Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: SETác giả: Bạch TọtCouple: ChanbaekĐộ dài: oneshotSumary:Cậu nũng nịu đòi anh ôm từ phía sau và hôn nhẹ vào má.Vì cậu thích cái cảm giác đó, cảm giác có một người luôn ở phía sau...Note:_ĐỪNG MANG FIC ĐI ĐÂU KHI CHƯA HỎI Ý KIẾN NHÁ, MK KO MUỐN BỊ NÓI LÀ ĂN CẮP FIC RỒI BỊ CHỬI ĐÂU._Xưng hô: Baekhyun: cậu, Chanyeol: anh_M.n đọc fic xong rồi vote và cmt cho mk nhaKamsa~~~…
Author: TheaPairing: Ngô Kiến Huy x Jun PhạmLần đầu tiên nhìn thấy Lê Thành Dương, Phạm Duy Thuận đã thầm cảm ơn số phận. Cuối cùng những tia nắng của mặt trời đã rủ lòng thương chiếu sáng tương lai nhuốm một màu đen kịt của mình. Bất chấp mặt trời nóng cháy đến thiêu đốt, cậu vẫn như thiêu thân lao đầu vào kết cục đã định. Bất chấp mặt trời đã có một cô gái khác ở cạnh, bất chấp đáy mắt người kia chưa từng phản chiếu hình dáng của cậu. 7 năm quen biết, 7 năm nỗ lực cố gắng chiếm lấy dù chỉ là một chút tình cảm của Lê Thành Dương. Cho đến khi người hắn yêu tỉnh lại, Phạm Duy Thuận mới nhận ra một điều. Cậu mãi mãi chỉ là cái bóng, chỉ là người đến sau, chỉ là kẻ thay thế cho cô gái kia.Ánh nắng vàng rực trong lòng cậu bấy lâu nay đã dần dần nhạt màu. Rốt cuộc, lừa mình dối người, sống trong mơ mơ hồ hồ suốt bao năm qua cũng nên chấm dứt rồi. Vốn dĩ, đồ giả dùng nhiều năm, dẫu cậu đã nâng niu trân trọng biết bao, vẫn chẳng thể biến thành đồ thật. Vậy mà, khi cậu thật lòng tác thành cho Lê Thành Dương và cô gái kia, hắn lại vứt bỏ cả tôn nghiêm, quỳ xuống chỉ xin đổi lại một ánh nhìn từ cậu. Lê Thành Dương top, Phạm Duy Thuận bot, OOC . Nhân vật không liên quan đến người thật. Note: Trước ngược thụ, sau ngược công, cả hai đều là thế thân. Công và thụ đều có mối tình đầu, công truy thê gian nan, khổ hạnh. Không nhân vật nào trong truyện hoàn mĩ.…
Thẩm gia là hào môn nhà giàu, lấy Ngọc Thạch làm giàu, phú khả địch quốc.Thẩm Ly Yểu làm Thẩm gia này đại gia tộc trưởng nữ, sinh phó kiều diễm loá mắt dung mạo, nàng còn có cái không muốn người biết bí mật, nàng khả thức ngọc, hóa Ngọc Thạch vì quỳnh tương ngọc dịch.Có một ngày nàng xuyên thư .Xuyên thủng một quyển tên là 《 Thẩm gia kiều nữ: Bá đạo thế tử thỉnh nhập úng 》 cổ ngôn tiểu thuyết , tiểu thuyết giảng thuật Ngọc Thạch gia tộc , nữ chủ Thẩm Ly Vân dựa vào chính mình đổ thạch năng lực bị gia tộc coi trọng, dẫn dắt gia tộc phồn vinh hưng thịnh, nam chủ nam phụ nhóm ái mộ nàng, nữ phụ vật hi sinh nhóm chèn ép nàng, cuối cùng nữ chủ trải qua thiên tân vạn khổ gia quan tiến tước, cùng nam chủ ngược luyến tình thâm sau mỹ mãn hạnh phúc cuộc sống cùng nhau.Mà Thẩm Ly Yểu không có xuyên thành nữ chủ, xuyên thành nữ chủ ác độc Tiểu Bạch hoa đường tỷ. Ác độc đường tỷ thích nam chủ, cả ngày nũng nịu quấn quít lấy nam chủ ca ca dài ca ca đoản, dốc lòng tam đường muội nữ chủ tốt hơn vị.Ác độc đường tỷ còn có cái vị hôn phu, nàng ngại vị hôn phu gia thế thấp kém, chỉ thiên chỉ khi nhục hắn, cuối cùng bị vị hôn phu cấp giết chết .Thẩm Ly Yểu mặc tới được thời điểm, chính đem vị kia nhân luyện công tẩu hỏa nhập ma hai chân tàn tật nhu tạm thời giấu diếm thân phận, tương lai hội trở thành bài này tối cường đại nhất ngưu phê nhân vật phản diện bạo quân vị hôn phu dẫm nát lòng bàn chân.Thẩm Ly Yểu: "..."Một câu giới thiệu vắn tắt: Xuyên thành tra nhân vật phản diện ma đầu Tiểu B…
Văn Án Tôi từ nhỏ đã sống ở một vùng quê nhỏ tại Tô Châu, gia cảnh không tốt, bố thường xuyên rượu chè, thứ gọi là tình cảm gia đình tôi chưa bao giờ hiểu được. Để thoát khỏi cái cảnh khốn khó, tôi đã nỗ lực hơn người thường vừa làm vừa học và đặt chân đến Bắc Kinh, nơi xa hoa nhưng cũng không kém phần cổ kính. Năm đầu tiên ở đại học sư phạm Bắc Kinh tôi như ngạt thở trước tốc độ phát triển của thành phố này, tôi làm cùng lúc nhiều công việc để trang trải học phí và cả chu cấp cho ba mẹ. Năm thứ hai tôi bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây và có thêm nhiều người bạn. Vào năm ba, trong độ tuổi tràn ngập thanh xuân mẹ tôi buộc tôi quay trở về để đi xem mắt với một người mà tôi có thể gọi bằng chú vì ông ta lớn hơn tôi tận 12 tuổi, tôi cũng chấp thuận để ba mẹ không chì chiết tôi,... nhưng rồi tôi cũng không chấp nhận đến với ông ta. Trong kỳ nghỉ đông, tôi quay trở lại Bắc Kinh để tiếp tục công việc của mình và cả đi thực tập, Thư Hoa người cùng khoa sư phạm toán và cũng là người thân nhất của tôi đã điện thoại giục tôi " Sầm Chi, cậu mau qua quán của chú tớ làm cùng tớ đi, tớ sắp mệt chết rồi đây này " Giọng nói của cô ấy vừa nũng nịu lại có chút đau khổ " Tớ biết rồi, mai tớ sẽ thu xếp để đến phụ cậu "" Thật sao "" Ừm,..."" Cậu là tốt nhất"Lúc đầu tôi cứ đinh đinh mình sẽ từ chối Sầm Chi nhưng để có thêm thu nhập tôi đành đồng ý, tôi không nghĩ một quán cafe nhỏ lại trả cho tôi tận 2000 tệ một tháng. Ngày đầu tiên đi làm, khác với tưởng tượng của t…
Trên đầu chữ sắc một con dao nhọn" câu này quả là không sai một chút nào. Nếu nói đàn ông có sức mạnh là một ưu điểm mà thánh thần ban cho, thì đàn bà tuy yếu nhưng bù lại nhan sắc của họ cũng chính là một lợi thế. Nhan sắc ở đây có một sức mạnh phi thường, nhiều khi nó còn vượt quá cả cái sức mạnh của đàn ông con trai chúng ta, y như trong câu nói "sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành". Không chỉ có thế, sắc đẹp đôi khi lại được định nghĩa dựa theo quan điểm, cách nhìn của mỗi con người. Nói gì thì nói, đa số là phụ nữ quan tâm và chú trọng rất nhiều vào sắc đẹp của họ, vì đàn bà tin rằng, sắc đẹp đồng nghĩa với tất cả, có sắc đẹp là có tất cả. Chắc chắn không cần phải nêu ví dụ thì bạn đọc cũng thấu hiểu được lời mà tôi muốn nói ở trên. Trong câu truyện dưới đây, đại ý sẽ nói về một bạn gái có nhan sắc tuyệt trần, duy chỉ có điều bạn gái này đã bị cái sắc đẹp của chính mình làm cho mờ mắt. Thế gian này, cái gì giúp cho người phụ nữ giữ được sắc đẹp lâu nhất? Chỉ với môt câu hỏi đơn giản như vậy, mà ta có được vô vàn câu trả lời. Tuy nhiên, thứ có thể làm cho phụ nữ giữ được sắc đẹp lâu dài nhất sẽ được tìm thấy ở cuối câu truyện này. Nhân đây, tôi viết câu truyện này cũng tạm coi như là một lời cảnh báo tới tất cả những người con gái nào mà đang cố tìm cách nĩu giữ sắc đẹp của họ, mà đôi khi, họ thậm chí còn đánh mất đi cái giá trị hay như tính cách bản thân của mình. Không có cái gì là tồn tại mãi mãi cả, rồi thời gian sẽ xóa đi tất cả mà th…
Văn án:Thuở nhỏ hành quân, vũ lực bạo bằng tướng quân Giang Niệm một khi xuyên qua thành nũng nịu đi vài bước lộ đều suyễn mười tám tuyến tiểu minh tinh.Nhưng là này cũng không tính cái gì, bởi vì còn có cái phách chân xuất quỹ tiểu bạch kiểm đối nàng tỏ vẻ các loại bất mãn, này tiểu bạch kiểm vẫn là nàng bạn trai? ? ?Ha hả, quăng!Không chỉ có như thế, cuối cùng Giang Niệm còn đem cái kia tiểu bạch kiểm miến biến thành chính mình miến.--Hành động đảm đương Giang Niệm, không chỉ có nhân bộ dạng mỹ, quan trọng là... Còn có đủ loại tài nghệ.Vô số miến hô phải gả cho nàng.Miến 1: của ta nữ thần một người có thể đánh mười tráng hán! Ta nhất định phải gả cho nàng!Miến 2: nằm tào, ta nữ thần thế nhưng còn có thể đạn đàn tranh! Còn có thể Họa Họa! Còn có thể tỳ bà!Miến 3: ta dựa vào, ta nữ thần nói thương yêu ? Bạn trai là Lục Hoài? Không nên không nên, cầu nữ thần chia tay, ngươi là đại gia ! !--Tiểu kịch trường:Lục Hoài rút điếu thuốc, bình tĩnh mặt hỏi: "Đệ mấy cái !"Giang Niệm: "Cái gì đệ mấy cái? ? ?"Lục Hoài: "Đây là đệ mấy cái hô muốn gả cho ngươi, chờ ta với ngươi ly hôn miến!"Cấm dục buồn tao hình ảnh đế x thủ có thể phách chuyên vạn nhân mê nữ minh tinh ( cổ mặc nay )Nhân vật chính không có nguyên hình, đừng đại nhập! Tướng quân là nữ ! ! Đừng làm như trong ý thức tướng quân, nàng là tương phản manh ! !Dùng ngọt ngào bút danh cam đoan, lớn vô địch ngọt! ! !Nội dung nhãn: vòng giải trí cổ mặc nay ngọt vănNhân vật chính: Giang Niệm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…
Bốn năm hôn nhân đau khổ, Hạ Tiểu Tinh thật sự không còn sức để níu kéo. Khi học đại học, cô đã yêu học trưởng Lại Cảnh Ninh từ cái nhìn đầu tiên. Sau đó vô tình cô trở thành ân nhân cứu mạng bà nội của hắn. Bà nội biết Hạ Tiểu Tinh có tình cảm với Lại Cảnh Ninh nên thúc đẩy hai người tiến tới hôn nhân. Nhưng lúc đó Lại Cảnh Ninh đã có bạn gái, vì sức khỏe của bà nội nên hắn không thể không chia tay bạn gái rồi cưới cô. Cũng từ đó Hạ Tiểu Tinh trở thành kẻ thù trong lòng hắn. Lại Cảnh Ninh không yêu cô, thậm chí hắn còn dùng đủ mọi cách để nhục nhã cô, tra tấn cô. Bây giờ, cuối cùng Hạ Tiểu Tinh cũng mang thai, Lại Cảnh Ninh lại đưa tình cũ về nhà.…
Trên đỉnh ngọn núi, ngắm nhìn thế giới, dang rộng đôi tay, hòa với bầu trời, cảm nhận cơn gió, lắng nghe tiếng chim.Từng là một kẻ lụy tình điên cuồng, giờ đây lại vô cảm thích đơn độc, không dây vào tình yêu, cuộc sống sẽ không đau khổ.Từng là những kẻ nhẫn tâm chà đạp tình cảm, nay lại cố níu giữ sợi dây mong manh ấy, tưởng chừng như có thể, nhưng nó đã đứt lìa từ lâu.---------------------------------------------------------------------------Nhất thụ đa công, hiện đại, ngược…
Lời nói đầu:" cuộc sống vốn chẳng công bằng với bất cứ một ai cả , chúng ta phải học cách chấp nhận điều đó " , tôi , các bạn và tất cả mọi người cũng cần vậy. Đừng cố hy vọng vào những thứ viển vông trong cuộc sống, cũng đừng hy vọng vào những điều xa vời mà ta chẳng thể nào chạm tay đến. Sống với hiện thực bạn nhé!!!__ Cái gì không thể vứt bỏ... thì hãy trân trọng nó ____ Ký ức nào không thể lãng quên.... thì hãy nhớ lấy ____ Người nào không thể níu giữ.... thì hãy để họ ra đi ____ Những điều không thể thay đổi.... thì hãy chấp nhận nó ____ Con đường nào không thể tiếp tục.... thì hãy dừng lại __…
🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…
Tên: Gió ấm không bằng anh thâm tìnhTác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuSố chương: 737Văn án:Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn. Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.Note: đăng với mục đích để…
Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn. Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành. Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ. (Xem thêm tại: https://gocngontinh.com/truyen/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh)…
Tiểu Thanh mộng mơ sẽ có một ngày nào đó sẽ có một người đàn ông nâng niu cô như chiếc lá nâng giọt mưa và yêu cô như những vì sao trên trời đêm nay. Một ngày nọ, cô gặp người đàn ông thích cô từ ánh nhìn đầu tiên, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để ở bên cạnh cô, sẵn sàng bỏ giấc mơ để xây đắp gia đình cùng cô. Một người đàn ông chiều chuộng cô mặc dù không ai ngoài anh ấy chịu những tính cách của cô. Anh yêu cô hơn bất kì ai trên cuộc đời này. Cuộc đời này đã cho anh gặp cô.Tác giả: Bảo Lăng Lăng Thư kí: Bảo Trân, Khánh Linh…
Thanh xuân tựa như một cánh hoa phượng đỏ thắm, nở rộ khoe sắc rực rỡ giữa trưa hè tháng sáu, hân hoan bay theo cơn gió, để rồi cuối cùng lặng lẽ rơi... Có cánh phượng sẽ may mắn được ép khô trong trang sách, được nâng niu bảo bọc như một mảnh hồi ức trân quý. Có cánh phượng sẽ bị quét đi cùng những bông hoa tàn, chiếc lá úa. Và cũng có cánh phượng sẽ mãi nằm im lìm trong một góc sân trường, có lẽ là dưới một gốc cây nào đó, rơi vào quên lãng và phân huỷ thành một phần của đất nơi đây. Thanh xuân của tôi, có lẽ chính là cánh phượng này đi!…
Fic: Lỡ DuyênAuthor: NamThyy3012 & Nam Hyy1306---------------------------------Cuộc sống của anh từ khi gặp cô có quá nhiều hai chữ " Giá như..."" Giá như tôi biết em sớm hơn. "" Giá như tôi yêu em sớm hơn."" Và giá như.... tôi tin tưởng em nhiều hơn."Sự tin tưởng và sự tồn tại của cô chẳng khác gì bong bóng xà phòng. Sự tồn tại đó sẽ vỡ tan tành và mất dạng nếu tiếp đất hay khi anh chạm vào. Khi cố gắng níu giữ thì những gì nhận lại chỉ là đau đớn.…
Hắn và cô lớn lên cùng nhau, bên nhau từ khi hai đứa trẻ vừa chào đời. Năm cô lên sáu, hắn tặng cô cả hộp kẹo ngọt và hứa sẽ luôn chơi cùng cô. Lúc mười một, ngày nào hắn cũng đợi trước nhà để đưa cô đến trường, hồn nhiên và thương cô nhiều đến thế mà! Đến lần sinh nhật mười tám tuổi, hắn trao cô đóa bạch tuyết cầu tinh khôi như vẻ đẹp cô. Hắn nguyện chăm sóc mỗi lúc cô đau ốm, che chở khi cô ở trạng thái tồi tệ nhất.Đến lúc cô hai lăm, hắn mong muốn lấy được cô, tặng cô chiếc nhẫn DR nhưng cô lại một mực phũ bỏ hắn. Cả hai bên nhau lâu như vậy, lí nào cô rời đi mà chưa từng ngoảnh lại nhìn hắn một lần??…
Hán Việt: Hôn hậu thiên sủng Tác giả: Khuynh Ngã Bất Khuynh ThànhTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 32 chươngThể loại: Ngôn tình, HE, Ngọt sủng, Đô thị tình duyênEditor: HpthaoVăn án: Sau khi nhà họ Giang phá sản, Giang Mạn từ khi sinh ra đã được nâng niu bỗng từ trên cao ngã xuống và còn bị từ hôn, đoá hoa cao lãnh giờ lâm vào tình cảnh vô cùng xấu hổ.Bị đám lang sói bao quanh, cô lập tức lao vào vòng tay của lão đại Tề Liệt.Từ thiên kim bị phá sản trở thành bà Tề, cô thay đổi tính tình dịu dàng, trở nên phách lối, hung dữ, khiến những người từng ngấp nghé và mạo phạm cô đều run bần bật.Người ta đồn rằng Tề lão đại đã bị sắc đẹp mê hoặc và trở thành một người cuồng vợ, gia tài bạc triệu sẽ sớm bị kiều thê tiêu sạch.Đêm khuya, vợ chồng nằm ôm nhau tâm sự.Giang Mạn hỏi: "Tề tiên sinh, nghe nói anh bị sắc đẹp hấp dẫn mới cưới em, gia sản chẳng mấy chốc sẽ bị em tiêu pha sạch sẽ?"Người đàn ông hỏi: "Nếu một ngày anh không còn gì nữa, em có cùng anh Đông Sơn tái khởi không?Cô không cần suy nghĩ mà trả lời: "Không."Trong bóng tối, người đàn ông bị dáng vẻ vô tâm vô phế của cô chọc cười, anh ôm chặt cô vào lòng, bất lực thở dài."Ài , xem ra anh phải nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn mới giữ chân được vợ." Giang Mạn mỉm cười trong vòng tay ấm áp của anh mà không nói gì, cũng không giải thích.Về sau, anh sẽ có em chứ không phải hai bàn tay trắng.Giới thiệu ngắn gọn: Sau khi kết hôn, lão đại sủng vợ thành nghiện.…
Khoa và Nguyệt chơi thân với nhau từ những năm đầu cấp 2. Thân tới mức hai người từng dính rất nhiều lời đồn hẹn hò.Nhưng Nguyệt của chúng ta đã phủ nhận tất cả lời đồn đó. Lúc đó thì lời phủ nhận của cô rất đúng, còn bây giờ thì phải xem xét lại chút đã...Vào cuối năm lớp 8, Khoa phát hiện bản thân đã thích cô bạn thân này rồi. Nhưng mối tình này buộc phải giấu, vì một khi nói ra, rất khó để níu kéo được tình bạn này cả.Biến cố bất ngờ vào năm lớp 9, Nguyệt mất liên lạc với Khoa. Cậu bạn của cô như bốc hơi khỏi thế gian này vậy, không câu từ biệt, không lần gặp cuối.Vài năm sau, Khoa lại bất ngờ xuất hiện.Cậu bạn này lạ thật, bất ngờ đi và cũng bất ngờ trở lại.Và Khoa bây giờ cũng khác xưa rất nhiều. Cậu mạnh dạng hơn trong tình cảm. Không phải là tự tin nói ra câu tỏ tình, mà cậu dũng cảm thể hiện sự quan tâm qua từng chi tiết nhỏ nhặt với cô, rồi dần cưa đổ cô gái này.Ôi khổ nỗi, Nguyệt luôn tự nhủ những hành động đó là sự quan tâm của bạn bè thôi.Nguyệt không ngốc, nhưng cô không muốn tự mình đa tình. Cô sợ mình nghĩ nhiều rồi mất đi Khoa.---------------- Thanks For Reading ---------------P/S: Truyện đăng một tuần 2 chương, rơi vào Thứ 4 và Chủ Nhật, trong khoảng thời gian từ 19 giờ đến 21 giờ.Cre bìa: @kyelove_08 on Pinterest…
Bây giờ là 12 giờ. Tại một bệnh viện x, xã y, tỉnh z. Trong căn phòng nhỏ của khoa sinh nở.Một người mẹ vẫn đang cố gắng sinh ra một mầm sống mới.Bên cạnh đó là người chồng đang nắm tay,bác sĩ và một vài y tá.- ráng lên, một chút nữa thôi.Cô sắp trở thành mẹ rồi.Người mẹ như gắng gượng toàn bộ sức lực của mình,nắm chặt tay chồng,nghiến môi gượng sức.- ra rồi. là một đứa con gái.Bác sĩ kéo con bé từ từ ra. A! một tiếng la lớn từ ông bác sĩ phát ra. Ông ta hớt hãi bỏ chạy như vừa gặp thứ gì đó kinh khủng. Các cô y tá nhìn đứa trẻ.Thật kì lạ thay, con bé có hai màu mắt.một con mắt đen như con người bình thường, một con mắt màu đỏ như máu.Ban đầu họ cũng sợ vì nó,nhưng một hồi nhìn lại thấy sự đáng yêu của nó mà họ cũng hết sợ.tên bác sĩ chạy vào một phòng bệnh nhân khác,ngồi trong một góc mà ôm đầu - đứa trẻ đó là quỷ.Nó là quỷ Một vài ngày sau, đột nhiên lão bác sĩ chết mà ko rõ nguyên do. Người mẹ thì cũng thấy đứa con mình lạ hơn những đứa trẻ khác,còn người chồng hình như ghẻ lạnh với nó .-Nó là quỷ.Hãy bỏ nó đi.Chúng ta có thể sinh đứa khác mà.-Không, nó là đứa con em cắt ruột đẻ đau để sinh ra. Không bao giờ có vụ em bỏ nó đâu.ông chồng không nói j nữa.Ổng im lặng mà bỏ mặt hai mẹ con đi ra khỏi phòng.Người mẹ nâng đứa con lên nựng nịu - Con ngoan, con ngoan.Dù con là như thế nào mẹ cũng không kì thị con đâu.-Chúng ta cũng cần cho con một cái tên nhỉ.Họ chúng ta là Bạch,vậy ta sẽ lấy tên con là Bạch Thanh Vân nhé.…