[Misana] Từ Thư Kỉ Niệm 3 Năm Ngày Cưới
Chẳng cần nắng hay mưa tô điểm, khoảnh khắc nhìn vào mắt người đối diện đã đủ để nàng nhận ra: "Tìm thấy rồi."…
Chẳng cần nắng hay mưa tô điểm, khoảnh khắc nhìn vào mắt người đối diện đã đủ để nàng nhận ra: "Tìm thấy rồi."…
[200314]Hoa đào thì luôn luôn nở rộ, mỗi năm, cứ đến mùa thì nhất định sẽ nở rộ. Đều đặn như vậy, chung thuỷ như vậy, cứ như là đang mãi hoài vọng, mãi chờ đợi hình bóng của ai quay trở về....Hoa đào năm nay vẫn nở, nhưng bóng dáng người xưa đã vạn dặm khuất xa, nghìn trùng ngăn lối.Hoa đào cũng chỉ biết ôm trong lòng một mối tình câm, rồi tàn lụi trong âm thầm.... Gieo vào đất một khúc tương tư, trông đợi vào cuộc hội ngộ của một kiếp đời sau nữa...[Tổng hợp những câu chuyện ngắn cho Shiba, cho cánh cụt, cho thời thanh xuân đẹp đẽ sắp đi qua của chúng ta]…
mỗi nhân vật trong câu chuyện của tôi, ai cũng mang trong mình những điều khó nói vô hình.…
a winter night…
Phải lầy và kiên nhẫn mới có thể đọc cái này.Những mẫu chuyện nho nhỏ của Thấu lưu manh và Danh đanh đá =)))…
Cafuné là một từ trong ngôn ngữ Brazil - Bồ Đào Nha, chúng có nghĩa là hành động luồn những ngón tay nhẹ nhàng vào mái tóc của người mình yêu.…
Nhan khống (颜控): Chỉ người cuồng nhan ѕắc, coi trọng cái đẹp.…
Như tên truyện…
"Em mát dịu như bạc hà còn chị lại ngọt ngào như Chocolate.""Hai chúng ta ở bên cạnh nhau sẽ rất hoàn hảo."…
"Minari, em biết Woebegone có nghĩa là gì không?""Chắc là "hạnh phúc" hay ít nhất cũng phải là "Chẳng còn nỗi buồn". Vì "woe" là "đau khổ", "Be gone" có nghĩa "rời đi"?""Sai rồi""Như nào mới đúng cơ?""Woebegone có nghĩa là "bi thương đau khổ" vì người đã rời đi.…
a sweet letter…
Tại đây chỉ có tình yêu ☺️💅❤️…
Một chiếc oneshot vào ngày bình yênOneshot được lấy ý tưởng từ phim Song Kính của đạo diễn Vu Chính và bài hát 'Tình cờ gặp gỡ' do Trương Nam(vai Hứa Ấu Di) trình bày.…
all x zenitsuở đây nói không với SE…
Sana muốn nghĩ rằng mình là một người bạn giường tuyệt vời, nhưng có vẻ là Mina không cảm thấy thế.…
all for sana 🎀|20.05.2017|…
"Cừu, kể chuyện cho Sói nghe đi""Ngày xưa, có một người con gái rất cô đơn...""Tại sao ả lại cô đơn?""Mọi người từng tiếp xúc đều xa lánh cô ta...""Vậy ả đã làm gì?" "Cô ta đã tìm cách chia bản thân ra hai nửa...""Để ả sẽ luôn có bạn?""Phải, để cô ta sẽ luôn có bạn..."…
"nếu ở bên cạnh cậu bình yên như gió, như mây, dịu dàng như việc hít thở. vậy đâu cần chờ đến những ngày nắng đẹp trời?"…
quay trở lại khi đó nếu câu trả lời của em khác đi, tôi tự hỏi câu chuyện này liệu sẽ thành ra thế nào.…
"chà, nhưng không tệ nhỉ, một tòa lâu đài dành riêng cho bọn mình"mary vẻ mặt đắc thắng, cô chễm chệ ngồi trên chiếc bàn lớn, nhìn ra toàn bộ gian phòng. tsuzura đứng bên cạnh, chỉ lặng lẽ mỉm cười, ngắm nhìn dáng vẻ rạng rỡ của người trước mặt."chỉ cần ở bên mary, thì ở nơi nào cũng là lâu đài cả. vì sao ấy hả? vì mary chính là chàng hoàng tử trong mơ của cô mà."nếu mary biết trước được...rồi sẽ đến một ngày, khi căn phòng này vẫn là câu lạc bộ văn học, vẫn sẽ là sòng bạc, nhưng chẳng còn thuộc về riêng cô...nếu người năm ấy cũng chẳng còn bên cạnh, cô có còn chiến đấu nữa hay chăng?…