Khang Húc | Vở Kịch Của Em
Oneshot…
Oneshot…
một mớ hỗn độn.…
Warning : R18, OOC…
anh chỉ của riêng em thôi…
"viết cho ta những người quen thành lạ,vẫn còn là hạ nhưng không còn ta"…
em nhớ mùa hạ đến lạ,những mùa ta (từng) yêu nhau.…
Tác phẩm đầu tiên của Team! Mong mọi người ủng hộ nhé!…
Nếu như yêu,thì sao lại không nói ra?Ngại tầng lớp khác biệt?Không.Không bày tỏ không phải vì sợ.Mà chỉ muốn giữ lại cho bản thân và người đó một chút mối quan hệ.Người này yêu người nọ,người nọ yêu người kia,người kia yêu lại người khác,người khác đó lại thương thầm người này.Vòng luẩn quẩn cứ như vậy trói chặt họ.Đến cuối cùng.Là ai có được hạnh phúc?Một người yêu một người không yêu mình thì rất thống khổ.Nhưng cớ sao lại cứ bất chấp mọi đau khổ mà yêu?Dù biết rằng gai xương rằng đâm vào da thịt rất đau.Tại sao lại vẫn cố gắng ôm lấy nó.Luhan,Sehun,Kai,Kyungsoo,Chanyeol,Baekhuyn.Ai trong số sẽ là người hạnh phúc?Và ai sẽ là người đau thương?…