Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
48 Truyện
Lặng lẽ tổn thương

Lặng lẽ tổn thương

143 6 3

Đây là lần đầu tiên tớ viết fic m.n ủng hộ tớ nhé Vì fic đầu nên sẽ ngắn thôi…

CƯỜI LÊN NÀO...

CƯỜI LÊN NÀO...

3 0 2

"Tôi từng nghĩ trẻ con mồ côi sẽ được yêu thương nhiều hơn. Nhưng không, thứ tôi nhận được chỉ là đòn roi, là bữa cơm chan nước mắt.Bảy tuổi, tôi đã hiểu: nếu không muốn bị tổn thương, thì phải biết làm người khác đau trước."…

[FirstKhaotung] Unilateral

[FirstKhaotung] Unilateral

58 9 1

" Tao thích mày, First " ________________________Đây là fic đầu tiên t viết nên có thể còn thiếu xót. Mọi người góp ý nhé ạ.…

Đoản KaiSoo

Đoản KaiSoo

263 8 1

Kai Củ Cải Để mừng sinh nhật cháu ĐÔ và cháu Cải nên ta cố gắng thức đểm để viết 4 cái đoản văn này . Mong KaiSoo sẽ mãi mãi bên nhau , tạo nhiều mmt cho chúng quắn quéo nhé .Happy Birthday KAISOO 12/01/1993-12/012015 &14/01/1994 -14/012015————————————————————————————————————————————————————1.quên đồ đang lượn lờ mấy trang fansite ,chợt mặt Kyung Soo xám lại . Trên máy tính hiện lên hình ảnh hai người con trai đang nắm tay ngay , cười nói , thậm trí là còn ôm nhau nữa mà một rong hai người đó không ai khác chính là Kim JongIn  người mà đêm đêm vẫn thì thầm bên tai nói yêu cậu nhất , thương cậu nhất , Vặn volum khuôn miệng to hết mức có thể, cậu như muốn điên lên trong tiếng nói của mình.-Kim JongIn … anh vào đây…

Mỹ Nhân Gặp Phải Mỹ Nhân

Mỹ Nhân Gặp Phải Mỹ Nhân

2 0 3

■ Phần giới thiệuCó duyên thì tức sẽ gặp được nhau đến với nhau, còn không duyên thì cho dù có cố gắn tạo quan hệ như thế nào đi nữa thì nó cũng vẫn là không thể đến với nhau. Lần đầu gặp hắn cô cứ luôn gọi hắn là mỹ nhân này mỹ nhân nọ lại còn thờ ơ với hắn. Hừhh chỉ có người này mới dám làm vậy với hắn thôi thật tức chết mà thôi được phải dạy đỗ lại cô ngốc này mới được.........đã nói rằng không quen sao hắn ta cứ bám víu không tha vậy =.= thôi được nếu hắn đã muốn chơi vậy cô sẽ chơi tới cùng xem ai là người bỏ cuộc trước đây ^_^ . Nhưng mà...ấy chết cô rồi hắn ta như vậy cư nhiên mới lần gặp đầu tiên lại hôn cô hôn tới nghẹt thở lại còn có ý định xin sđt của cô •_•||| xí nằm mơ đi cô mới cho hắn... còn còn giở trò đồi bại nơi đông người như vậy cô thực xấu hổ nha hắn đồ mặt dày không biết xấu hổ thì thôi đi tự mà làm một mình cô sợ quá lại bỏ chạy để quên điện thoại mới đau ㅠㅡㅠ được rồi tên khốn này cô thề phải giết hắn xem như sáng ra đường quên thắp nhang T.T...…

"Echoes of the Past" (Tiếng vọng của Quá Khứ)

13 0 3

Năm 2018, sau hai thập kỷ hòa bình kể từ khi Voldemort bị đánh bại, Hogwarts tiếp tục đào tạo thế hệ phù thủy mới. Hai giáo sư trẻ, Selene (giáo sư Biến hình) và Ronan (giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám), thường xuyên bất hòa nhưng buộc phải hợp tác khi được Hiệu trưởng McGonagall giao một nhiệm vụ đặc biệt: quay ngược thời gian để điều tra dấu vết còn sót lại của Voldemort.Bộ trưởng Hermione Granger đã gửi cho họ một chiếc Xoay Thời Gian nhằm hỗ trợ cuộc điều tra. Tuy nhiên, khi kích hoạt, nó xảy ra lỗi và đưa cả hai về năm 1993-thời điểm Harry Potter học năm ba. Mắc kẹt trong quá khứ, họ phải tìm cách thích nghi, giữ kín danh tính và khám phá bí ẩn đằng sau sự cố này, trong khi vẫn phải cẩn thận để không thay đổi lịch sử. LƯU Ý :-đây là bộ truyện đầu tay của mình nên mong các bồ ủng hộ😭💖-hai nhân vật chính là OC của mình nên không có xuất hiện trong nguyên tác-mình sẽ lấy dòng thời gian ở Harry Potter và cả phần Đứa trẻ bị nguyền rủa- đọc với mục đích giải trí nha mọi ngườii💕…

[DaeJae/Longfic] Phòng trăng

[DaeJae/Longfic] Phòng trăng

58 6 2

Nếu như khi ấy anh không cứu tôi, có lẽ cuộc đời của chúng ta cũng chẳng phải biến động đến ngư vậy...========================Author: PatheticRating: T (Google để biết thêm thông tin)Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi, ngoài ra mọi thứ chỉ còn là tưởng tượng.Categories: Fantasy, Angst, Tragedy.Note: Một fic nữa với trọng tâm là tâm lý nhân vật, cốt truyện có vẻ không mới lắm. Sau "Em có thể lặng thầm yêu anh", thì đây có lẽ là một fic có khả năng tiết lộ cái kết cho người đọc một cách rõ ràng hơn.Xin hãy đọc thật chậm, bởi vì một khi bạn quyết định đọc câu chuyện này, thì hãy xem nó như thế giới của riêng bạn vậy. Một thế giới chỉ tồn tại sự vội vã và vô cảm, sẽ mục ruỗng từ tận bên trong những cá thể ở trong nó, và đến một lúc nào đó, sẽ không bao giờ có thể cứu vãn được nữa.Note 2: Enjoy! Fic này tôi sẽ viết thoải mái một chút nên đừng lo nhé :)Chữ trên ảnh: Ánh trăng rọi vào phòng. (Google dịch nên đừng tin tưởng)…

[DaeJae/Longfic] Ngưng tụ thành gió sương

[DaeJae/Longfic] Ngưng tụ thành gió sương

14 1 1

Trên đỉnh núi Hoàng Tra, có một ngôi mộ bơ vơ giữa muôn trùng gió núi.Ở nơi ấy, đất trời phân chia, tạo thành hai mảnh tách biệt mà cô độc.Dưới chân mộ là một chiếc hộp gỗ đã gần như mục nát. Chẳng ai biết nó đã ở đấy tự bao giờ, cũng chẳng ai có đủ can đảm để chạm vào vật bên trong ấy. Cố nhân đã không còn, giữa nơi sống và chết cũng chẳng phân ranh giới, liệu có ai dám phạm đến chốn linh thiêng để rồi hối hận ngàn đời?Chiếc hộp ấy, tuy đã chẳng còn mang dáng vẻ xinh đẹp ban đầu, nhưng hương thơm thuần khiết chẳng biết vì sao lại cứ văng vẳng bay khắp nơi này. Chẳng có cây, cũng chẳng có hoa, nhưng mùi hương từ hộp gỗ Đàn Hương ấy lại là thứ khiến cho người ta khó mà dứt lòng ra khỏi.Từ khe hở trên nắp hộp, có thể thấy rõ ràng vật ở bên trong.Ánh mặt trời chiếu vào vật ấy, thứ ánh sáng đỏ thẫm hắt ra khiến cho người ta có dè chừng. Nhưng nếu nhìn kĩ hơn, thì đó lại là một vật dường như đã có từ rất lâu về trước.Một chiếc trâm cài bằng vàng, với viên ngọc bích đỏ chói lọi cả một góc trời.Trên thân vàng quý giá lại có khắc một dòng chữ. Nguệch ngoạc mà cẩu thả, dường như người đã lưu lại bút tích trên ấy đã rất vội vã, hoặc có lẽ là sợ hãi, khiến cho nét chữ chẳng còn đều nữa, nhưng vẫn có thể đọc được phần nào ý người muốn nói.Chẳng ai biết chiếc hộp gỗ ấy đã có tự bao giờ.Cũng chẳng ai biết chiếc trâm cài tuyệt đẹp ấy thuộc về ai.Người ta chỉ biết có một điều..."Ta vẫn luôn đợi người."... rằng kẻ này đã sống một đời vô cùng khổ…