slam dunk; mitko | màu xanh mặt người
"Trong khi ông đứng trước dòng sông, một dòng sông yên ả và duyên dáng, ông nhớ lại những tháng ngày khi hai người hơn ba mươi, và con gái cả của ông vừa đủ tuổi đi học mẫu giáo. Mỗi ngày, khi tan làm về, hai người sẽ gặp nhau trước cửa trường mẫu giáo của con gái, đón con về, ông sẽ lái xe chở hai bố con đi mua một món gì đó ăn nhẹ trước bữa tối. Có thể là một củ khoai nướng, một cái bánh bao, hoặc một cây kem cho ngày nắng nóng. Nhưng con gái ông từng rất thích ăn thịt nướng của một bà lão từng bán ngay đối diện con sông, nên ông luôn đi qua con sông này mỗi khi muốn dỗ dành con bé. Và khi ông Hisashi để con gái mình háo hức kể chuyện với bà lão bán thịt nướng nhân hậu, ông trao một cái hôn vội vàng cho Kiminobu trước khi Kimi dắt con gái ra khỏi xe để mua thịt, còn bản thân ông thì tựa người vào vô lăng, nghiêng đầu nhìn mặt sông phẳng lặng qua lớp cửa kính, nghỉ ngơi một chút sau cả một ngày dài. Có đôi khi, ông quay đầu nhìn chồng và con gái mình kiên nhẫn xếp hàng đợi mua thịt nướng, sườn mặt của Kiminobu - lúc nào cũng mang nét lãng tử và hiền lành rất thư sinh - và ý cười ghim sâu ở đuôi mắt Kimi khi ôm lấy hai cái má phúng phính của con gái, rồi ông Hisashi tự nhủ mình mới may mắn làm sao đã yêu được một người như vậy trên đời. Đôi lúc, ông nhìn cảnh tượng ấy qua khung cửa kính xe, rồi tự dưng ông rưng rưng nước mắt, lặng lẽ lau đi một cảm giác hạnh phúc vừa nhỏ bé lại vừa quá đỗi lớn lao, một sự biết ơn ông đã ngỡ chẳng bao giờ ông hiểu được."-major character death nhưng KHÔNG BUỒN. viết bởi n.…