôi khi, một ánh mắt cũng đủ cứu rỗi. Một người ngồi bên cũng đủ làm mình tin trở lại."…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…