Thanh Xuân!?!-chỉ hai chữ nhưng thật khó hiểu
Nó đơn giản chỉ là về cuộc sống của một cô gái tuổi mới lớn, pha chút vui buồn, pha chút đăng đắng, là có pha chút sự thật của tác giả.Nó đơn giản là khoảng lặng giữa sự suy ngẫm vô cùng lạ lùng…
Nó đơn giản chỉ là về cuộc sống của một cô gái tuổi mới lớn, pha chút vui buồn, pha chút đăng đắng, là có pha chút sự thật của tác giả.Nó đơn giản là khoảng lặng giữa sự suy ngẫm vô cùng lạ lùng…
Nếu ngày ấy cô ấy không xuất hiện, nếu ngày ấy anh không vì dục vọng mà đi, nếu ngày ấy tình yêu ta đủ lớn để ta vượt qua khó khăn, nếu ngày ấy em không phát hiện anh cùng cô tình tứ, nếu ngày ấy...Và rồi anh chợt nhận ra, chả có gì gọi là 'nếu' cả. Những kỉ niệm về em cứ ùa về làm tim anh càng khắc sâu hình bóng em, nụ cười em làm anh nhớ mãi không rời, và rồi... Suy nghĩ chợt ùa về, trái tim chợt đau thắt, lí trí chợi lu mờ, vòi chảy ngay khoé mắt một lần nữa được vặn...*****gọi tui là Vy Vy nha :3 trong fic 20% là dựa vào bài hát của Gà YG nên đừng hỏi tại sao giống lời hoặc chủ đề bài. Độ dài và ra nhanh của chap tùy theo độ tương tác của mấy thím :))…
Văn Án :Trong vùng không ai là không biết nhà họ Phác không chỉ nổi tiếng giàu có nhất nhì làng Yến Giang này ! Mà Cô Út nhà họ Phác còn là con vàng con cưng của ông hội đồng Phác. Được ông hết mực thương yêu, ở nhà họ Phác chỉ có thứ Cô Út không cần, chứ không có thứ gì Cô Út muốn mà không có.Cô lại nổi danh thông minh từ bé, còn là đứa trẻ ham học, vẻ bề ngoài lại xinh đẹp từ nhỏ, nhưng trên đời này chẳng có gì là hoàn hảo cả, Cô từ nhỏ lại ít nói, còn có chút khó gần, nếu không nói quá thì chính là lạnh nhạt với người khác. Thế nhưng Cô từ nhỏ cũng là đứa trẻ khác người, Cô không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp nao lòng, mà gia thế lại giàu có kết xù, là người có nhiều ưu điểm như thế ? Chính là không thể không khiến người khác yêu thích a, ai trong làng cũng muốn cầu thân với nhà họ Phác. ' Nhưng thật tiếc thay cho họ...Cô sớm đã nặng lòng với một người con gái, cả đời này của mình, Cô chỉ cưới một người con gái, chỉ nặng lòng...THƯƠNG...người con gái đó '................................." Chỉ cần..chỉ cần chị nguyện xem tui là duy nhất...là duy nhất của chị, tui cũng sẽ nguyện, xem chị là tất cả...là tất cả của tui ! "._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Ad : Đây là truyện đầu tiên tôi viết, là đứa con tinh thần đầu tiên của tôi, có giống truyện nào đó, thì cũng do tôi đọc nhiều truyện nên có mượn ý từ đó mà thôi. Chứ nội dung truyện, là hoàn toàn suy nghĩ của tôi, vì lần đầu viết truyện nên văn có thể kém, không tốt mong có thể góp ý thêm, chứ kiếm chuyện thì miễn không típ.…
*Author: xxxthienthannhoxxx, Sen_ikkyu*Edit bìa: tự xử *Artist bìa: Rui (ảnh này ảnh thuần Việt, không phải anime đâu nha)*Thể loại: Xuyên không Creepypasta, tâm linh, kinh dị + hài hước.* Giới thiệu truyện:"Đừng nói đạo lý với ta! Đừng giả làm nạn nhân trước mặt ta! Lũ ghê tởm!""Bọn mi chỉ là con mồi của ta. Là nguyên liệu giúp ta nuôi dưỡng sắc đẹp được trường tồn. Hãy vinh hạnh vì điều đó... Hỡi những kẻ đầy bẩn thỉu kia."Tà nữ, vốn không phải là ác quỷ, cũng không phải là phù thủy dù sự tàn ác của nàng, cũng như năng lực của nàng cũng chẳng hề thua kém họ. Người ta gọi nàng là tà nữ vì trước đây nàng từng là một nữ pháp sư nhưng đã dấng thân vào con đường tà đạo. Con mồi đã bị tà nữ nhắm tới thì chỉ có thể chết một cách thê thảm. Nàng chỉ cần đến những gì có ích trong cơ thể chúng để thực hiện tế lễ và các nghi thức để giúp mình trẻ mãi không già. *Warning:Do Wattpad bị khùng nên phần warning mình đã cập nhật n lần rồi vẫn không được. Nên có gì cần lưu ý các bạn hãy đọc phần mở truyện có phần lời nói đầu của tác giả. Đó chính là Warning.…
Bạn có thể chỉ coi đây là một câu chuyện kì dị nhưng đối với tôi, đó là tất cả tâm tư tình cảm của mình dành cho người con gái ấy.Có lẽ thật nực cười khi một công chúa yêu một nàng thơ, nực cười nhưng lãng mạng, phải không?…
Tôi không phải người hoàn hảo nhưng tôi chọn yêu người hoàn hảo.Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ bước vào showbiz nhưng tôi vẫn chọn vào.Tôi chưa từng nghĩ mình có thể thành idol Hàn Quốc nhưng tôi vẫn chọn đi con đường này.Tôi chưa từng nghĩ mình can đảm nhưng tôi vẫn chọn can đảm.....Bởi vì tôi lỡ yêu người hoàn hảo đang can đảm đi trên con đường idol Hàn Quốc trong giới showbiz hào nhoáng.Note: Những tâm tư nằm trong tưởng tượng của một người viết truyện, những tình huống mà một người viết truyện suy nghĩ ra và những ánh nhìn trong tương lai của chỉ người viết truyện.Mong rằng mọi người hãy đọc với một tâm thế thoải mái, thư giãn và nếu có lỡ không yêu thích xin đừng buông lời, hãy nhẹ nhàng lướt qua vì tâm tư chỉ là tâm tư, của một người mà thôi. Không thể giống nhau được.…
---------- Nhất Thủy Tâm Anh ---------- 12h đêm em cặm cụi nhắn tin cho anh:- Dậy đi anh ơi! Dậy hát cho em nghe! Em nhớ anh lắm... Huhu...Anh không rep, em trằn trọc rồi cau có bấm số gọi anh. Số điện thoại anh em chẳng thèm lưu trong máy, vì đơn giản là em đã lưu vào tận trong tim. Nhạc chờ văng vẳng bên tai, đủ các thể loại, anh là thằng hâm nhất em từng biết. Bốn bài nhạc chờ chẳng bài nào liên quan đến nhau, và nếu ai đó nghĩ rằng nghe nhạc chờ mà đoán được tính cách của chủ nhân số điện thoại thì gặp anh chỉ có nước đập đầu vào tường hoặc là bẻ răng tự tử. Ai đời cuộc thứ nhất đang phiêu với flow chắc nịch "Lighter-Eminem" thì cuộc thứ hai trầm hẳn xuống với nhạc không lời "Kiss The Rain - Yiruma". Cuộc thứ ba vừa nghe đã giật mình thon thót bởi cái bài nhạc tiền chiến từ thời bà ngoại đẻ ra mẹ, đến cuộc thứ tư suýt sùi bọt mép vì đoạn cải lương réo rắt chất lừ chất nổ. Em lăn lộn trên giường, đá chăn đạp gối. Ghét cái thói quen tắt chuông, tắt cả rung rồi đáp điện thoại xuống cuối giường (nghe người ta bảo để điện thoại gần đầu thì hại não) của anh. Vật vã mãi rồi cũng chìm được vào giấc ngủ lúc đã gần rạng sáng, em vùi đầu vào chăn, cuộn tròn như con mèo nhỏ. Sáng ra bảnh mắt, anh gọi lại cho em, lè nhè:- Đêm qua gọi anh gì đấy?- Ưm...không...! - Em ngái ngủ hậm hực trả lời.- Không cái gì, thế dậy đê!- Điên à? Hôm nay thứ mấy?- Chủ nhật em ạ.- Thế mấy giờ mà dậy?- 6h rồi, bình minh lên có con chim non hòa tiếng hót véo von rồi. Dậy!- Im ngay cho bà ngủ!!!…
Đây là những suy nghĩ của tôi về ChanBaek và về mọi chuyện diễn ra xung quanh 2 bạn trẻ, không biết có giống với suy nghĩ của mọi người không nhưng tôi rất mong có được sự đồng cảm và ủng hộ của các bạn~…
Tên : [AllSanzu × Tokyo Revengers] Là Một Tội Phạm All x SanzuOOC nhân vật, cốt truyện được tự tác giả hình thành do suy nghĩ riêng mong không đem đi bất cứ nơi nào khi không được cho phép, xin cảm ơn![Thay đổi tên truyện và phần lời giới thiệu]-----Danh là no.2 Phạm Thiên, một nam nhân xinh đẹp mĩ miều làm đốn tim biết bao người nhưng tính cách lẫn công việc đều trái với cái nhan sắc ấy, là một tội phạm, là một người giết người không gớm tay, là một con chó trung thành với 'Vua' của nó, là một người tàn nhẫn ra tay tra tấn người người...Một bông hoa xinh đẹp tuyệt vời vấn thân vào giới đâu đâu cũng là máu vì vậy nhiều người cùng giới gọi em là Rose - hoa hồng, bông hồng đầy gai góc.Cuộc sống tẻ nhạt, không việc gì làm khơi ngợi hứng thú của nó, nhàm chán.Gì đây? Thằng này được cảm đám cưng chiều? Mẹ, đứa khứa này đâu ra đây nhìn ghét dễ sợ!V-vua? Người vì nó trực tiếp ra lệnh kêu tôi chết đi? Tại sao?! Tôi là đang rất bình thường không khùng tới mức gây khó dễ cho thằng điếm đó đâu! Người thà tin nó còn hơn thuộc hạ trung thành nhất của người sao? Được, tôi chết cho người xem và đây là nhiệm vụ cuối cùng tôi làm cho người thưa 'Vua'!Ngày ấy có một mỹ nhân ra đi, ngày hôm sau liền có một người thay đổi sau một ngày.Thế giới song song sao? Cũng thú vị?…
Khi người khác nói bạn nhìn qua luôn luôn bình tĩnh cùng thờ ơ như vậy, chỉ có trong lòng bạn biết, lúc này bình tĩnh cùng thờ ơ là dùng bao nhiêu nước mắt để đánh đổi, vào khoảnh khắc không một gợn sóng sợ hãi đó, gần như cũng đã từng bị nhiều hoặc ít gợn sóng bao phủ. Tất cả những thất vọng và đau khổ trong cuộc sống, tất cả trải nghiệm, cũng là để bồi dưỡng và rèn luyện bạn. Đừng nói năm tháng tàn nhẫn, thật ra thì nó rất dịu dàng với bạn...#Sưutầm…
Không đường…
Tên gốc: Thủ thi người cùng hắn phế sài tiểu cương thi (守尸人和他的废柴小僵尸)Tác giả: Cách CửuEdit: SểThể loại: đam mỹ, mạt thế, trọng sinh, 1x1, linh dị thần quái, ngoài lạnh trong nóng dấm tinh người giữ xác công x sinh hoạt vô dụng tâm tư đơn thuần cương thi thụVăn án:Trình Văn là cương thi, điều đầu tiên nhìn thấy sau khi tỉnh lại là người giữ xác gần mười tuổi đang trầm tư suy nghĩ.Cực khổ dạy cho hắn bản lĩnh, đưa hắn ra khỏi mộ, nhưng lại phát hiện hắn đã lạc hậu so với thời đại từ lâu.Ăn hộp bánh quy, lén tích trữ quà vặt, coi chột như đồ ăn dự trữ, đợi chút! Tên giữ xác nhà anh vứt đồ ăn dự trữ của tôi đi làm gì?! Coi chừng tôi để cho cương thi khắp phố cắn anh!Mẩu chuyện 1:Trình Văn: Anh quay đầu đi, tôi muốn lén ăn bánh quy, anh không được nhìn trộm.Tô Dật: ...Mẩu chuyện 2: Tô Dật: A Văn, thứ trong quần áo của em là gì?Trình Văn: Anh đừng vứt đồ ăn dự trữ của tôi!--------------------------------------Vui lòng không re-up, không chuyển ver. Bản dịch không đúng 100% vì mình chỉ biết một chút tiếng trung Ó w Ọ…
Những mẫu truyện ngắn do tui suy nghĩ ra lâu lâu chôm nữa bạn nào đọc quen thì hiểu gòi nhen…
Một bàn tay từ dưới vươn lên, cầm cổ chân tôi: "Đừng nhúc nhích" Tiếng nói ngăn tôi đang giãy dụa, một bàn tay nắm chặt cổ chân tôi, một cái khác nắm ở bậc cầu thang, cả cơ thể treo giữa không trung: "Xin cậu, đừng nhúc nhích." Tôi im lặng nhìn cậu ta, cậu nghiêm mặt nhìn tôi, ở trên trán chỗ bị tôi đạp đang chảy máu, chảy qua má xuống dưới sàn. "Có thể kéo tớ lên không? Tớ đảm bảo sẽ không làm gì cậu." Cậu ta nhẹ nhàng dụ đỗ tôi. "Tớ cảm thấy có lỗi với những gì đã xảy ra, nhưng này là do cậu." Tôi không nói gì. "Đỡ tớ lên, được không?" Cậu ta hiện ra khuôn mặt đáng thương. "Chúng ta là bạn học. Cậu không hi vọng bạn học chết trong khi mình đứng nhìn chứ ? Cha tớ đã chết vào năm trước ở Bộ Pháp thuật. Tớ không có người nhà. Đỡ tớ lên được không, tớ không muốn chết..." Tôi muốn hạ chú Avarda vào hắn. "Ngươi đi chết đi". Tôi nói. Tôi đá một cước vào tay hắn. Hắn nhếch miệng, những chiếc răng lóe sáng trong bóng đêm, nhanh chóng rơi xuống. Ở phía dưới rất nhanh vang lên tiếng "Đông", sau đó không còn tiếng động nào nữa.... ---Ghi chú: Tác giả Hổ Bán Liên; Converter : U Tịch Cốc; Editor: Quyền Khuyên. Đây không phải là tác phẩm của mình, mình chỉ đăng truyện đã edit thôi nên các bạn vui lòng khi lấy truyện đi trang khác trừ diendanlequydon thì phải xin phép chị Quyền Khuyên nhé. Cảm Ơn.…
Tên: Phản diện Tránh Xa Tôi RaTác giả: Dao Ức Trường AnThể loại: Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Xuyên thư , Làm giàu , Nữ phụ , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợpTổng số chương : 167 + Phiên ngoại Nguồn: Wikidich Tình trạng convert: Đã xongTình trạng edit: Đang dịch…
Đăng từ chương 60 cho đến hết truyện…
Taehyung cứ ép Jimin đi xem mắt mãi và anh thì chẳng thích hẹn hò với đám alpha kia tẹo nào, nhưng nếu đó là cậu alpha mang mùi marshmallow và sở hữu đôi mắt to tròn như cún con mà anh mới gặp tuần trước thì Jimin sẽ suy nghĩ lại nhé.all credits go to @cockmin on ao3.…
Tên nguyên bản: Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu [Thật ư? Thật ư? Phải là hồng phai xanh thắm] Tác giả: Quan Âm Tắc LoạnNội Dung: xuyên không, điền văn, trạch đấu.Độ dài: 220 chương+ 4 phiên ngoạiNữ Chính: Thịnh Minh LanNguồn: https://haiduongvien.wordpress.com/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/Thịnh Minh Lan: "Ta chỉ là yến vũ dưới mái hiên. Từ xa nhìn một cái là được rồi."..."Có thể vì nữ nhân trong thiên hạ mà thở dài một tiếng, chắc chắn là người tốt."..."Có những lúc ta luôn nghĩ nếu chúng ta không phải là người. Là cá, là hoa, là chim thì có thể tự do tự tại song túc song phi...Tốt biết bao!"…
Câu chuyện là một tấn bi kịch-mối tình tay ba đầy ngang trái giữa Kakuchou Hito, Yasuko Hikoto và Izana Kurokawa.Yasuko đã lựa chọn con tim mình, chọn sánh bước bên người cô yêu sâu đậm-Izana, dù biết phía sau vẫn còn Kakuchou luôn âm thầm dõi theo và chờ đợi.Nhưng rồi, số phận nghiệt ngã vén bức màn bí mật: Yasuko và Izana là anh em ruột.Tình yêu của họ, từng nồng cháy và đẹp đẽ, giờ đây hóa thành tội lỗi.Mọi thứ sụp đổ trong phút chốc.Và Kakuchou-người luôn đứng ngoài cuộc-lại là kẻ cuối cùng lựa chọn ở lại, cam chịu gánh lấy toàn bộ đau thương và nghiệp báo thay cho cả hai người mà anh yêu thương nhất.…