Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Về những giấc mơ mà tôi mơ được gần đây hoặc mấy năm về trước. Sẽ có mấy đoạn tin nhắn vì cái giấc mơ cũng lâu rồi, tôi tự nhắn một mình bên nick không sài nữa thôi. Nó có đầy đủ thể loại và fandom nhưng nhiều nhất là TR và AllTake. Nếu các bạn không thích thì có thể bỏ qua.Đọc truyện vui vẻ.…
Sau một hồi lăn qua lộn lại để tiêu thực Quang Tiểu Lạc đã không còn chịu đựng được nữa"Dương Phàm, anh nên đổi nghề" Quang Tiểu Lạc nói một cách nghiêm túc"Tại sao ?" trong mắt tràn đầy sủng nịnh, Dương Phàm hỏi một câu có lệ"Anh không thích hợp làm thầy giáo" nghiêm túc nói lần nữa. "Thầy giáo sẽ không hành hạ học trò của mình lăn qua lộn lại "Tên thầy giáo nào đó không biết mình làm sai còn ồ một tiếng, xong lại nói nghiêm túc"Anh là đang dạy học trò của mình biết nghĩa vụ vợ chồng là như thế nào nha, vả lại hôm nay là chủ nhật xét thấy em còn nhiều sức để dạy anh....không thì "đôi mắt hồ ly híp lại phun ra một câu nói vô lại"anh dạy em thêm phụ đạo về cách làm vợ nữa thôi"…
~~~~~~~~~~~~~~~~~ NHÂN MÃ - THIÊN YẾTCô cầm cốc cafe lên nhâm nhi vài ngụm rồi nhìn ra ngoài , trời đang mưa , mưa trắng xóa , mọi người tấp nập tìm chỗ trú. Cô tiếp tục nâng cốc cafe nóng hổi lên nhâm nhi tiếp rồi nói : " tôi thích mưa vì khi có nó tôi mới bộc lộ được cảm xúc thật sự của chính mình " Cậu nhìn cô , ánh mắt ôn nhù , vâng cô là người đầu tiên mà làm cậu sao xuyến đến vậy. Nghe cô nói , cậu cười , một nụ cười bán nguyệt rồi cậu nói : " còn tôi thì thích em vì khi ở cạnh em tôi mới biết đâu là chính mình "Cô bất ngờ nhìn cậu rồi cô quay lại tiếp tục nhiệm vụ ngắm mưa và nhâm nhi cốc cafe cappuccino, bỏ lơ câu nói làm cô bất ngờ và bối rối của cậu qua một bên.Cậu chống cằm nhìn vẻ mặt từ đơ sang bối rối, từ bối rối sang nghiêm túc của cô mà không khỏi cười thầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~ BẠCH DƯƠNG ~ SƯ TỬAnh đang bước đi trên con phố tấp nập, con phố mà anh gặp được định mệnh của anh, con phố mà anh và nhỏ ngừng oan gia, đúng anh và nhỏ từng ghét nhau cực kì nhưng giờ thì khác rồi, anh yêu nhỏ, yêu cái nét đáng yêu của nhỏ, yêu cái lúc ngây thơ, yêu cái lúc bướng, yêu cái lúc cùng nhỏ quậy phá, yêu cái lúc nhỏ hờn và làm nũng ,yêu luôn cả cái lúc nhỏ ngủ với cái tướng " mông đội trời " ấy, humm anh và nhỏ thân cũng được hai năm rồi nhỉ nhưng anh vẫn còn giấu kín trong lòng haiz có lẽ anh sợ lúc nói ra nhỏ sẽ xa lánh anh nên anh đành im lặng thôi. Anh ngẩm nghĩ một hồi rồi lấy headphones đeo , ngồi xuống ghế trong công viên : " nè dám đi chơi lén bỏ tui ở…